Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 734




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cách đó không xa, truyền đến tiếng cười nói của đám trẻ con, trên bầu trời thi thoảng lại có pháo hoa từ các nhà khác nhau bắn ra làm lấn át mảnh pháo hoa mà Giang Thanh Việt vừa đốt.

Anh ấy biết lí do vì sao Hỉ Bảo đưa anh ấy về Thanh Hà đón năm mới, không phải Hỉ Bảo muốn quay về mà kể từ khi anh trở lại, Hỉ Bảo.

luôn phàn nàn về việc trong nhà thiếu hệ thống sưởi, máy điều hòa tắt khiến mũi cô bị đông cứng rồi sổ mũi, nhưng Giang Thanh Việt biết rằng cô ấy muốn anh cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình.

Lục Hỉ Bảo đột nhiên ghé vào lỗ tai anh, hai mắt sáng ngời nhìn ánh nói: “Giang Thanh Việt, giao thừa vui vẻ, từ nay về sau em sẽ cùng anh trải qua từng đêm giao thừa nhé”

“Giang phu nhân, cùng nhau vui vẻ nhé.”

Mấy đứa trẻ đã thay đổi vị trí, chạy về phía họ, đốt một quả pháo rồi ném nó vào chân của Lục Hi Bảo.

Lục Hỉ Bảo vô cùng sửng sốt, nhưng Giang Thanh Việt đã che tai cô ấy lại khi pháo phát nổ.



Mấy đứa trẻ đó ở bên cạnh cười lớn, lộ ra hàm răng nhỏ.

Lục Hỉ Bảo cố tỏ ra hung tợn mà chạy tới: “Đứa nhỏ này, ai cho phép con ném pháo hoa vào người cô?”

Những đứa nhỏ đó liền cười cười và bỏ chạy.


Khi Lục Hỉ Bảo định chạy theo, anh ấy liền kéo tay cô lại rồi đề nghị: “Tại sao chúng ta không mua pháo nổ rồi mang đi dọa chúng?”

Giang Thanh Việt và Lục Hỉ Bảo đang chuẩn bị đến tiệm tạp hóa mua thêm một ít pháo nổ để quay lại trả thù lũ trẻ kia, nhưng đột nhiên điện thoại di động của Lục Hỉ Bảo vang lên.

Sau khi trả lời điện thoại, Lục Hỉ Bảo hỏi: “Bạn học cấp ba của em gọi điện nói rằng tối nay họ muốn họp mặt mọi người ở khách sạn trong thành phố, chúng ta có đi không?”

Giang Thanh Việt liền nói: “Đi chứ, tại sao không đi, dù sao chúng ta cũng đang rảnh rỗi mà”

Lục Hỉ Bảo vô thức nhìn bụng mình đã hơn sáu tháng, cảm xúc đã dẫn thay đổi, còn đang tăng cân, hơn nữa bây giờ là mùa đông, lại mặc.


quần áo dày nên bộ dạng trông lôi thôi vô cùng, nhìn như con ngỗng nhỏ mập mạp.

“Nhưng chẳng lẽ em cứ ôm bụng như thế này mà đi sao?”

“Nếu em không nói, bọn họ cũng không biết được, nhiều nhất họ cũng chỉ nghĩ rằng em tăng cân thôi.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái lập tức trở nên hung bạo: “Giang Thanh Việt!”

“Em dù béo cũng vẫn xinh. Hơn nữa, em đưa chồng đi họp lớp, đừng lo lắng, sự chú ý của họ đều sẽ đổ dồn vào anh thôi”

Lục Hỉ Bảo: Người này quá tự tin rồi! Nhưng có vẻ như vậy thật.


Giang Thanh Việt luôn thu hút sự chú ý, bất kể cả khí chất, chiều cao hay ngoại hình, tất cả đều thuộc hàng đỉnh cao.

Nghĩ đến đây, cô đột nhiên nghĩ tới, nếu cô muốn khoe chồng thì cũng không tồi nhỉ!


Giang Thanh Việt và Lục Hỉ Bảo không lái xe, vì nơi đó cách thị trấn không xa, họ đi bộ tầm tám chín trăm mét liền đến khách sạn.

Vào đến phòng bao, mọi người liền ngừng ăn uống, tất cả ánh mắt đều rời vào Giang Thanh Việt và Lục Hỉ Bảo đang chuẩn bị bước vào phòng.

Lục Hỉ Bảo vì mang thai mà béo lên rất nhiều, đã thế còn bị bao bọc chặt chẽ. Về phần Giang Thanh Việt, đám bạn học này của Lục Hỉ Bảo hoàn toàn không nhận ra anh, nhất thời sững sờ, một hồi lâu sau cũng không nhận ra anh.

Cho đến khi Lục Hỉ Bảo cởi bỏ khăn quàng cổ, có chút ngượng ngùng chào hỏi mọi người: “Hi, giao thừa vui vẻ.”

“Lục Hỉ Bảo?”

“Ah, là Lục Hỉ Bảo sao, thật sự thay đổi nhiều quá!”

“Mời ngồi xuống”