Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về

Chương 546




Chương 546: Đã lâu không gặp

Chín giờ sáng, bầu không khí ở công ty Mục Lâm sáng nay vô cùng căng thẳng.

Mục Lâm Kiên và ông Mục đồng thời xuất hiện ở cửa ra vào công ty.

Vũ Thư Anh đã chờ ở ngoài cửa từ sớm.

Ông Mục vừa xuống xe, cô ta đã cung kính tiến đến chào đón, bày ra dáng vẻ rất tốt với ông Mục: “Ông Mục, đã lâu không gặp ạ!”

“Vũ Vân Hân đã đi làm chưa?”

Câu đầu tiên ông Mục nói lại liên quan đến Vũ Vân Hân.

Tất cả các cán bộ cấp cao có mặt ở đây đều ngây người.

“Liên quan gì tới bố!” Mục Lâm Kiên lạnh lùng nói móc, cao ngạo hờ hững đi vào công ty.

“Thăng oắt con này!”

Ông Mục tức giận, quay qua hỏi Vũ Thư Anh: “Cô nói đi, nó đi làm hay chưa?”

“Chuyện này… quan hệ nhân sự của Vũ Vân Hân hơi phức tạp, bây giờ còn có thể đi làm lại được không thì phải họp bàn xong mới biết ạ”

“Họp gì? Tôi có thể tham gia không?”

“Có thể ạ!” Vũ Thư Anh làm gì dám nói không thể, hơn nữa bây giờ hình ảnh của Vũ Vân Hân trong công ty đã sớm nát bét rồi, để ông Mục biết thì càng tốt.



Cô ta nhiệt tình mời ông Mục đến phòng họp đã chuẩn bị sẵn.

Vốn là định họp lúc mười giờ nhưng giờ lại họp sớm hơn vào lúc chín giờ.

Ông Mục ngồi ở vị trí chủ chốt, nhận lấy tài liệu mà thư ký đưa tới, lật ra xem một chút.

“Bởi vì Vũ Vân Hân che giấu thông tin trong hồ sơ? Thông tin trong hồ sơ nào?”


“Lúc đầu cô ấy ghi là độc thân chưa kết hôn, nhưng điều tra xong thì phát hiện cô ấy là một người mẹ có ba đứa con. Vì vậy thông tin cá nhân của cô ấy không khớp, công ty nghi ngờ nghiêm trọng về sự đáng tin của cô ấy. Ngoài ra thì gần đây vụ án giết người đã được bàn tán xôn xao, chuyện của cô ấy đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới hình ảnh của công ty, cho nên chúng tôi quyết định đuổi việc Vũ Vân Hân”

Ông Mục cau mày, vẻ mặt nghiêm túc, khiến cho Vũ Thư Anh đắc ý.

Bây giờ thật sự không cần quan tâm Vũ Vân Hân sống hay chết nữa, dù sao cô ta cũng không còn tư cách vào công ty nữa rồi.

“Nó kết hôn rồi?” Ông Mục lạnh giọng hỏi.

“Chưa ạ”

“Có người yêu rồi?”

“Cũng chưa ạ!”

Nghe đến đây, ông Mục nhẹ giọng lại: “Thế thì tốt! Vậy nó viết trên hồ sơ là độc thân chưa kết hôn thì có vấn đề gì?”

Câu hỏi này khiến cho Vũ Thư Anh cứng miệng, cũng không biết nói thêm gì nữa.


“Thật xin lỗi, tôi đến muộn”

Lúc này cửa phòng họp mở ra.

Vũ Vân Hân mặc đồ công sở màu trắng, dáng người không đến nỗi cao gầy, nhưng mà vẫn rất lung linh hấp dẫn, mái tóc dài của cô được buộc lại gọn gàng, lộ ra khuôn mặt khiến rung động lòng người, đôi môi đỏ rực khiến người ta không nhận ra gương mặt dễ thương vốn có, đôi chân mang giày cao gót màu đen bước đi nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, mỗi bước đi đều toát lên dáng vẻ quyến rũ.

Cô lễ phép đứng ở cửa cúi đầu xin lỗi với tất cả mọi người trong phòng họp: “Vừa nấy tôi có chút chuyện nên mới đến muộn, mong mọi người bỏ qua.”

Chỗ ngồi của cô vẫn là vị trí nổi bật nhất ở giữa phòng họp có một cái ghế dựa ở đó.

Lại để cái chỗ ngồi tra tấn này cho cô.

Ngồi đối diện với cô chính là ông Mục.

Đây là lần đầu tiên Vũ Vân Hân và ông Mục chính thức gặp nhau.


Cô hào phóng gật gật đầu với ông Mục, cảm giác vô cùng thân thiện.

“Người này chính là Vũ Vân Hân của công ty chúng ta, trong tài liệu này có viết về những lỗi lầm của cô Vũ Vân Hân, mong cô đọc xong thì ký tên vào.”

Vũ Vân Hân cũng không nhìn, chỉ cầm tài liệu ném về phía Vũ Thư Anh.

“Bộp!”

Tiếng tài liệu rơi xuống mặt bàn Vũ Thư Anh, khiến tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt.


Đặc biệt nhất là ông Mục.

Người phụ nữ này tính cách rất được, không dễ bị bắt nạt.

Ông ta càng muốn biết rõ thêm về sự thú vị của cô gái này.

“Tôi không có lỗi gì cả” Vũ Vân Hân cây ngay không sợ chết đứng, vô cùng kiên định.

Vũ Thư Anh mất mặt hết chỗ nói, cô ta cứ tưởng việc dư luận bàn tán mấy ngày nay cộng thêm chuyện con bị thương nặng sẽ khiến người phụ nữ này phát điên lên mất, bây giờ thì…

“Chuyện này không do cô cảm thấy cô có lỗi hay không có lỗi. Vì cô làm ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty, cho nên chúng tôi phải xử phạt cô”

“Thứ nhất, tôi thừa nhận là tôi độc thân chưa kết hôn, chỉ là tôi có con rồi thôi. Trên tài liệu thông tin cá nhân kia của cô cũng không có ghi là tôi độc thân chưa kết hôn thì không thể có con. Ngoài ra, tôi không làm ảnh hưởng gì đến hình ảnh của công ty cả, tôi bị hãm hại! Trước đấy cánh truyền thông đã quay được người nhà của lái xe nói rõ mọi chuyện, cái đó đủ để chứng minh con tôi không giết người. Cho nên an ninh trật tự của công ty bị quấy do có người hãm hại t Nói đến đây, Vũ Vân Hân như có thêm sức mạnh.

Cô nhìn chằm chằm về phía Vũ Thư Anh: “Về chuyện là ai hãm hại tôi, có lẽ trong lòng người đó biết rõ”

Cô cao giọng khiến cho Vũ Thư Anh bắt đầu hơi chột dạ: “Chỉ dựa vào lời nói từ một phía của cô mà đã muốn lừa gạt công ty, rõ ràng là cô đang coi thường sự tồn tại của công ty”

“Ông Mục, loại nhân viên coi thường nội quy và quy chế của công ty thế này, có phải là nên đuổi việc ngay lập tức không ạ?”

“Là ai hãm hại cháu?” Ông Mục hỏi thẳng.

“Ninh Phượng của tập đoàn Vũ Thị ạ!”