Hoàng Linh ở trong nhà vệ sinh chờ Vũ Thư Anh đi xa thì lấy điện thoại di động ra soạn một tin nhắn: “Cô ta tin rồi”
“Tốt! Tôi sẽ chuyển tiền cho cô”
Ba triệu, một tin nhản, đến đúng giờ.
Hoàng Linh nhìn số tiền dễ kiếm này, tâm trạng rất tốt.
Cuối cùng tiền thuốc thang cũng được giảm bớt, ở thời điểm nguy cấp này, tiền đối với Hoàng Lịn quan trọng hơn Ai cho cô ta tiền thì người đó chính là boss của cô ta.
Lúc này, một chiếc siêu xe dừng ở bên ngoài.
Trong phòng làm việc cũng không có một bóng người “Lộc cộc lộc cộc lộc cộc.
Tiếng giày cao gót lại vang lên một lần nữa, đột nhiên anh dừng bước, chăm chú nghe hướng phát ra âm thanh Nhà vệ sinh nam!
Tâm trạng cáu kinh ban đầu ngay lập tức trở nên kiên nhẫn.
Anh chầm chậm bước vào nhà vệ sinh nam.
Quả nhiên trước mặt anh có một bóng hình xinh đẹp, tóc dài đến eo, bộ váy màu trắng, giày cao gót đen, thân hình gần giống với Vũ Vân Hân, chỉ là mùi nước hoa nặc mũi làm anh cau mày.
Đây là mùi anh ghét nhất, tuy bóng lưng rất giống nhưng chân này hình như…
Không thẳng lắm!
Kích thước lưng áo này.
Anh nhìn vào lòng bàn tay của mình, hơi to!
Vòng ngực không nhỏ.
Vòng ngực lớn chứ không nhỏ!
“ÔI Sao tống giám đốc Mục lại ở đây?”
Minh Hiểu xấu hổ che bản thân, nằm mơ cũng không nghĩ tới mình thay quần áo yêu thích bị Mục Lâm Kiên nhìn thấy, Một người đàn ông mặc trang phục loli làm cay mắt Mục Lâm Kiên.
Tôi không biết tổng giám đốc Mục sẽ ở chỗ này, bởi vì lầu mười ba toàn là nữ, không ai sử dụng nên tôi thử một số đồ mới mua…”
Minh Hiểu càng nói mặt càng đỏ, cảm thấy xấu hổ hận không thể đào lõ chui xuống.
Tiếng giày cao gót lại vang lên, là ở bên nhà vệ sinh nữ.
Mục Lâm Kiên tăng tốc bước đến nhà vệ sinh nữ.
Mùi hương Mục Lâm Kiên say đắm nhất!
Mê ly.
Anh cúi đầu, tìm kiếm đôi môi mềm mại như hoa anh đào, hôn lên.
Kĩ năng hôn điêu luyện gần như làm nổ tung trái tim cô gái.
Vũ Vân Hân không kịp thoát khỏi, cả người bị Mục Lâm Kiên ôm lấy vào một gian nhà vệ sinh nhỏ, cửa bị cơ thể to lớn của Mục Lâm Kiên ngăn lại, thuận tay khóa trái lại