Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 639






Chương 639

Lục Lãnh Phong tế bào toàn thân đều giống như là trải qua động đất cấp 12, lẩm nhẩm một lần: “Con xác định, cô ấy là mẹ của con?”

“Vâng, là mẹ của con.” Túi sữa nhỏ nghiêm trang gật đầu: “Chú ma vương, trước đây chú biết mẹ con sao?”

Trong lòng Lục Lãnh Phong dâng lên sóng to gió lớn, có xu thế dời núi lấp biển, hủy thiên diệt địa.

Khó trách che kín mít như vậy, thì ra là có tật giật mình!

Anh không biết chính mình nên vui, hay là nên buồn, nên lo lắng, hay là nên tức giận, trong một khoảng thời gian ngắn, muôn vàn tư vị, tất cả tình cảm giống như cơn đại hồng thủy đồng loạt xông vào trong lòng anh.

“Tiểu Quân, đây không phải mẹ con, là vợ của chú, cô ấy chỉ là lớn lên có hơi giống mẹ con mà thôi. Chuyện bức ảnh này, đừng nói lại với mẹ con, xem như là bí mật của chúng ta, được không?”

“Được ạ.” Túi sữa nhỏ nhu thuận gật đầu: “Nếu như mẹ biết có người lớn lên rất giống mẹ, nhất định sẽ rất ngạc nhiên.”

Lục Lãnh Phong xoa nhẹ đầu bé: “Hai ngày sau, chú sẽ đi Thành Đô thăm con.” Trong mắt anh lóe lên một tia sáng lạnh xảo quyệt, vô thanh vô tức.

Tâm tư của trẻ con là trong sáng nhất.

Túi sữa nhỏ không biết chuyện xưa sau lưng của người lớn, miệng nhỏ hé ra nụ cười rất vui vẻ.

Bé thích chú ma vương, rất muốn chú ấy đến Thành Đô.

Sau khi ăn cơm xong, anh lái xe đưa túi sữa nhỏ và nhóm bảo mẫu quay về biệt thự của Hứa Nhã Thanh.

Hy Nguyệt đã thu dọn xong hành lí, tối hôm nay bọn họ trở về Thành Đô, cách xa Lục Lãnh Phong.

Cô vẫn luôn tránh ở trước cửa sổ của tầng trên, trộm nhìn phía dưới, e sợ Lục Lãnh Phong đi vào.

Nhưng Lục Lãnh Phong chỉ là ở bên ngoài sân nhỏ nói mấy câu với túi sữa nhỏ, liền lên xe.

Cô nhẹ nhàng thở ra, đi xuống tầng: “Cục cưng, chơi có vui không?”

“Vui, rất vui ạ.” túi sữa nhỏ gật đầu mạnh một cái, khuôn mặt tinh xảo nở nụ cười như hoa.

Hứa Nhã Thanh cúi đầu, hôn xuống khuôn mặt nhỏ ửng hồng của bé: “Vui đến nỗi quên bố luôn rồi phải không?”

“Không có nha, bố, con có muốn quà tặng cho bố.” Túi sữa nhỏ từ trong balo nhỏ lấy ra môt bé gấu nhỏ.” Đây là dì nhỏ dạy con gắp được ở trong máy gắp búp bê, là quà con tặng cho bố.”

“Tiểu Quân nhà chúng ta cũng đã biết gắp búp bê rồi, giỏi quá.” Hứa Nhã Thanh ôm bé đứng lên, ánh mắt đầy cưng chiều.

Hy Nguyệt nhìn thấy hai bố con, lo lắng trong lòng phai nhạt rất nhiều.

Cô phải bảo vệ cho được ngôi nhà của mình, không thể để cho Tu la ma vương đến phá hoại hạnh phúc của mình, nhất định không thể!

Sau đó, bọn họ ngồi máy bay quay về Thành Đô.

Mấy ngày kế tiếp, cô đều vội vàng việc thành lập công ty.

Tiềm lực của bản thân, hơn nữa sau lưng Hy Nguyệt còn có tập đoàn Hứa thị bối cảnh hùng hậu này, hấp dẫn rất nhiều nhà đầu tư.

Thời điểm buổi chiều, trợ lý tới: “Tổng giám đốc Y, tổng giám đốc Lưu của tập đoàn Hoàng Phúc muốn hẹn cô buổi tối nói chuyện đầu tư.”

“Mấy giờ?”

“Bảy giờ.”