Vợ Trước Đói Như Sói

Vợ Trước Đói Như Sói - Chương 10




Nước Mĩ

Đan Thủy Dao ôm gối ôm, trong tay bưng một ly nước trái cây, hai mắt vô thần nhìn ngoài cửa sổ.

Vợ chồng Đan gia xem bộ dáng con gái không có sức sống như vậy, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn nhau lắc đầu.

Hai tháng trước, con gái đột nhiên chạy đến nước Mĩ, quăng ra một tin tức chấn động: “Con mang thai, cho con ở tại chỗ này sinh con.” Hại bọn họ làm cha mẹ hoàn toàn ngây ngốc, muốn tức giận nó thế nhưng lại hoang đường mang thai một đứa nhỏ, nhưng cho dù tức giận thế nào cũng không thể đem nó đuổi ra ngoài, đứa con này a, thật không biết muốn cho bọn họ lo lắng tới khi nào a.

Con gái đến nước Mĩ cũng được hai tháng rồi, bọn họ cũng cảm nhận được nó trở nên không giống với bình thường.

Nó bình thường hoạt bát hiếu động, nếu không có việc gì thì tại sao chạy đến đây, lúc nào hai mắt cũng vô thần nhìn về phương xa.

Vô luận bọn họ như thế nào hỏi nó đã xảy ra chuyện gì, nó không nói chính là không nói, mỗi ngày tinh thần sa sút ngồi lì ở trong phòng, làm cho cha mẹ như bọn họ thập phần đau lòng.

Bà rốt cục không nhìn nổi nữa, bước đến lấy đi ly nước trái cây trong tay con gái, bắt buộc con gái đối mặt mình.

“Thủy Dao, con nên ra ngoài đi dạo, không nên lúc nào cũng làm ổ trong nhà.”

Đan Thủy Dao trên mặt tái nhợt, ánh mắt có vẻ trống rỗng, cô liếc mắt nhìn, không hiểu hỏi:“Vì sao?”

Cô hiện tại nơi nào cũng không muốn đi, cũng không muốn đứng dậy, cô thầm nghĩ tìm một địa phương yên tĩnh, cố gắng xoa dịu đau đớn trong lòng mình.

Bà Đan cẩn thận kéo con gái, “Con xem, con trừ ra ngoài khám thai ra, cả ngày chính là không nhúc nhích, cứ ở lì trong phòng, bác sĩ không phải nói rõ muốn con vận động nhiều một chút sao? Con hiện tại là đem lời nói của bác sĩ coi như gió thoảng bên tai sao?”

“Con không có……” Đan Thủy Dao mấp máy cánh môi, nhỏ giọng phản bác.

“Còn không có?” Bà Đan không nhìn nổi nữa lắc đầu,“Cả ngày làm ổ ở trong này, cái gì cũng đều không quan tâm, chẳng lẽ con không muốn đi ra ngoài giúp cục cưng mua chút gì đó hay sao?”

Cô nghi hoặc nhìn chằm chằm mẹ mình,“Muốn mua cái gì?”

Cô đối với việc dạo phố vốn không có gì hứng thú, lần đầu tiên làm mẹ, cô cũng căn bản là không biết cần mua cái gì.

Bà Đan lôi kéo cô đứng dậy, thay cô mặc áo khoác vào rồi ra lệnh, “Mặc kệ là con muốn mua quần áo bầu cho chính mình, hay là mua đồ cho cục cưng, tóm lại hôm nay mặt trời chưa lặn thì không được phép trở về nhà.”

“Mẹ……”

“Mẹ với ba con còn có hẹn không thể từ chối được, nếu không mẹ liền tự mình áp giải con đi, bất quá con cũng đã lớn như vậy rồi, đi dạo phố một mình cũng không thành vấn đề đi?!” Bà phân phó lái xe, “William, hãy chiếu cố tiểu thư cho tốt.”

Lái xe gật đầu, đi lấy xe chạy đến cửa lớn, rồi mở cửa xe ra chờ cô lên xe.

Đan Thủy Dao vô lực nhìn qua mẹ mình, lại nhìn người da đen lái xe, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ mà lên xe.

Aiz ~ cô chính là muốn một địa phương an tĩnh, một người chữa thương, yêu cầu như vậy rất khó sao?

*************************

Lái xe dừng xe lại, Đan Thủy Dao xuống xe, một người bắt đầu đi dạo phố.

Nhưng cô không thể nghĩ là, cô thế nhưng sẽ ở tại Mỹ gặp Hạ Ấu Dung, mà cô ta còn cùng một người đàn ông tóc vàng dường như thật thân mật.

Cô ta không phải là cùng Kê Hướng Hòe sắp kết hôn sao? Người đàn ông tóc vàng kia là ai?

Không để ý chính mình bụng bầu bốn năm tháng, cô vội vàng đi theo sau hai người bọn họ, vào đến một nhà hàng, khi người đàn ông tóc vàng đó đi toilet, cô bước đến gần Hạ Ấu Dung.

“Cô hẳn là Hạ Ấu Dung tiểu thư đi?”

“Đúng vậy, cô là Đan tiểu thư đi? Có chuyện gì sao?” Hạ Ấu Dung nhận ra cô hỏi.

Cô ta biết mình sao? Đan Thủy Dao trong đầu thầm nghĩ, bất quá, hiện tại không phải là thời điểm truy cứu chuyện này.

“Cô…… cô làm sao có thể như vậy?” Đan Thủy Dao bất mãn chỉ trích nói: “Cô không phải sắp sửa cùng Kê Hướng Hòe kết hôn sao? Làm sao có thể ở nước Mĩ cùng người đàn ông khác thân mật như vậy?”

“Kết hôn?” Hạ Ấu Dung kinh ngạc nhìn cô, “Đan tiểu thư, cô không phải là hiểu lầm cái gì chứ? Tôi không có ý muốn cùng Hướng Hòe kết hôn a!”

“Hiểu lầm? Hai tháng trước tạp chí đều đã nói, cô cùng anh ta hai người thân mật ở tại cùng một khách sạn, còn đi cửa hàng trang sức chọn nhẫn, không phải là chuẩn bị kết hôn sao?” Vốn cho rằng chính mình đã học được không thèm để ý, nhưng mà lời vừa ra khỏi miệng, vẫn là khó nén ghen tị.

“A? Ở Pháp bị chụp ảnh?” Hạ Ấu Dung có chút giật mình, sau hôm đó cô từ Pháp trực tiếp bay đến Mĩ, căn bản là không biết cái tin tức bát quái này.

“Không sai.” Mọi người đều biết đến việc bọn họ sắp sửa kết hôn, cô ta bắt cá hai tay như vậy, vạn nhất lại bị truyền thông chụp hình rồi tung ra thì làm sao bây giờ? Cô ta sao có thể làm như thế này!

Tuy rằng cô ta hiện tại cùng Kê Hướng Hòe không có vấn đề gì, nhưng không có nghĩa là cô ta sẽ che giấu được ánh mắt dư luận.

“Đúng là tôi đi đến Pháp, nhưng là tôi không có khả năng cùng Hướng Hòe kết hôn, bởi vì anh ta chỉ muốn tôi giúp anh ta chọn lựa nhẫn, đối tượng mà anh ta muốn cầu hôn là một người khác.” Hạ Ấu Dung cười giải thích.

Cô cũng là lúc đó mới biết được thì ra Kê Hướng Hòe cũng có thời điểm sẽ đối với con mắt lựa chọn của bản thân mình lại không tin tưởng đến như thế! Xem ra anh ta hẳn là thực sự thực yêu cô ấy, mới có thể do dự như vậy đi!

“Một người khác?” Đan Thủy Dao há to miệng, không thể tin được hô nhỏ.

“Người kia chính là cô.” Hạ Ấu Dung cũng không có ý định trêu đùa cô, trực tiếp tuyên bố đáp án. “Cô thực sự rất hạnh phúc, anh ta nói cho tôi biết hôn nhân lúc trước gây cho cô ám ảnh không tốt để nhớ lại, cho nên lần này anh nhất định phải chú ý từng cái chi tiết nhỏ, cho cô lại lần nữa đáp ứng gả cho anh ta.” Thuật lại những lời này, cô vẫn là cảm thấy thật sâu cảm động.

Cái gì…… Cái…. gì? Đối tượng mà anh ta muốn cầu hôn là cô sao? Cho nên thật sự anh không lừa gạt cô? Vậy rốt cuộc hai tháng này cô đau lòng thì tính là vì cái gì a?

Sau khi rời nhà hàng, Đan Thủy Dao mờ mịt đi ở trên đường, theo bản năng đi theo đám đông lên một chiếc xe bus, ngồi dựa vào cửa sổ, trong lòng suy nghĩ lung tung.

Anh không có lừa gạt cô! Thậm chí anh hẳn là thích cô đi! Bằng không cũng sẽ không có ý định muốn cầu hôn cô?

Chính là, nếu như vậy thì sẽ không còn vấn đề sao? Cô đột nhiên đưa tay lên xoa xoa bụng mình.

Hơn một năm trước cô với anh không phải là vì yêu nhau nên mới kết hôn sao? Nhưng rốt cuộc cô với anh cũng không thể vượt qua sóng gió trong hôn nhân, cuối cùng rơi vào kết cục ly hôn.

Mà lần này cô có đứa nhỏ, cô muốn lo lắng không chỉ có chính cô, còn muốn thay đứa nhỏ suy nghĩ.

Cuộc sống hôn nhân, không phải là chỉ cần có tình yêu là có thể chung sống với nhau đơn giản như vậy.

Trong lòng cô không ngừng bàng hoàng, đối với tình yêu, cô thiếu đi hồn nhiên, có hơn vài phần lo lắng, làm cho cô do dự, không dám yêu quá lớn mật.

Đột nhiên, tài xế phanh xe khẩn cấp, làm cho hành khách trên xe bus đều giật nảy mình.

Đan Thủy Dao cả người nhào lên phía trước, cô theo phản xạ vội vàng che chở bụng.

Hoàn hảo hữu kinh vô hiểm, cô chậm rãi nhẹ nhàng thở ra, thấy cửa xe bus mở ra, sau đó một bóng người hẳn là sẽ không xuất hiện tại nơi này đi lên xe bus, nhanh chóng đi đến trước mắt cô.

Cô quả thực không thể tin được đây là sự thật, xoa xoa mắt, hình ảnh của anh như trước tồn tại trước mắt cô.

Cô không nhịn được thấp giọng gọi ra cái tên mà cô ngày đêm tưởng niệm,“Hướng Hòe……”

Kê Hướng Hòe bằng tốc độ nhanh nhất đi đến nước Mĩ, đầu tiên anh gọi điện thoại đến Đan gia, người làm ở Đan gia nói cho anh biết Thủy Dao đã đi dạo phố, nhưng anh không thể cứ ngồi chờ đợi như thế, cho nên quyết định trước đi vào nội thành tìm xem, nếu vận khí tốt có lẽ có thể tìm được người.

Ôm hy vọng, anh cứ chạy lang thang nhìn ngó xung quanh trên đường, đi vào mỗi cửa hàng có khả năng Đan Thủy Dao sẽ ở bên trong xem xét.

Biện pháp tìm kiếm như vậy chẳng khác gì là mò kim đáy bể, ngay lúc anh muốn buông tha cho cách tìm này, thì lúc vô tình ngửa đầu xem chiếc xe bus đang dần dần chạy qua trước mắt, phát hiện được cô đang dựa vào cửa sổ, một mặt trầm tư.

Bất chấp trên chân đang mang là giày da, cũng không quản ánh mắt hoài nghi của người đi đường, anh chạy đuổi theo chiếc xe bus đó, may mắn là xe bus đó ngừng lại do đèn đỏ, anh thở hổn hển đuổi theo, nhìn thấy xe bus lại chuẩn bị chạy đi, dưới tình thế cấp bách anh không kịp suy nghĩ liền xông lên trước đầu xe dang hai tay ra chặn nó lại, làm cho lái xe đột ngột thắng gấp dừng xe lại.

Xe bus dừng lại, anh gõ mạnh vào cửa xe muốn lái xe mở cửa, sau khi cửa mở ra anh vội vàng xông lên xe, rốt cục cũng nhìn thấy được cô gái làm cho anh điên cuồng tìm kiếm hai tháng qua.

“Hướng Hòe……” Đan Thủy Dao không thể tin gọi tên của anh.

“Chết tiệt! Em làm sao có thể không nói tiếng nào liền đột nhiên biến mất như vậy!” Anh tức giận rống to, rồi nhanh chóng gắt gao đem cô ôm lấy.

“Em ──” Cô còn kinh ngạc chưa khôi phục tinh thần lại, không biết nên xử lý như thế nào cho tốt.

“Anh muốn nói cho em biết, em hiểu lầm anh cùng Ấu Dung, bài báo kia căn bản là viết không đúng sự thật, cố tình thêu dệt mọi chuyện, anh dám thề, anh thực sự cái gì cũng đều không có làm.” Anh lời thề son sắt giải thích.

“Trong lòng anh chỉ có em, mặc kệ em là người như thế nào, anh cũng chỉ đều thích một mình em, em không thích tham dự yến hội, anh có thể không đi mà ở nhà cùng em, em thích tự do, anh cũng sẽ không hạn chế em, bởi vì anh biết anh thích chính là em, mặc kệ em là bộ dáng gì đi nữa, cái gì cá tính, anh đều thích em!”

Đan Thủy Dao cảm động rất muốn khóc, nguyên lai được người mình thích chấp nhận mình vô điều kiện như vậy thật sự rất hạnh phúc.

Như vậy, cô chỉ còn lại có một vấn đề cuối cùng.

“Hướng Hòe…… Em biết, em biết bài báo kia viết đều là không đúng sự thật, nhưng là……” Cô chậm rãi đẩy anh ra, làm cho anh hơi hơi run sợ trong lòng, anh hoang mang nhìn cô, nhưng cô lại chỉ nói: “Em mang thai.”

Cô rất sợ cô sẽ nhìn thấy anh nhíu mày không kiên nhẫn, thậm chí là chán ghét, nhưng là tất cả đều không có, anh chính là ôn nhu xoa bụng của cô, khóe môi bỗng nở nụ cười.

“Anh biết.”

Cô thực kinh ngạc, “Này đại biểu cho thấy mấy tháng sau, sẽ có một đứa nhỏ hội nháo ầm ĩ xuất hiện trong cuộc sống của chúng ta, anh không phải chán ghét con nít sao, không phải là không muốn có con sao?”

“Không sai, anh là chán ghét trẻ con, cho rằng tất cả bọn chúng đều là tiểu ác ma.” Anh thành thật thừa nhận.

Lời của anh làm cho lòng Đan Thủy Dao phát lạnh, hốc mắt đỏ lên, lã chã chực khóc.

“Nhưng là, con của chúng ta là thiên sứ, là ông trời cho chúng ta bảo bối.”

“Sao?”

Kê Hướng Hòe ôn nhu nắm lấy tay cô,“Anh chán ghét trẻ con, nhưng là nếu là do em sinh ra, anh liền yêu thích.”

“Nhưng là, chúng ta phía trước chính là bởi vì chuyện đứa nhỏ mà ly hôn, em sợ, cho dù chúng ta lại yêu nhau, sau khi có đứa nhỏ, lại bắt đầu mỗi ngày tranh cãi, có lẽ anh sẽ buông tha cho em mà đi tìm người con gái khác…… Nếu việc này lại đến một lần nữa, em thực sự sẽ không chịu nổi……” Loại cuộc sống lo lắng đề phòng này, chỉ tưởng tượng thôi cô đã cảm thấy đáng sợ.

Ôm chặt cô, anh trìu mến lên tiếng dỗ cô:“Sẽ không, loại sự tình này sẽ không phát sinh.”

Anh không nghĩ tới, bóng ma này, thế nhưng lại làm cho cô sợ hãi cùng bất an như thế.

“Thủy Dao, tha thứ cho anh được không?”

Từ trong lòng anh, cô ngẩng đầu lên, cô không hiểu hỏi: “Tha thứ anh cái gì?”

Tha thứ lúc trước anh đối với em tạo thành thương tổn, là anh không biết cách duy trì hôn nhân, anh thậm chí còn không có cố gắng thay đổi mình, cứ nhất quyết lấy tiêu chuẩn cuộc sống của chính mình đến yêu cầu đòi hỏi em phải trở thành như thế, cũng không hiểu cách quan tâm đến em, cho tới bây giờ cũng không lưu ý tâm tình của em, làm cho em chỉ có thể lựa chọn bi thương rời đi.” Ngón tay anh nhẹ lau đi nước mắt đang chảy xuống của cô.

“Những chuyện kia đều là quá khứ rồi……” Cô nha nha nói.

“Còn chưa có đi qua.” Anh ôn nhu nhìn cô,“Còn chưa có đi qua, bằng không em sẽ không sợ hãi như vậy, sợ hãi cục cưng ra đời sẽ làm cho tình yêu của chúng ta tan vỡ, sợ hãi chúng ta bởi vì cục cưng mà sẽ lại rời nhau.”

Anh chân thành nhìn cô.“Tha thứ anh được không?”

“Em tha thứ anh…… Em tha thứ anh……” Ôm chặt lấy anh, Đan Thủy Dao không ngừng nói.

Kỳ thực đâu có cái gì nguyên nhân khiến không thể tha thứ đâu? Cô chính là muốn một cái cam đoan, cam đoan bọn họ tình yêu sẽ không giống như lần trước giống phù dung sớm nở tối tàn, lưu lại cũng chỉ là đau lòng mà thôi.

“Như vậy, nếu đã tha thứ cho anh…

Vậy… Đan Thủy Dao tiểu thư, có nguyện ý một lần nữa lại đồng ý lấy anh làm chồng hay không?” Anh chân thành quỳ xuống, từ trong túi lấy ra nhẫn kim cương cầu hôn cô.

“Xin tha thứ anh lần này không có cách nào thực hiện kế hoạch lãng mạn cầu hôn, bởi vì anh thật sự rất muốn nhanh chóng đem em lại lấy về nhà.” Anh chờ đáp án của cô,“Em nguyện ý lại gả cho anh không? vợ trước của anh?”

Xem vẻ mặt anh nghiêm túc, Đan Thủy Dao không nhịn được nín khóc mỉm cười,“Một lần nữa gả cho anh, em có cái gì lợi ích đây?”

“Em có thể có được một nhà thiết kế thời trang ưu tú nhất, còn có một nhà tạo stylist ưu việt nhất, đương nhiên, em còn có thể có được một cái siêu cấp lớn lò sưởi, buổi tối có thể ở trên giường tùy ý em muốn làm gì thì làm.” Anh cười đẩy mạnh tiêu thụ chính mình, cuối cùng còn không quên vứt cho cô một cái mờ ám mỉm cười.

Anh cũng không quên khi gặp lại, ở trên giường cô có bao nhiêu nhiệt tình chủ động.

“A! Nghe qua thật sự là cái đề nghị không tệ.” Cô tiếp nhận nhẫn kim cương trên tay anh, đỏ mặt nhìn anh, “Kê tiên sinh, anh không ngại lại thay em đem nhẫn vào chứ?”

“Anh thập phần hân hạnh.” Anh thay cô đem chiếc nhẫn xinh đẹp đeo vào tay cô, nhiệt liệt hôn lên đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô.

Tất cả hành khách trên xe bus kể cả lái xe, tuy rằng không hiểu hai người phương đông này đang nói cái gì, nhưng nhìn biểu cảm cùng hành động của hai người cũng có thể đoán được bọn họ đang nói gì, nhìn thấy kết quả ngọt ngào này, không nhịn được tuôn ra tràn vỗ tay chúc mừng.

Gắt gao nắm chặt hai tay không muốn lại tách ra, cô cùng anh đều biết, lần này bọn họ hai người hội tiếp tục nắm tay nhau dài lâu, thẳng đến già.

Kết thúc

Một vị nam phóng viên đang ngồi ở trong phòng làm việc của Kê Hướng Hòe, khóe mắt không ngừng run rẩy, hắn thật sự không biết có phải hay không hai mắt của mình bị trúng gió nên nhìn lầm rồi.

Được xưng xã giao quý công tử Kê Hướng Hòe thế nhưng lại đang giúp một đứa nhỏ thay tã lót, thậm chí còn cẩn thận giúp cô bé xoa phấn hương khắp người, còn dỗ cô bé: “Bảo bối, thoa phấn hương có vẻ thoải mái đúng hay không?”

Vị này một thời gian trước lại tái hôn, mệnh danh là kim đồng trong giới thiết kế, hiện đang mặc một thân tây trang cao nhã thế nhưng lại đang bọc tã cho con nít, chuyện này thực sự làm cho người ta…… rất muốn thở dài!

“Ách…… Kê tiên sinh, có thể bắt đầu phỏng vấn được không?” Chờ người nào đó rốt cục đem con gái bảo bối đặt vào giường trẻ con bên cạnh, phóng viên cuối cùng cũng có cơ hội mở miệng.

“Ừm! Đương nhiên có thể, mời bắt đầu đi.”

Chính là trong giường tiểu thiên sứ tựa hồ không thích bị cha thân ái vắng vẻ, giãy dụa đong đưa tay nhỏ bé muốn cha chú ý đến cô, Kê Hướng Hòe cũng không nỡ để bảo bối như thế, đành ôm lấy bảo bối không an phận này, vội vàng trấn an cô, bộ dáng mười phần nhũ mẫu chân chính, phóng viên kia nhìn thấy cằm lại sắp rớt xuống đất.

Phóng viên bắt buộc chính mình hồi phục tinh thần lại, nhanh chóng lấy lại vẻ chuyên nghiệp của mình, vội đưa ra câu hỏi: “Gần đây, có tin đồn cho rằng Kê tiên sinh sắp sửa cho ra mắt bộ sưu tập dành cho trẻ em, xin ngài cho biết đây có phải là sự thật không ạ?”

Kê Hướng Hòe thỏa mãn nở nụ cười, cũng không thèm liếc nhìn phóng viên, một mực chỉ coi chừng bảo bối trong tay,“Tôi gần nhất chính xác là đang có kế hoạch tung ra bộ sưu tập dành cho trẻ em, nguyên nhân đương nhiên là vì bảo bối đang ở trong lòng tôi, tôi hy vọng bảo bối sẽ mặc quần áo do tôi thiết kế mà lớn lên.”

Đột nhiên, bảo bối bỗng nức nở lên một tiếng, Kê Hướng Hòe lập tức giống cái vú em siêu cấp, liền lục tìm trong ba lô bên cạnh chỗ ngồi lấy ra bình thủy, rồi lại lấy ra bình sữa, sau đó lại trụng bình qua nước sôi để làm sạch, rồi mới pha sữa, thử độ nóng xem đã vừa, rồi mới đưa vào miệng bảo bối đang vung tay trong lòng.(từ trụng bình : mình không biết diễn tả sao .Ai biết thì giúp mình thay đổi từ ngữ chút nhé .Cám ơn rất nhiều ^_^)

Mắt của vị phóng viên nào đó lại muốn rớt xuống đất, sau khi phục hồi tinh thần lại liền suy một ra ba, tiếp tục phỏng vấn, “Ý của Kê tiên sinh là tương lai còn có khả năng thiết kế trang phục danh cho thiếu nữ?”

“Không sai.” Kê Hướng Hòe một bên trả lời, một bên vỗ vỗ sau lưng bảo bối giúp bảo bối thuận khí.

Phóng viên lại bát quái nói: “Kê tiên sinh, mọi người đều biết rằng ngài trước kia kỳ thực là không thích trẻ nhỏ, hiện tại lại biến thành bộ dáng yêu thương ái nữ như vậy, chuyển biến thế này thật sự thực to lớn a!”

Kê Hướng Hòe cười cười đáp lại,“Tôi chỉ có thể nói người là sẽ có thể thay đổi, thời khắc tiểu thiên sứ này sinh ra liền triệt để bắt lấy được tâm của tôi, thay vì việc nói tôi biến thành một vú em siêu cấp, thì không bằng nói tôi là đang ở chiếu cố ‘Tiểu tình nhân’ của tôi có vẻ thỏa đáng hơn.”

Phóng viên cũng lộ ra tươi cười, lấy ra máy ảnh hỏi, “Tôi có thể chụp Kê tiên sinh một tấm ảnh được không?”

“Được.” Kê Hướng Hòe vuốt lại quần áo trên người của bảo bối, mỉm cười nhìn vào ống kính máy ảnh.

“Tách” Máy ảnh nháy mắt bắt giữ hoàn mỹ hình ảnh, phóng viên thực vừa lòng gật gật đầu.

Khi tạp chí kia ra mắt, Kê Hướng Hòe buồn cười xem thật to tiêu đề: “Người đàn ông tốt! Quý hoàng tử trong giới thiết kế cũng có thể biến thành siêu cấp vú em”, trên tờ bìa là ảnh anh đang dỗ cục cưng ngủ.

Người đàn ông tốt? là mình sao? Có lẽ cái này phải đi hỏi “Đại”,“Tiểu” tình nhân của anh thì mới biết được rốt cuộc anh có phải hay không như vậy.