Chương 729:
Kết hôn cùng với anh ta, đây là điều mà Kiều Lạc từng mong muốn nhưng lại không dám nghĩ tới.
Con ngươi đen của Kỳ Ngạn Lễ nhìn hai tập tài liệu nói: “Hai tập tài liệu này, anh đều đã ký qua rồi, em ký tên đi, hợp đồng này sẽ có hiệu lực. Chúng ta tìm thời gian để đi lĩnh chứng”
“Tôi không phải là Kiều Tang”
“Anh biết, em là Kiều Lạc. Nhưng anh cũng biết rằng em yêu anh.
Nếu không em sẽ không mau chóng chạy về Bắc Thành ngay lễ mừng năm mới. Kỳ thật là em định trộm nhìn tôi một cái sau đó lại lén lút rời đi có phải hay không?”
Tâm sự của Kiều Lạc toàn bộ bị vạch trần nhưng mà cô ấy không cảm thấy xấu hổ mà hào phóng thừa nhận: “Đúng, những lời anh nói đều không sai. Tôi yêu anh nhưng mà anh không hề thương tôi không phải sao? Kết hôn là chuyện mà hai người yêu nhau cam tâm tình nguyện ở cùng một chỗ. Trong lòng anh không có tôi, cũng không cần kết hôn với tôi”
Kỳ Ngạn Lễ trầm mặc vài giây, nhìn vào đôi mắt trong veo của cô ấy nói: “Anh không xác định được anh có yêu em hay không. Anh cần thời gian để hiểu rõ lòng mình. Nhưng mà trước tiên, em có thể hay không cho anh một cơ hội, hoặc là nói cho chính em một cơ hội không?”
“Nhưng mà…”
“Sự thật là Kiều Tang đã chết, anh vẫn luôn lừa mình dối người.
Chúng ta đã phát sinh quan hệ cũng là thật. Anh cho em thời gian suy nghĩ, hay suy nghĩ kỹ rồi cho anh biết đáp án”
Nói xong, Kỳ Ngạn Lễ kéo cà vạt, để lại hai bản hợp đồng kết hôn rồi quay người đi lên trên tầng.
Khi đến đầu cầu thang, người đàn ông dừng chân lại, hơi liếc nhìn Kiều Lạc đang đứng sững sờ bên cạnh bàn ăn.
Tạm thời, Kiều Lạc không có rời khỏi biệt thự, dì Dương chuẩn bị cơm trưa xong chỉ có một mình Kiều Lạc ăn.
Buổi sáng, Kỳ Ngạn Lễ trở về nhưng cuối cùng cũng không ở lại lâu.
Dì Dương lo lắng nhìn lên trên tầng nói: “Cô Kiều, cả một đêm ông chủ uống rượu rồi trở về. Hiện tại, chắc chắn trong bụng trống rỗng, cô có thể mang ít đồ ăn lên cho cậu ấy được không? Tôi biết là dù tôi nói gì cũng vô dụng nhưng mà nếu cô Kiều khuyên nhủ thì khẳng định là được”
Liều Lạc nhẹ nhàng lắc đầu, chị Dương đã đánh giá cao vị trí của cô ấy trong lòng anh ta rồi. Hiện tại, anh ta biết cô ấy không phải là Kiều Tang thì còn để ý cô ta như trước kia nữa sao?
Hiển nhiên là không rồi.
Nhưng xuất phát từ tấm lòng thiện lương nên Kiều Lạc vẫn gật đầu bưng một mâm đồ ăn nóng đi lên trên tầng.
Kiều Lạc gõ cửa phòng sách rồi mới mở ra đi vào.
Kỳ Ngạn Lễ đã tắm rửa, thay một bộ quần áo thoải mái ở nhà, khí chất sắc bén thu liễm lại không ít. Nhưng bởi vì đã lâu không có ngủ nên đáy mắt như cũ toàn tơ máu đỏ hồng, nhìn qua rất mệt mỏi.
“Dì Dương sợ anh đói bụng hại dạ dày nên bảo tôi mang ít đồ ăn lên cho anh”
Kiều Lạc đặt đồ ăn xuống bàn, thấy Kỳ Ngạn Lễ không động đậy, Kiều Lạc lại nhắc nhở: “Thừa dịp vẫn còn đang nóng anh ăn đi”
Nói xong, Kiểu Lạc cũng biết nếu cô ấy cứ tiếp tục đứng đây thì cũng chẳng có gì nói với anh ta. Cô xoay người muốn rời đi lại bị người đàn ông phía sau cầm cổ tay.
“Suy nghĩ thế nào rồi?”
Trong lòng Kiều Lạc hoảng hốt, cô ấy sợ anh ta sẽ hỏi tới vấn đề này. Bởi vì trong lòng cô ấy cũng băn khoăn chưa có đáp án gì.
còn chưa có nghĩ xong”
Thái độ của Kỳ Ngạn Lễ không giống như bình thường ép hỏi cô ấy, anh ta thản nhiên buông lỏng cô tay cô ấy ra.
Đến khi tối muộn, Kiều Lạc đứng ở cửa sổ sát đất nhìn ra cảnh sắc bên ngoài trầm tư suy nghĩ, bị người đàn ông phía sau ôm lấy.
Kiều Lạc còn chưa kịp kháng cự thì Kỳ Ngạn Lễ đã mở miệng nói: “Ngủ cùng anh một lát thôi”
Giây tiếp theo, Kiều Lạc đã bị người đàn ông ôm lên trên giường, anh ta ôm chặt cô ấy vào trong ngực.
Dường như Kỳ Ngạn Lễ đúng là vậy, vừa nằm xuống giường đã nhắm hai mắt lại. Kiều Lạc nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh ta, tim đập thình thịch. Rõ ràng là cô ấy đã nhìn anh ta rất nhiều lần, cũng không phải là lần đầu tiên cùng ôm nhau chìm vào giấc ngủ. Chuyện thân thiết hơn thế nữa bọn họ cũng đã làm nhưng mà Kiều Lạc vẫn cảm thấy khẩn trương.
€ó lẽ là ro lần đầu tiên dùng thân phận chính của mình đối diện với anh ta, cùng anh ta ôm nhau ngủ. Từ trước tới này, cô ấy đều lấy thân phận là chị gái vì vậy không còn sợ hãi nữa.