Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 435: Lại bị trả về




Vũ Vân Hân nắm lấy cánh tay Lâm Kiên: “Chúng ta về thôi!”

"Ừ"

Đối với một ông chủ như Mục Lâm Kiên mà nói, cái công ty trò chơi của Lăng Tổng kia thì làm ăn với nhau hay không cũng được, chẳng qua chỉ là công ty Công nghiệp mà thôi, cũng không tập trung phát triển về mặt này, mà lại là về công nghiệp dầu khí.

“Tôi kí là được chứ gì? Tôi thật sự sợ cô rồi đấy!”

Bây giờ sức khỏe Lăng Tổng còn yếu, không thể có cách nào để tranh cãi với cô gái gian xảo này được. Anh ta còn phải về nhà nghỉ ngơi, uống súp gà do cô bảo mẫu nấu cho.

Vũ Vân Hân nhìn anh ta kí tên, khóe miệng cười lên một chút đắc ý.

Thật ra, anh ta trong đầu nghĩ cái gì, cô đều biết cả.

Loại đàn ông giàu có như Lăng Tổng bảy, làm sao mà Vũ Vân Hân cô không biết được mục đích của anh ta là gì cơ chứ?

Từ lúc anh ta nói với Vũ Vân Hân rằng muốn ba người cùng đi lúc đó, Vũ Vân Hân đã biết rằng Lăng Tổng đã thích mình rồi.

Đều là những kẻ tự bản thông minh, vậy thì làm sao có thể để Vũ Vân Hân lấy đi một cái dự án hơn ba trăm tỷ kia một cách dễ dàng như vậy được chứ, ít nhiều gì thì cũng phải có vật hi sinh gì mới đúng chứ.

Mục Lâm Kiên chính là cái khiên đỡ của Vân Vũ Hân, vả lại Mục Lâm Kiên cũng từng nói rằng hễ cứ là ra ngoài gặp khách hàng thì cũng phải nói với anh ấy.

Từ sớm tối ngày hôm qua, Vũ Vân Hân đã nói cho Mục Lâm Kiên biết rằng ngày mai cô sẽ đi gặp Lăng Tổng rồi.

Những gì Lăng Tổng biết về Vũ Vân Hân đều đã hoàn toàn thay đổi.

Trông thì có vẻ yếu đuối thế kia, chẳng thể ngờ rằng suy tính lại cẩn thận đến như vậy.

Trong phút chốc, Lăng Tổng càng lúc càng tò mò Vũ Vân Hân nhiều hơn.

Ở trên thương trường mà lại có người phụ nữ dày dặn kinh nghiệm như vậy, nhất định không phải là loại người đơn giản. ngôn tình tổng tài

Vũ Vân Hân cầm lấy tờ hợp đồng, ôm vào trong người.

Đây cũng coi như là cô tự mình lấy được dự án này, và nó cũng là bàn đạp để cô trở thành nhân viên xuất sắc của Tập đoàn Mục Lâm.

“Sao em lại muốn thăng chức lên quản lý?”

Ở trong xe, Mục Lâm Kiêm lạnh lùng nói.

“Từ chức tổ trưởng lên chức quản lý, đây không phải chuyện thăng chức bình thường sao?”

“Trưởng bộ phận thư ký không được sao?” Mục Lâm Kiên hỏi một cách nghiêm túc.

Vũ Vân Hân giật mình, ngạc nhiên nhìn anh ấy, Mục Lâm Kiên muốn cô vào bộ phận Thư ký?”

“Thư ký không có tính cạnh tranh, em muốn thành một người đầu tư ưu tú, giống như anh. vậy” Bốn chữ sau cùng này, cô nhìn anh ấy một cách kiên định mà nói.

Đôi mắt kiên định đó, dừng như khẳng định rằng giống như vị trí của Mục Lâm Kiên trong trái tim của cô vậy.

“Ha ha!” Mục Lâm Kiên cười dịu dàng.

Vũ Vân Hân cũng cười theo, không còn cách nào khác, ông chủ cười thì cô cũng cười thôi. Cái không khí hạnh phúc như thế này tốt thật.

Nói chung dù gì thì mục đích của cô cũng đạt được rồi.

Ngày hôm sau.

Vũ Vân Hân khi tới công ty thì lập tức đăng nhập vào lại tài khoản, thay mới tài liệu thăng chức của mình.

Tài khoản công ty của Lăng Tổng vừa đăng nhập vào, việc xét duyệt tài liệu của cô cũng thông qua rất nhanh chóng.

So với cái cột thể hiện thành tích trước đây thì cái cột trống này cũng có tác dụng hơn rồi.

“Trưởng phòng Vũ, cô nhìn này! Hệ thống sàng lọc xong tài liệu của Vũ Vân Hân đã đưa vào đây rồi”

“Không phải lúc nãy nói thông tin có vấn đề sao?”

“Nhưng mà hạng mục của cô ấy lên tới hơn ba trăm tỷ, năng lực thật sự quá vượt trội”

Vũ Thư Anh không hài lòng nhìn người ở trên tập tài liệu mà nói “Trả về cho tôi”

“Lý do!”

“Yêu cầu thừa nhận thông tin chưa kết hôn mà đã có con”

Câu nói này hiển nhiên là chống đối lại Vũ Vân Hân.

“Trả về thành công”

Máy tính của Vũ Vân Hân đột nhiên kêu lên một tiếng, nhìn thấy trong hộp thư có một thự mới.

Phòng nhân sự thông báo, bấm vào xem thì cô tức điện đến mức muốn phát nổ ngay lập tức.

“Nếu như muốn xét duyệt được thông qua, vui lòng ghi lại rằng có hay không việc cô chưa kết hôn mà đã sinh con, nếu không ghi thì sẽ không được thông qua”

Vũ Vân Hân không hiểu, cô chỉ là thăng chức công việc thôi mà, việc này thì liên quan gì đến tình trạng kết hôn hay là tình trạng nuôi dạy gì cơ chứ, tại sao phải cứ mắc kẹt ở vấn đề này vậy?

Đây là vết thương mà cô không muốn nhắc đến nhất.

Mỗi lần cô đi ứng tuyển, cô đều loay hoay rất lâu về phần này, dành hết sự can đảm mới có thể điền vào được.