Chương 119: Cảnh tượng trong nhà vệ sinh
Khi Vũ Vân Hân nhìn thấy Võ Minh Tính, cô lại nhớ lại cảnh tượng trong nhà vệ sinh ngày hôm qua.
“Dự án ngày hôm qua đều không tốt” Vũ Vân Hân thờ ơ nói.
Trước khi làm rõ sự việc, cô sẽ không để Võ Minh Tính tiếp xúc với bất kỳ dự án nào, đặc biệt là những dự án mà anh ta đã lấy được.
“Tại sao? Đây là những dự án hot nhất gần đây, chẳng hạn như xe điện dùng chung, game mobile cổ trang …”
“Tôi bảo không được là không được, tôi là tổ trưởng!” Vũ Vân Hân đã chặn anh ta đến chết bằng một lời nói.
Võ Minh Tính căng thẳng sắc mặt, bất mãn nhìn chằm chằm cô rồi ngồi trở lại vị trí của mình, “Tổ 5 sớm muộn gì cũng sẽ tiếp tục làm như vậy. Tất cả các dự án trước đây đều do một mình tôi phụ trách. Nếu không có doanh số thì ngay cả tầng mười ba chúng tôi cũng không thể ngồi nổi”
“Thật sự là cảm ơn anh” Vũ Vân Hân nói một cách ngập ngừng.
Võ Minh Tính chế nhạo, “Chắc chắn rồi, phụ nữ không thể kinh doanh mà. Nếu biết sớm sẽ có ngày hôm nay, khi ấy ông đây sẽ không chấp nhận cô.”
“Điều đó thực sự làm khó anh rồi”
Vũ Vân Hân đứng dậy, cầm tập tài liệu và đi tới trước mặt anh ta, “Để anh không cảm thấy nhàn rỗi, hay là giúp tôi viết một bản tóm tắt khác về tình hình cho dự án này đi”.
Dự án này là một dự án năng lượng mới do Võ Minh Tính thực hiện vào quý trước. Tất cả dữ liệu trong đó là vô căn cứ và dường như nó được điền vào một cách tùy tiện.
“Tại sao cô lại tìm lại những dự án đã ký kết này? Có cần phải viết tóm tắt tình hình không? Tổ trưởng, có phải cô rảnh quá vẽ việc ra làm không hả? Chúng tôi là bộ phận kinh doanh, và chúng tôi làm kinh doanh, không phải bộ phận tài liệu, và chúng tôi cần báo cáo và tóm tắt bất cứ lúc nào.”
Thái độ của Võ Minh Tính rõ ràng đã thay đổi.
“Vậy anh có viết hay không?” Vũ Vân Hân thờ ơ nói.
“Viết, tại sao không viết” Võ Minh Tính bất đắc dĩ bật máy tính lên. Các đồng nghiệp nam ngồi sau nhận thấy mùi thuốc súng nồng nặc.
“Thật thần kỳ, giám đốc kinh doanh đã gọi tổ 5 của chúng ta tham gia cuộc họp” Một đồng nghiệp nam in ra một email và đưa cho Vũ Vân Hân.
“Cả tổ 5 sẽ có một cuộc họp trong phòng họp trên tầng 4 vào lúc 3 giờ chiều nay” Vũ Vân Hân cũng rất ngạc nhiên.
Dù sao thì cũng ít người nhớ đến tổ 5.
“Nhân tiện, tại sao năm đội của chúng ta lại bị công ty bỏ rơi?” Câu hỏi của Vũ Vân Hân khiến Võ Minh Tính gõ bàn phím to hơn.
Một số đồng nghiệp nam làm ngơ và giả vờ lật xem tài liệu trên tay. Không ai trả lời, và Vũ Vân Hân cũng không hỏi thêm. Cô lật hộp thư, tự mình tìm kiếm các manh mối. Thực ra, cô không biết gì trong ngành này, và cô đang học hỏi rất nhiều. Nhưng thực tế hoàn toàn không thể cho cô thời gian để học.
Trong phòng họp lúc ba giờ, bởi vì mới chính thức nhậm chức, câu nói đầu tiên của tân giám đốc kinh doanh là tháng này phải có mấy dự án.
Hiện tại trong tổ 5 chỉ có một, chính là dự án mà Vũ Vân Hân đi gặp tổng giám đốc Lâm.
Dự án này được coi là một dự án nhỏ so với các tổ khác, dự án khác đều trị giá hàng trăm triệu đô la. .
Trưởng phòng kinh doanh là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, tên là Minh Hiểu.
Hành vi nghiêm khắc, lời nói mạnh mẽ.
“Tổ 5, doanh số quá kém”
Võ Minh Tính đến nghe cuộc họp, cười nhạo, “Tổ trưởng của chúng tôi không biết kinh doanh, cũng không cho chúng tôi làm dự án, không có cách nào khác.
Mọi người phá lên cười, “Vậy thì tổ trưởng gì?”.
“Tôi nghe nói người ta có bệ đỡ, khác với chúng ta”
“Chứ còn gì. Ngay cả phỏng vấn cũng đi của sửa, có bệ đỡ cả” Hết câu này đến câu khác, cả cuộc họp trở nên rất ồn ào.
Vũ Vân Hân chịu đựng điều đó, bởi vì cô thực sự không quen với công việc kinh doanh, đó là lỗi của cô.
“Tôi không muốn nghe chuyện vào đây bởi quan hệ, điều tôi chỉ muốn nghe là thực lực”. Giọng nói nghiêm nghị của Minh Hiểu khiến tất cả mọi người có mặt trong giây lát đều trầm mặc.
“Tôi không quan tâm đến việc chuyện gì đã xảy ra với tổ 5 trước đây. Giờ tôi hy vọng sẽ giành được ba suất doanh số cao nhất trong tháng này. Nếu không thể, xin vui lòng tự động từ chức vị trí tổ trưởng.”