Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc

Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc - Chương 25: Vẻ đẹp thiên sứ.




Sau khi anh & cô vào phòng làm việc thì cả ban thư kí dậy sóng một lần nữa.



* Boss cười kìa! Thật soái a? Nữ thư kí A



* A a a đích thân boss dẫn cô gái ấy vào phòng làm việc?? Thư kí B



Bla bla bla.... Nhưng mọi người không hề hay chú ý đến nữ thư kí ngồi trong bàn cuối dãy bàn làm việc. Ánh mắt cô ta lóe lên một tia ganh tỵ cùng ghen ghét (* cô ta là ai *):



Trong phòng làm việc của Đại Boss của chúng ta. Anh vui vẻ nói với cô:



- Em ngồi xuống đi. Cứ tự nhiên nhé ^^. Em uống gì để anh dặn thư kí chuẩn bị cho em. 😀😀



- A.. không cần đâu ạ. Em không muốn làm phiền mọi người...😶



- Không sao mà. Em uống gì?



- Ơ... Vậy... em uống hồng trà.



- Được thôi. ^^



- Thư kí Lâm. Cô pha dùm tôi một tách hồng trà. Đem vào phòng làm việc cho tôi.



Không phải tổng giám đốc không uống trà ư? Vậy... -- Lâm Minh Anh nghĩ.



Một lát sau. Cô ta gõ cửa phòng giám đốc. Bên trong vọng ta tiếng của anh. Nhận được sự cho phép, cô ta bước vào.



- Boss. Trà của anh đây.




- Cảm ơn cô.



- Cảm ơn cô.



Hai tiếng nói vang lên cùng lúc. Lúc này cô ta mới thấy được khuôn mặt của người con gái lúc nãy. Cô thật xinh đẹp. Một vẻ đẹp giống như thiên sứ 😇. Làn da trắng như sứ. Đôi mắt màu tím oải hương, bờ môi đỏ mọng như trái cherry. Tóm lại là một mĩ nhân 🎉. Làm cô ta không khỏi đố kị. 📍



Cô ta đang ngẩn người thì anh lên tiếng:




- Thư kí Lâm.



- A vâng.



Cô ta hoàn hồn rồi đặt tách trà trong khay xuống.



- Cô có thể ra ngoài rồi.



- Vâng Boss.



Nói rồi cô ta đi ra ngoài. Lúc đóng cửa cô ta thấy anh tận tay đưa cho cô gái ấy ly hồng trà. Cử chỉ và nét mặt anh rất dỗi dịu dàng. Nét mặt ấy cô ta chưa thấy bao giờ cả.



'' Cô gái đó là ai?? Tại sao Boss lại đối xử tốt với cô ta như vậy. Không phải Boss luôn không gần nữ sắc sao? Cô ta thiên kim của tập đoàn Lâm Thị- Lâm Minh Anh. Nhưng cô vì yêu anh từ lần đầu khi thấy anh xuất hiện trong bữa tiệc của ba cô nên cô đã xin ba học ngành thư kí vì muốn được ở gần anh. Cô ta tin rằng với vẻ đẹp của mình thì sẽ được anh chú ý. Nhưng cô ta đã lầm. Anh thậm chí còn không quan tâm đến cô ta chứ đừng nói. Dù cô ta luôn tự tin với vẻ đẹp của mình nhưng khi gặp được cô gái đó thì hoàn toàn không có gì là nổi bật. Cô ta không cam lòng. Suy nghĩ xấu xa xẹt ngang qua tâm trí cô ta.



Đến đây vẻ mặt Lâm Minh Anh thoáng hiện lên sự độc ác nhưng đã nhanh chóng biến mất. Cô ta đóng cửa phòng và quay lại chỗ làm việc.