Chương 1831
Trên trán Lục Vinh Hàn toát ra vài giọt mồ hôi lạnh.
Ông ấy biết, Lục Lãnh Phong nói được làm được, cơ bản cũng sẽ không nể mặt ông ấy.
Tình cảm bố con giữa hai người bọn họ đã kết thúc từ lâu lắm rồi.
“Ngọc Như, nói cho bọn họ biết Sênh Hạ ở đâu đi, nếu không, anh chỉ có thể để cho Lãnh Phong đưa em đi.”
Nghe nói như thế, dọc theo sống lưng Tư Mã Ngọc Như toát ra một tia hàn ý.
Rõ ràng là Lục Vinh Hàn cũng không bảo vệ được cô ta.
“Vinh Hàn, chẳng lẽ anh muốn bỏ mặc chuyện của Ngọc Thanh hay sao?”
“Ngọc Thanh là Ngọc Thanh, Sênh Hạ là Sênh Hạ, không nên vì chuyện của Ngọc Thanh mà làm liên lụy đến Sênh Hạ.”
Trên trán Tư Mã Ngọc Như nổi lên gân xanh cuồn cuộn: “Nếu như em không nói như vậy thì bọn họ sẽ chịu bỏ qua cho Ngọc Thanh hay sao?”
“Bọn họ đã nói không có liên quan tới chuyện của Ngọc Thanh, em không cần phải làm căng lên như vậy.” Lục Vinh Hàn nói, nếu như cô ta vẫn còn tiếp tục cố chấp thêm nữa, Lục Lãnh Phong chắc hẳn sẽ không bỏ qua cho cô ta.
Tư Mã Ngọc Như bĩu môi: “Bây giờ Sênh Hạ đang ở chỗ của Minh Thịnh. Nếu như không thấy được Ngọc Thanh mà nói, cậu ta cũng sẽ không để cho Sênh Hạ đi.”
Sắc mặt Lục Vinh Hàn tái nhợt: “Em vậy mà còn cấu kết với cùng một hội với cái tên vô liêm sỉ kia, còn giao Sênh Hạ cho cậu ta, chẳng lẽ em bị cậu ta làm hại còn chưa đủ hay sao?”
Đáy mắt Lục Lãnh Phong hiện lên một tia sáng lạnh lẽo, anh bước dài tiến lên, nắm lấy cánh tay Tư Mã Ngọc Như, mạnh mẽ hất cô ta ra, đẩy đến chỗ của đám người áo đen.
Người áo đen lập tức khống chế cô ta.
“Đưa cô ta đi tìm Tư Mã Minh Thịnh.”
Tư Mã Ngọc Như sợ tới mức ra sức liều mạng hét chói tai: “Vinh Hàn, cứu em với…”
Lục Vinh Hàn thở dài: “Tôi và các người cùng đi tìm con nghiệp chướng kia.”
Bên trong một căn biệt thự bí mật của Tư Mã Minh Thịnh.
Người của Lục Lãnh Phong đến còn sớm hơn so với dự kiến của Tư Mã Minh Thịnh.
Lúc trước khi Tư Mã Ngọc Thanh bị bắt cóc, anh đã lập tức phái người tra xét qua sản nghiệp của Tư Mã Minh Thịnh mấy lần, cho nên rất dễ dàng đã tìm được biệt thự bí mật của cậu ta.
Lục Vinh Hàn ở trong xe, không có bước xuống, chỉ cần Lục Lãnh Phong không gây bất lợi cho Tư Mã Ngọc Như, những chuyện khác ông ấy cũng sẽ không quản.
Điều quan trọng nhất chính là cứu Sênh Hạ an toàn trở ra ngoài.
Tư Mã Minh Thịnh không nhìn thấy con trai Ngọc Thanh, chỉ nhìn thấy Tư Mã Ngọc Như đang bị gô cổ trói chéo tay sau lưng, miệng của cô ta cũng bị băng dán bịt kín, không nói được gì.
“Sênh Hạ đâu?” Lục Lãnh Phong cắn răng hỏi.
“Người tôi cần chính là Ngọc Thanh, chỉ cần anh đưa Ngọc Thanh tới, tôi sẽ thả con bé ra.”
Tư Mã Minh Thịnh nói.
“Con của cậu không có ở trong tay tôi, chỉ có bà già này ở đây mà thôi. Hôm nay cô ta sống hay chết toàn bộ đều là do cậu quyết định.” Từng câu từng chữ trong lời nói của Lục Lãnh Phong đều tràn đầy sát khí đẫm máu.