Phong Hưng và Hà Châu nghe Lý Hà nói vậy thì liền nhìn Lý Hà đồng thanh trả lời: “Ơ con này.” Lý Hà chọc được Phong Hưng và Hà Châu thì liền cười cười xin lỗi đáp lại: “Xin lỗi, xin lỗi giỡn thôi tao qua đây rủ tụi mày đi chơi cùng đó.”
Phong Hưng nghe đến đi chơi thì mắt sáng rỡ lên vội hỏi Lý Hà: “Mày nói gì cơ đi chơi à… ở đâu vậy chừng nào đi tao ở nhà chán quá rồi.” Hà Châu nắm lấy tóc của Phong Hưng kéo lại thả tay ra rồi nói: “Mày đó từ từ thôi, mỗi lần nghe đến đi chơi một cái là mắt mày sáng rỡ hỏi tới tấp.”
Lý Hà cười nhẹ một cái rồi nói: “Thôi thôi Hà Châu, mày cũng đâu phải không biết tính của Phong Hưng đâu, lần nào nó cũng như vậy thôi đừng có nói nó nữa, với lại lần này đi không phải là chỉ vui chơi không đâu, mà tao định vẽ tranh về biển vào tối, nên rủ tụi mày đi cùng xem tụi mày có ý tưởng vẽ gì không.”
Phong Hưng đang hào hứng về việc đi chơi nhưng khi nghe đến tranh vẽ thì liền chề môi đáp lại: “Thế mà tao còn tưởng lần này chỉ đi chơi không thôi, ai ngờ…là phải làm bài thi nữa đúng là chán thật.”
Hà Châu liếc Phong Hưng một cái rồi nói: “Lý Hà nghĩ vậy là tốt cho mày đó, miệng thì lúc nào cũng hỏi tụi tao về bài thi, bài thi, bài thi, nhưng khi đến cái lúc mà đi chơi tìm cảm hứng vẻ thì mày lại chán trường vậy.”
Hà Châu vừa dứt câu thì Lý Hà đã nói: “Hà Châu nói cái này thì tao không bênh mày được rồi, vì mày đúng là như vậy thật nên là không biết đường bênh, với lại nếu mà mày hoàn thành xong tranh vẽ sớm thì cũng có thể đi chơi đây đó mà, nghỉ đến mười ngày tranh thủ vẽ tranh cho xong rồi muốn đi chơi đâu thì đi.”
Phong Hưng nghe Hà Châu và Lý Hà nói cũng có phần đúng nên gật đầu đáp lại: “Ờ cũng đúng nhờ, thế Lý Hà mày định khi nào đi đây.”
“Tao định là buổi sáng ngày mốt đi đó tụi mày lo sắp xếp đi.”
Hà Châu và Phong Hưng gật đầu vài cái rồi ba người cùng nhau ngồi trên ghế sofa để xem phim tiếp, đang xem thì đột nhiên điện thoại của Lý Hà để trên bàn có tiếng tin nhắn đến, Lý Hà với tay cầm lấy điện thoại xem coi ai nhắn tin thì thấy tin nhắn là của Đàm Hưng nên Lý Hà vào phần tin nhắn để xem luôn, nội dung tin nhắn mà Đàm Hưng nhắn là:
“Nè Lý Hà, tối nay chuẩn bị đồ đi tôi sẽ đón cô qua nhà của tôi ở.”
Lý Hà khó hiểu không biết tại sao Đàm Hưng nói như vậy thì liền nhắn tin trả lời lại: “Tại sao tôi phải chuẩn bị đồ để qua nhà anh chứ.”
Đàm Hưng trả lời: “Đừng nói cô quên nhanh như vậy chứ, lúc này tôi và cô đến gặp người lớn, ba mẹ của tôi và ba của cô đã kêu hai chúng ta về ở chung nhà rồi mà, nếu không làm theo để họ đến bất tử thì thì chả biết nên nói thế nào nữa, cho nên là cứ chuyển qua bên nhà của tôi mà sống đi có phòng riêng cho cô yên tâm, vậy nha.”
Lý Hà đọc xong tin nhắn thì liền tắt màn hình điện thoại nghĩ trong đầu: “Thôi chết rồi mình quên mất chuyện này, nhưng mà liệu qua này của anh ta ở thì có được không đây… với lại… nếu không qua thì lỡ người lớn qua bất tử thì cũng chẳng biết làm thế nào không khéo lại bị lộ, thôi vậy cứ chuyển qua ở thử xem thế nào rồi tính tiếp, sao mình lại gặp tình cảnh trớ trêu như thế này chứ mệt chết đi được.”