Hôm nay thời tiết vô cùng đẹp. Trời trong xanh mây trắng và tâm trạng của cô bây giờ đã tốt lên rất nhiều
Cô thức dậy từ sớm. Sau chuyện hôm qua cô đã khóc rất nhiều nhưng sau đó Triệt đã an uổi cô và bảo cô đi ngủ là sẽ không sao nữa
Cô hiện tại đang đi xuống cầu thang thì gặp mẹ của mình đang bưng đồ ăn từ trong bếp đi ra
- chào buổi sáng mẹ.
- con dậy rồi đó à __ Bà mỉm cười
Cô đi tới chỗ bà, ôm bà, đặt cầm của mình lên vai bà
- mẹ có cần con giúp gì hay không ?
- không cần đâu mẹ làm cũng gần xong hết rồi hay là con giúp mẹ lên phòng gọi anh con dậy đi.
- dạ. Ơ mà cha dậy chưa ạ ?
- cha con dậy rồi. Ông ấy đang ở trong phòng sách đấy. 1 chút ông ấy sẽ ra sau thôi.
- dạ __ cô mỉm cười sau đó đi lên phòng Triệt
Đứng trước phòng của anh cô gõ cửa và kêu nhưng thấy anh không ra nên gõ thêm lần nữa
- anh hai __ cô vẫn gõ cửa
Gọi mãi cũng không chịu ra cô bực mình liền mở cửa đi vào. Cạch, đẩy nhẹ cửa đi vào thì thấy anh vẫn đang yên giấc trên giường
Cô khẽ đi tới chỗ Triệt. Lay lay anh dậy
- anh à dậy đi.
- để anh ngủ __ anh xoay người nói nhưng mắt vẫn nhắm
- anh dậy đi mà. Sáng rồi đó.
- mặc kệ nó để anh ngủ, anh mệt lắm.
- anh không tính dậy ăn sáng sao mà ngủ như vậy hả ?
- em ra ngoài ăn cùng cha mẹ trước đi. Anh ăn sau. __ Triệt lười biếng nói
Cô không biết phải làm thế nào anh mới chịu dậy
- anh dậy đi. Lucy đang ở dưới nhà đợi anh đó.
- em đừng có mà lừa anh. Nhóc con tưởng anh không biết hay sao.
- anh... Anh dậy đi dậy đi mà.
- không dậy. Ra ngoài cho anh ngủ.
- anh thật là lười mà. Đồ lười biếng đồ con heo.
- có heo nào đẹp trai tài giỏi như anh hay không ?
Sao cái gì anh cũng có thể nói được với cô. Anh yêu thương cô thì đúng thật. Cô muốn gì anh cũng chiều cô. Anh lại còn rất nghe cô nhưng với hôm nay gọi anh dậy mãi cũng không dậy. Không nghe cô lại còn đuổi cô ra ngoài nữa
- mặc kệ anh. Anh thích thì ngủ luôn đi đừng có thức dậy. Cho anh chết đói em cũng kệ __ cô tức giạn đứng dậy đi ra ngoài mặc cho anh ngủ tiếp
Ra khỏi phòng anh. Cô đi xuống lầu
- anh con không chịu dậy sao ?
Cô gật đầu đi tới kéo ghế ngồi xuống
- mặc kệ anh ấy đi. Mặc cho anh ngủ thấy đói thì ảnh sẽ tự lếch sát xuống đây.
- đừng nói vậy chứ con. Con mau lên phòng gọi anh con dậy 1 lần nữa đi.
- nhưng mà con mệt lắm rồi. Gọi anh ấy dậy con thấy mệt và đói lắm. Hay mẹ bảo an...
- không nói nhiều. Con mà không gọi anh con dậy được thì con cũng không được ăn.
- nhưng mà mẹ à.
Bà lắc đầu không nói gì sau đó vào bếp. Cô ấm ức đi lên phòng Triệt 1 lần nữa...
- anh hai a~ dậy đi mà __ cô làm nũng
Anh không trả lời
- anh à dậy đi. Anh mà không dậy là em gái của anh sẽ chết vì đói đó vã lại ngủ nhiều không tốt cho anh đâu .
Vẫn yên lặng. Cô lay lay Triệt
- anh hai dậy đi. Anh mà không dậy là mẹ sẽ không cho em ăn sáng luôn đó. Chẳng lẽ anh muốn em gái cưng của mình chết đói hay sao đây.
Thấy anh vẫn im lặng cô tức giận. Ngay cả dỗ ngọt anh dậy mà anh vẫn nhất quyết không dậy là không dậy. Cô giựt lấy mền của anh
- dậy đi mà ! .
Vẫn không có động tĩnh. Cô mệt quá rồi. Đứng dậy nhìn anh
- anh ngủ tới chết luôn đi. Em nhịn đói cũng được. Không cần ăn nữa.
....
- anh có chịu dậy hay không hả Triệt .
Cô đi vòng qua chiếc giường của anh
- Hiên Viên Triệt dậy mau cho em __ cô hét lớn trước mặt anh
Nghe cô hét như thế anh nhăn mặt sau đó khó chịu lên tiếng
- điếc tai quá, đừng la nữa anh dậy là được chứ gì __ Triệt ngồi dậy
Khi anh lười biếng ngồi dậy cái mền tuột xuống. Vì khi ngủ anh không mặc áo cứ để trần như thế nên để lộ ra vòng ngực săn chắc và cơ bụng 6 múi của mình
Nhìn lúc này anh rất quyến rũ khi thức dậy cộng thêm việc không mặc áo khi ngủ. Các cô gái bên ngoài mà nhìn thấy cảnh này chắc là sẽ càng điên đảo lên vì anh mất
Vì là anh em với nhau nên việc này đối với cô là bình thường.
- sao mà em dậy sớm vậy ?
- ngày thường em cũng vậy mà. Em đâu có như anh lúc nào cũng dậy trễ.
- em thử nói lại lần nữa coi.
- anh là đồ lười biếng. Đồ hám ngủ.
Bất ngờ anh kéo cô lại mình mà ôm vào lòng
- cái con bé này lúc nào cũng nói anh như thế. Có phải được cưng chiều nhiều quá nên sinh hư không hả ?
- đâu có.
- còn không __ cốc nhẹ lên đầu cô
- đau đấy .
- như vậy mà đau, xạo .
- anh có tin là em sẽ mách với mẹ không hả ?
- dọa anh à. Không sợ.
- mặc kệ anh.
Anh đặt cầm của mình lên đầu của cô nhắm mắt lại định ngủ
- nè nè anh đừng có mà ngủ nữa đó.
- a biết rồi biết rồi. Sợ em luôn không ngủ nữa.
- anh mau nhanh đi còn xuống ăn sáng. Em xuống trước á.
Anh gật đầu sau đó hôn lên mái tóc của cô. Cô cười sau đó đứng dậy lon ton chạy ra ngoài. Nhìn em gái cưng như vậy anh chỉ mỉm cười
10 phút sau tất cả mọi người đã có mặt đầy đủ ngồi vào bàn mà ăn sáng. Ăn xong thì cha của cô đã tới công ty còn Triệt thì bận việc nên cũng ra ngoài
Chỉ còn bà và cô. Cô đang ngồi chơi thì bị mẹ của mình bắt phải ra ngoài chạy bộ vào buổi sáng cho khỏe. Cô cũng không nói gì. Dù dì cô cũng đang rảnh thôi thì ra ngoài chạy bộ 1 chút để giết thời gian vậy. Vã lại chạy bộ buổi sáng cũng tốt cho sức khỏe
Chạy bộ buổi sáng xong thì cô đo dạo trong công viên. Vừa đi vừa ngắm cảnh xung quanh
- dễ chịu quá đi. Không lẽ mỗi buổi sáng mình đều như thế này chạy bộ buổi sáng ư __ cô vương vai hít thở không khí
Đang đi không để ý đường vì cô nghĩ chỉ có mỗi mình nên lỡ đụng trúng 1 người đàn ông...
----------------
- Hết Chap 18
❤♥❤
[ - 04-03-2018 : ban đầu mình nghĩ anh em kh cùng họ cx đc nhưng mình sai rr :> các bn đọc thông cảm cho mk nha >