Vợ Tôi Là Xã Hội Đen

Chương 6: Suy nghĩ cách đối phó




[Trở về thực tại] Lý Hà đang đi thẩn thờ trên đường để suy nghĩ đủ cách trốn khỏi buổi gặp mặt vào tối nay, nhưng do không để ý đến những chuyện xung quanh ngay cả kèn xe bóp inh ổi sắp tông vào cô luôn nhưng cô vẫn không nghe thấy không để tâm đến, hên là từ phía sau có một người con trai chạy đến nhanh nắm lấy tay của Lý Hà kéo nhanh vào lề đường cho cô tỉnh táo lại.

Lý Hà ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra ngước mắt nhìn lên người đã cứu mình thì bất ngờ nói:

"Phong Hưng."

Phong Hưng lo lắng hỏi Lý Hà: "Cậu đi đâu mà hồn để trên trời vậy hả, xém tí nữa là xe nó hút cậu luôn rồi."

Lý Hà nghe Phong Hưng hỏi xong thì lại thở dài tiếp Phong Hưng bỏ tay Lý Hà ra, hai người cùng nhau đi bộ dài dài về vừa đi Lý Hà vừa nói:

"Tớ thì có gì phải nghĩ ngợi chứ, chỉ duy nhất có một việc thôi cậu còn nhớ cái tên Đàm Hưng không."
Phong Hưng nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu nói: "Ừm tớ nhớ anh ta là cái người mà... trả tiền giùm cho Vũ Nam đúng không, vậy thì sao liên quan gì đến anh ta."

Lý Hà đứng lại Phong Hưng cũng dừng theo, hai người nhìn nhau rồi Lý Hà than vãn nói:

"Thì bởi vì lần gặp mặt không mong muốn đó nên tớ mới mệt đây này, ba tớ và ba mẹ của anh ta là bạn thân của nhau, nhưng vì nhà tớ không biết tớ làm gì ở bên ngoài nhưng ngày hôm đó anh ta lại biết hết bí mật của tớ và chiều này nhà tớ và nhà anh ta có hẹn gặp mặt ăn cơm chung với nhau... tớ sợ anh ta sẽ nói hết bí mật của tớ."

Phong Hưng nghe Lý Hà nói mà mặt ngơ ngác hỏi lại: "Hả? Cậu nói cái gì cơ, nói gì mà không hiểu gì hết vậy."

Lý Hà thở dài một cái rồi nói: "Tóm lại anh ta đã từng gặp mặt tớ một lần và chiều nay ba tớ có hẹn với ba mẹ anh ta qua nhà ăn cơm, tớ sợ anh ta nói ra hết bí mật của tớ."
"Ơ thế thì toang cậu thật rồi đó hay là... làm như này đi."

Nói rồi Phong Hưng và Lý Hà tưởng tượng ra một loạt những việc bịch miệng của Đàm Hưng như là đánh để hâm dạo, hoặc là dùng tiền bịch miệng, đang nghĩ ngợi thì Lý Hà dẹp bỏ đi luồng suy nghĩ của Phong Hưng rồi xua xua tay nói:

"Không được mấy cách mà cậu nói cách nào cũng không ổn hết, theo tớ thấy thì tớ nên trốn thì ổn hơn đó."

Phong Hưng nghe Lý Hà nói xong thì nói lớn: "Không, tuyệt đối không được."

Lý Hà khó hiểu hỏi: "Tại sao?"

Phong Hưng đáp lại: "Không lẽ cậu định làm ba của cậu mất mặt với bên đó hay sao chứ, còn nữa trong mắt ba cậu thì cậu là một đứa con trước giờ chưa biết trốn tránh việc gì luôn ngoan ngoãn nghe lời, còn nếu bây giờ cậu trốn thì chẳng khác nào ghi điểm xấu."

Lý Hà nghe Phong Hưng nói thì cũng có lý nên bất lực đáp lại: "Đúng đó thế thì bây giờ tớ phải làm thế nào bây giờ hả Phong Hưng."
Phong Hưng ngước lên trời chấp tay lại rồi nói: "Thôi thì... tùy cơ... ứng biến, vạn sự... tùy duyên."

Nói rồi Phong Hưng chạy đi mất hút bỏ lại Lý Hà đứng ngơ ra không biết chuyện gì chỉ biết nhìn theo hướng Phong Hưng chạy mà kêu lớn: "Nè Phong Hưng, Phong Hưng cậu phải ở lại giúp tớ đi chứ bộ cậu với Hà Châu là cùng một phe hay sao ai cũng chạy nhanh thế hả."

Lý Hà tuyệt vọng nói nhỏ: "Chết rồi chết rồi lần này chết thật rồi." Đang đau khổ không biết phải làm thế nào thì giọng của Lý Mạc từ phía sau chuyền đến: "Sao vậy hả nhóc con, chết vì việc gì."

Lý Hà nghe thấy tiếng của Lý Mạc thì giật mình vừa quay người chầm chậm vừa nói: "Không, không có chuyện gì xảy ra đâu ạ."

Lý Hà cố gắng xua tay lắc đầu để xua đi nghi ngờ cứ Lý Mạc nhưng do tin tưởng Lý Hà vì trước giờ chưa nói dối anh điều gì nên Lý Mạc đành bỏ qua rồi nói:

"Được rồi, được rồi không có gì thì thôi vậy à mà Lý Hà đứng đây làm gì thế em không phải bây giờ em phải về nhà rồi à."

Lý Hà đáp lại: "Em vừa nói chuyện với Phong Hưng xong bây giờ định đi về luôn đây ạ, à mà anh Lý Mạc lúc nãy ba có gọi cho em nói là chiều nay anh tranh thủ về sớm để ăn cơm chung với dì Hà và chú Hùng và cả anh Đàm Hưng nửa, ba đã mời họ tối nay qua rồi đó."

Lý Mạc gật đầu rồi nói: "Được vậy để anh chở Lý Hà về luôn vì bữa nay anh có ít tiết nên đã dạy xong hết rồi chúng ta về chung thôi."

Lý Hà nghe đến về nhà thì mặt tái xanh nhưng cũng kiềm nén thể hiện không có chuyện gì xảy ra rồi nói: "V..vâng mình về thôi ạ."

Nói rồi hai người cùng nhau quay lại bước đi đến nhà xe của trường để lấy xe về nhà, suốt dọc đường hai người tán dóc với nhau về chuyện ở trường cho đỡ nhàm chán.

...----------------...