*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 661: Nhìn thấu
Vũ Vân Hân nhìn dáng vẻ tức chết của Vũ Thư Anh, trong lòng vô cùng thoải mái.
Nếu như cô đoán không nhầm, đợi đến khi lên chức người phụ nữ này nhất định sẽ gây khó khăn cho cô.
Vũ Thư Anh đã đi đến phía sau đài với gương mặt quỷ vô cùng quen thuộc.
Vũ Vân Hân đã nhìn thấu cô ta từ lâu rồi.
Ánh mắt thâm độc của cô ta cứ nhìn mãi về phía cô, như vậy không phải là có mưu tính trước thì còn có thể là gì được?
Chỉ cần cô lên vị trí giám đốc, tập đoàn Mục Lâm chắc chắn sẽ không hợp tác với bất kỳ hạng mục nào mà Ninh Phương đề xuất.
Ngày hôm nay Vũ Vân Hân rất thoải mái, bây giờ không còn thứ gì ngon hơn sự nghiệp.
Còn về Mục Lâm Thiên…
Anh vẫn ngồi đó đến bây giờ, ánh mắt nhìn về phía cô.
Anh thể hiện ra rất rõ ràng, Vũ Vân Hân tức giận nhìn chằm chằm vào anh rồi khế nói: “Nhìn đủ chưa hả? Tên đểu!”
Một giây trước cô còn thân mật nũng nịu, bây giờ lại trở thành con hổ cái hung dữ.
Mục Lâm Kiên khẽ nhíu mày lại.
Anh chọc cô chỗ nào? Tại sao lại trở thành tên đểu rồi?
Mục Lâm Kiên không hiểu gì cả, sau đó Lục Tâm đến và ngồi ngay bên cạnh anh.
“Khát nước uống miếng mà thành tên đểu?” Mục Lâm Kiên lạnh lùng nói.
Lục Tâm khó xử mà nhíu mày lại, vô thức nhìn về phía Vũ Vân Hân đang ở phía sau: “Người này… không phải tên đểu là nên là người đàn ông ấm áp. Chắc là cô Vân nói nhầm r Nói nhầm?
Có phải điều này hơi thái quá rồi không!
“Hơi hung dữ” Mục Lâm Kiên nhíu mày.
Suýt chút nữa Lục Tâm bị boss lớn của mình bóp chết, rõ ràng mình cao †o vạm vỡ, còn có quyền có thế nhưng ngồi trong khí thế bức ép.
này cũng không dám đối nghịch với anh.
Bây giờ anh ta lại bị một người phụ nữ ăn tươi nuốt sống, xem ra sau này tổng giám đốc Mục anh bị vợ quản chặt rồi.
Vũ Thư Anh đứng ở bên cạnh nhìn thấy Lục Tâm đến thì trở tay không kịp.
Bởi vì Lục Tâm không có trong danh sách lãnh đạo cấp cao tham dự, bây giờ anh ta đột nhiên đến đây khiến cô ta nhớ đến video lần trước.
Chỉ thấy Lục Tâm rút điện thoại ra với ý nghĩa khác, đó là chơi trò chơi. Ánh mắt của anh ta lúc nào cũng nhìn về phía Vũ Thư Anh, giống như đang cố ý nhắc nhở cô ta vậy.
“Sau đây người thăng chức lên phát biểu dựa theo thứ tự rút thăm, xin mời cô Vũ Vân Hân của tổ năm trong bộ phận hạng mục” Giọng nói của MC vang lên.
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Vũ Vân Hân.
Thật ra cô đã đoán ra từ trước, cho dù có rút mẩu giấy như thế nào thì cô mãi mãi là người đầu tiên.
Bởi vì tất cả bộ nhân sự đều vừa mắt với cô.
Màn Thầu đã chuyển một góc nhìn tốt hơn thông qua ống kính camera.
Trong màn ảnh không có bóng dáng của Búp Bê mà chỉ có Vũ Thư: Anh.
Lần này bọn họ chỉ có thể thành công chứ không cần thất bại.
Thời gian đã không thể thuận theo được vẻ tuỳ hứng của bọn họ, bởi vì thứ hai chính là ngày thay nhiệm kỳ của Vũ Vân Hân. Đến khi ấy nếu như Búp Bê làm giám đốc thì có thể tiến hành xét duyệt tám hạng mục lớn mà Ninh Phượng đưa ra một cách ổn thoả.
Đi lên trên bục, cô nhìn về hàng cuối cùng.
Lần trước trong phòng họp có rất nhiều người, mấy tổ trưởng của bộ phận hạng mục cũng đến.
Nhưng lần này mấy tổ trưởng không đến nữa.
Bọn họ để lại tất cả cơ hội cho Vũ Vân Hân, đối với bọn họ mà nói đuổi Lưu Thế Kiệt ở tổ một đi đã là sự giúp đỡ vô cùng to lớn của bọn họ, và bọn họ cũng lấy lại được những hạng mục bị cướp mất.
Nhưng không phải ai cũng có khả năng, cho dù Vũ Vân Hân có dùng cách nào hay bọn họ có ăn được lợi lộc thì bọn họ đều nhận ra ai mới là chủ.