Chương 798
Nghe thấy ba chữ Mục Lâm Kiên kia, Thẩm Giai Kỳ vội vàng thanh toán, cô ta thật sự không muốn bị Mục Lâm Kiên biết những chuyện mất mặt này.
“Bố, bố về rồi! Bọn con nhất định phải kể rõ chuyện dì trộm quần áo của bố!” Nói xong, đôi chân ngắn của ba đứa nhỏ chạy nhanh ra cửa.
Làm Thẩm Giai Kỳ nghẹn đến đỏ mặt.
Trên hành lang xa hoa vang lên tiếng giày cao gót cộp cộp.
Vũ Vân Hân mặc chiếc áo sơ mi trắng cho nam trên người, bởi vì kích thước khá lớn, có thể mặc thành váy cũng không vấn đề gì.
Đôi chân thon dài thẳng tắp giẫm lên giày cao gót lười biếng bước đi, từng bước đi lộ rõ bóng dáng xinh đẹp, lại mang sự ưu nhã.
Cô nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài, lộ rõ sự nữ tính, khuôn mặt tinh xảo, vừa thanh nhã lại xinh đẹp, sự quyến rũ gợi cảm không cưỡng lại được.
Vũ Vân Hân giẫm lên bậc thang bước từng bước một đi xuống, nhìn về phía mọi người gật đầu chào hỏi, tự nhiên đi đến bên cạnh Mục Lâm Kiên, khoác lên cánh tay anh.
“Anh trở về rồi à? Sáng này anh đúng là xấu xa mà, thức dậy cũng không gọi người ta một chút, làm hại người ta còn lo cho anh.” Biểu cảm giọng điệu trong lời nói khác hẳn so với ngày xưa như ngày với đêm.
Mục Lâm Kiên nhướng mày, đôi mắt sâu như nhìn rõ được ý định của cô, khóe miệng hơi cong lên: “Tối nay tự em làm đi nhé!”
Bầu không khí trong chốc lát như ngừng lại.
Tất cả mọi người kinh ngạc trừng mắt nhìn bọn họ.
Vũ Vân Hân đúng là xấu hổ đến mức vỗ ngực dậm chân.
Tên đàn ông đáng chết này, thế mà… nói thẳng thừng ra như thế.
Ban đầu định chọc tức Thẩm Giai Kỳ, kết quả lại bị Mục Lâm Kiên chọc giận.
Mục Lâm Kiên cúi đầu xuống, thân mật ngửi mùi tóc thơm mát của cô, cố gắng kề sát bên tai cô: “Mặt đồ của anh trông đẹp thật.”
Giọng nói hấp dẫn chí mạng, đừng nói là Thẩm Giai Kỳ ở ngay trước mặt, đến cả ba bà dì cũng đều bị làm cho chịu không nổi/
Mặt Vũ Vân Hân ửng đỏ, vốn đang khí thế thì bây giờ lại thành ra yếu thế hẳn.
Cô đã quên mất sau đó phải nói gì luôn rồi.
Mục Lâm Kiên nhếch môi cười cười, đôi mắt dịu dàng nhìn cô, chờ tiết mục tiếp theo của cô, phối hợp với màn biểu diễn của cô.
Chỉ là người phụ nữ này quả nhiên ngốc quá, kẻ địch thì còn chưa đánh được mà đã bị đàn ông nhà mình làm cho mê đảo rồi.
Ba đứa nhỏ lần đầu tiên nhìn thấy Vũ Vân Hân thất thố như vậy, đành rũ tay bất đắc dĩ, ôi cái bệnh si tình này không biết khi nào mới chữa hết.
“Lâm Kiên, vị này là ai vậy? Giới thiệu một chút đi!” Thẩm Giai Kỳ bị lời nói của Vũ Vân Hân kéo về thực tế.
Lại là cái biệt danh này!
Vừa rồi vì Vũ Vân Hân nghe thấy cái biệt danh này nên mới tức giận xuống lầu.
“Bảo bối!” Mục Lâm Kiên nói ra lời làm tất cả mọi người kinh ngạc và hoảng hồn một cách thản nhiên.