Vợ Yêu Của Tổng Tài (Mộ Vi Lan - Phó Hàn Tranh)

Chương 656




Chương 656:

Đứa bé… Còn đứa bé nào đâu chứ? Mấy thứ thuốc này cũng hoàn toàn không phải để trị liệu kịch độc trong người cô ấy, kịch độc trong người cô ấy đã sớm được rửa sạch, mấy thứ thuốc này dùng để uống sau khi sinh non.

Giang Thanh Việt lừa gạt cô ấy: “Không đâu, không uống thuốc thì cơ thể sẽ không tốt, như thế lại càng không tốt cho đứa bé”

Lục Hỉ Bảo nửa tin nửa ngờ nói thầm: “Thật không đó? Giang Thanh Việt, lần này trước khi em xuất viện cũng không có chụp siêu âm, hay là ngày mai chúng ta đến bệnh viện chụp siêu âm xem con được không?

Em cứ luôn cảm thấy không an tâm kiểu gì ấy…”

Giang Thanh Việt khẽ nhấp môi, trầm giọng nói: “Anh đã xem siêu âm rồi, đứa bé rất tốt, em đừng lo lắng”

“Nhưng mà em chưa được xem thì em sẽ không yên lòng. Em cũng muốn xem một chút, hình siêu âm có ở chỗ của anh không? Cho em xem một chút được không?”

Lục Hỉ Bảo nhìn anh ấy bằng ánh mắt chờ mong, Giang Thanh Việ không đành lòng từ chối cô ấy nhưng lại không thể không từ chối: “Anh đã làm rơi ảnh trên bệnh viện rồi, chờ anh rảnh anh sẽ đi lấy về”

“Được thôi.”



Ánh mắt của Giang Thanh Việt lóe lên, anh ấy sờ lên đầu của Lục Hỉ Bảo rồi đứng lên nói: “Tự em xem tỉ vi trước đi, mệt thì đi ngủ một lát, anh vào phòng sách xử lý chút công việc.”

Lục Hỉ Bảo gật đầu không hề nghi ngờ: “Anh đi đi”

Lúc Giang Thanh Việt quay lưng lại đi về phía phòng sách thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm.


Sau khi Lục Hỉ Bảo xem tivi được một lát thì thấy trên bàn trà có không ít đồ ăn vặt, có lẽ là Giang Thanh Việt đã chuẩn bị cho cô ấy. Lúc Lục Hỉ Bảo xem phim truyền hình thường thích ăn đồ ăn vặt, cô ấy ăn được một chút thì cảm thấy khô miệng nên đi vào phòng bếp rót nước.

Lúc cô ấy rót nước, ánh mắt chợt liếc thấy một túi thuốc nhỏ trong góc, có lẽ đó là thuốc mà gần đây cô ấy uống. Có lẽ sau khi Giang Thanh Việt lấy thuốc xong thì quên bỏ lại trong ngăn kéo, cô ấy mở túi nhựa ra muốn xem xem cô ấy đang uống loại thuốc gì, có thành phần thế nào, có gây tổn thương đến đứa bé hay không.

Lúc Lục Hỉ Bảo nhìn thấy những thứ kia, ánh mắt cô ấy khẽ run lên.

Lúc nhìn thấy cây ích mẫu, trái tim của Lục Hỉ Bảo đột nhiên hơi co rút lại.

Lục Hỉ Bảo là bác sĩ, mặc dù cô ấy không phải là bác sĩ chuyên ngành khoa phụ sản nhưng cũng biết thưởng thức. Cây ích mẫu có tác dụng lưu thông máu, giúp làm tan máu bầm, nếu người phụ nữ có thai ăn cây ích mẫu hay thậm chí là dùng lâu dài sẽ dẫn đến điềm báo sinh non.


Lục Hỉ Bảo giơ tay lật xem các thuốc khác ra theo bản năng, bên trong còn có một bình thuốc có thành phần chủ yếu là kích thích tố Steroid và một vài thuốc khác nhưng Lục Hỉ Bảo đã không còn tâm trạng đi nghiên cứu tiếp nữa.

Kích thích tố Steroid cũng giống như một loại thuốc tránh thai mà cây ích mẫu lại là lưu thông máu bẩm, bình thuốc nhỏ mà Lục Hỉ Bảo đang cầm trên tay chợt rơi xuống đất.

Đầu óc của Lục Hỉ Bảo trống rỗng.

Giang Thanh Việt không muốn có con thì có thể nói thẳng với cô ấy, tại sao anh ấy lại phải cho cô ấy uống mấy loại thuốc này chứ?

Lục Hỉ Bảo lập tức cảm thấy ấm ức muốn rơi nước mắt, chỗ lồng ngực cũng nhói lên từng đợt.

Mới vừa rồi cô ấy còn ngây ngốc cho rằng mình là người hạnh phúc nhất trên thế giới này nhưng giây phút này cô ấy lại giống như bị ngã vào hầm băng.


Giang Thanh Việt đang ở trong phòng đọc sách chợt nhớ ra mình vẫn chưa giấu túi thuốc trong phòng bếp đi, nếu như Hỉ Bảo vào phòng bếp tìm thức ăn thì cô ấy sẽ dễ dàng phát hiện ra túi thuốc kia ngay.

Người đàn ông đứng dậy nhanh chóng cất bước ra khỏi phòng.


Nhưng khi anh ấy nhìn thấy Lục Hỉ Bảo đứng trong phòng bếp, một chai hạt cây ích mẫu lăn xuống bên chân cô ấy thì giữa mi tâm của Giang Thanh Việt đột nhiên giật mạnh một cái.

“Hỉ Bảo..”

Lục Hỉ Bảo ngước gương mặt nhỏ lên nhìn thẳng vào anh ấy bằng đôi mắt ửng hồng: “Nếu như anh không muốn có con thì có thể nói với em, tại sao anh phải lừa dối em làm mấy việc này sau lưng em chứ?”

“Hỉ Bảo, em nghe anh giải thích”

Giang Thanh Việt sốt ruột đi tới ôm chặt lấy cô ấy rồi vội vàng lên tiếng giải thích: “Không phải anh không muốn có con của chúng ta, em mang thai thì anh còn vui vẻ hơn bất kỳ người nào khác, anh cũng không muốn cho em uống những thứ thuốc này nhưng mà…”

“Nhưng mà anh muốn giải thích thế nào về mấy thứ thuốc này đây?”

Bình thường Lục Hỉ Bảo rất ít khi tức giận nhưng cô ấy thật sự tức giận vì chuyện này, vì thế ánh mắt cô ấy nhìn Giang Thanh Việt cũng trở nên lạnh đi.

Cổ họng của Giang Thanh Việt nuốt xuống một cái, cuối cùng lên tiếng nói: “Đứa bé đã mất rồi, chắc chắn em cũng biết sau khi sinh non cần phải uống mấy thứ thuốc này để điều trị, sao anh lại không cần con của chúng ta được chứ? Anh càng không thể nào đi hại con của chúng ta”