11h00 cô thức dậy thấy hắn vẫn còn ngủ không nỡ đánh thức nên nhẹ nhàng bước xuống giường. Cô lấy quần áo sau đó bước vào nhà tắm
Cô vừa mở nước thì nghe có tiếng mở cửa, cô giật mình quay lại thì thấy hắn
- em làm anh thức sao ?
- không có chỉ là không thấy em đâu thôi. __ Hắn đi tới ôm eo cô
- ngủ ít vậy ?
- không ngủ được người dơ quá.
- được rồi vậy cũng tắm chứ .
- ơ không cần đâu em...
Chụt hôn lên môi cô chặng lại không cho nói sau đó cởi bỏ chiếc khăn mà cô đang quấn trên người ra
- không cãi lời anh biết chưa ?__ Hắn mắng yêu cô
Rồi bế cô đi vào bồn tắm. Hắn đặt cô vào lòng mình ngồi...
Sau khi tắm xong thì cả 2 ra ngoài ăn. Cô ôm tay hắn đi xuống lầu, tâm trạng hôm nay của cả 2 vô cùng tốt khiến cho ai nấy cũng đều rất vui
- ăn xong anh chở em qua nhà cha mẹ.
- tại sao ? Anh bận việc gì hả ?
- chỉ 1 chút thôi. Anh sẽ không đi lâu đâu được chứ ?
Cô ngoan ngoãn gật đầu
- ngoan, tới đây với anh.
Cô như 1 chú mèo nhỏ, rất biết nghe lời hắn, đi tới ngồi trong lòng hắn, hắn vòng tay qua ôm cô lại sau đó cúi đầu hít hương thơm đặt trưng của riêng cô
Đồ ăn đều đã được đem ra để trên bàn hết
- há miệng ra nào __ Hắn gắp 1 miếng thịt đưa lên miệng cô
Cô ngoan ngoãn há miệng ra và ăn nó, nhai nhóp nhép
- ngon quá, em muốn ăn nữa.
Hắn chỉ cười sau đó gắp thức ăn đút cô ăn tiếp
- cứ như con nít.
- kệ em. Anh không ăn sao ?
- anh không thấy đói.
- anh không ăn gì 1 chút sao mà có sức đi chơi với em cơ chứ ?
- cho anh ăn em, anh sẽ có sức lại mà. __Khẽ nói vào tai cô
- anh biến thái __ Cô đỏ mặt quay chỗ khác
- anh chỉ đùa 1 chút thôi. Anh sẽ ăn khi em đút anh.
- anh là con nít hay sao mà còn đòi em đút chứ ?
- anh chỉ bắt chước vợ thôi mà__ Hắn làm nũng với cô tựa đầu vào vai cô
" anh ấy cũng dễ thương lắm đấy chứ "
- anh nói " a " đi nào __ Gấp miếng cá cho hắn
Hắn mở miệng sau đó ăn vào. Cả 2 ăn rất là vui vẻ. Sau khi ăn xong hắn đưa cô về nhà Triệu gia
-----------------
- cha mẹ __ Cô vui vẻ khi thấy họ đang ngồi trên ghế nơi chuyện
- con gái __ Bà đứng dậy đi tới ôm cô
- con chào cha, chào mẹ __ Hắn lễ phép chào họ
- Ngôn Hy con cùng con bé ghé qua đây chơi với 2 người già này sao ?
- cha này.
Ông bật cười
- con đưa cô ấy tới thăm cha mẹ 1 chút và để cô ấy ở đây chơi vì con có chuyện cần giải quyết sau đó con sẽ quay lại đón cô ấy sau.
- ra là vậy. Vì chuyện " Bận " của cậu nên cậu phải đưa con bé trở về đây để cậu có thể đi làm những công việc " Bận " ấy.
- ý anh là có ý gì đây ? __ Nghe anh nói thế hắn có phần hơi khó chịu
- ý gì tự cậu biết __ Triệt nói chọc tức hắn
- anh hai thôi đi mà. Anh ấy là bận việc nên mới đưa em về đây chơi 1 chút. Anh ấy sẽ quay lại đón em sau kia mà.
- anh lại không tin.
- tôi không cần anh tin hay không.
Triệt liếc mắt nhìn hắn. Cô chạy tới ôm tay hắn
- anh bận việc thì đi nhanh đi. Còn về đón em đi chơi nữa.
Nhìn cô cứ như 1 đứa trẻ, thật đáng yêu và ngây thơ
- được rồi.
- đi nhanh về nhanh nha. Đừng bắt em phải đợi lâu.
- anh biết rồi __ Hôn nhẹ lên tóc cô ra vẻ cưng chiều
- chào cha mẹ.
Họ gật đầu sau đó hắn ra ngoài
- xem ra 2 đứa tiến triển nhanh chưa kìa. Ngọt ngào thật phải không anh ?
- mẹ này.
- mẹ con nói đúng đó, có vẻ con đã chấp nhận Ngôn Hy rồi.
- dạ__ Cô mỉm cười
- con thì thấy hắn chẳng tốt chỗ nào cả .
- anh đừng có như thế nữa mà. Dù dì đó cũng là chồng sắp cưới của em. Anh làm như vậy với anh ấy sẽ làm em rất buồn đó.
- anh chỉ là nói đúng sự thật mà thôi. Chẳng tốt lành gì cả, em còn nhớ lúc đó em đã khóc vì hắn không hả ?
- nhưng bây giờ chẳng phải anh ấy đã thay đổi và đang bù đắp cho em đó sao ?
- anh mặc kệ em. Muốn làm gì thì làm __ Triệt lạnh lùng bỏ về phòng
Cô theo sau
- anh giận em sao ?
- em đã làm gì khiến anh giận ?
Cô ngồi xuống giường kế anh
- em chỉ là không muốn anh như vậy với Ngôn Hy. Anh ấy là chồng em, em cũng không muốn 2 người cứ suốt ngày ghét nhau như thế, 2 người cứ vậy làm em rất buồn.
- anh không muốn thấy em bị tổn thương, đối với anh ngoài cha và mẹ ra em chính là đứa em gái anh luôn yêu thương nhất __ Anh kéo cô lại và ôm cô vào lòng
- hứa với em đừng nói như vậy với anh ấy nữa, đừng đối xử như vậy với anh ấy dù sao chúng ta cũng sắp là 1 gia đình rồi.
- anh hứa mà, nếu tên đó làm gì tổn thương tới em anh sẽ không tha thứ cho cậu ta.
Cô gật đầu mỉm cười, anh vuốt ve tóc cô
---------------
Trong 1 căn phòng yên lặng đến đáng sợ, hắn ngồi trên ghế lạnh lùng đưa mắt nhìn người đàn ông mình đầy vết thương do bị hành hạ
Tên đó bị dây xích buộc lại trói lên
- tại sao lại không giết ta luôn đi. Tại sao lại phải hành hạ ta như thế này chứ .
- giết ngươi thì quá dễ nhưng mà lão đại muốn ngươi sống không bằng chết __ Nam
Nhìn người đàn ông bị hành hạ đến đáng thương như thế này hắn nhếch mép cười
Người của hắn hành hạ tên đó hết sức man rợ
- dám làm cho vợ của Bạch Ngôn Hy này bị thương như vậy đúng là ngươi chán muốn sống rồi.
- ra là vì cô ta kia à __ Tên đó cười man rợ __ chỉ vì 1 người phụ nữ tầm thường ? Ngươi thật ngu ngốc đó Bạch Ngôn Hy hahaha.
Hắn không nói gì chỉ cười nhếch mép
- mang ra đây. __ Nguyên
Nguyên vừa nói xong thì người của hắn thầy xuống sàn 1 người phụ nữ, trên người cô ta mình đầy vết thương, họ lật cô ta lại thì tên đó hoảng hồn. Vì cô ta chính là vợ tên đó
- Bạch Ngôn Hy ngươi.
- sao hả có phải nhìn vợ mình như vậy đau lòng lắm không ? Ta chỉ trả lại ngươi những gì mà ngươi đã làm với cô ấy mà thôi.
- cô ta chỉ bị thương ngay vai thôi mà. Tại sao lại giết cô ấy chứ __ Tên đó gầm lên
- ta bắt ngươi phải chịu đau đớn hơn nữa. Cô ấy đau 1 thì ta muốn ngươi đau gắp 10.
- ngươi không phải là người mà. Ngươi thật độc ác.
- xử lí hắn __ Hắn đứng dậy lạnh lùng nói
- vậy còn cô gái này ? __ Nguyên
- tùy các ngươi muốn xử lí.
Hắn đút tay vào túi quần lạnh lùng bước ra ngoài...
--------------
- Hết Chap 27
❤♥❤