Vợ Tôi Chỉ Có Em

Chương 17: Công tác




 Đang sống trong vui vẻ sau một tháng sống trong sự lo lắng, bất an.Tất cả đều trở về quỹ đạo, không còn người làm phiền.Ngày mai cô có lịch công tác ba ngày ở Tô Châu.Thanh Tiêu suy nghĩ một chút liền gọi cho bạn thân chơi từ bé Nhiếp Tịnh.

Khu ở Hợp Viện Giang Hải*.

(*)Giang Hải là khu Hợp Viện TỨ ĐẠI thuộc quyền sở hữu của Triệu gia.Khu l của Triệu Triết, người đứng đầu Triệu gia.Khu ll của Triệu Bạch Lam,Đại tiểu thư Triệu gia..Khu lll của Bạch Thu Liễu,vợ của Triệu Triết.Khu lV của Triệu Bạch,Đại thiếu gia Triệu gia.Mỗi khu gồm 50 căn biệt thự.Xây theo phong cách kết hợp phương đông lẫn tây.Người sống trong Hợp Viện Giang Hải đều không tầm thường,nên những nhà giàu mới nổi đều ước ao sở hữu một căn để chứng minh sự giàu có.

Nhiếp Tịnh vừa tắm xong đang sấy tóc,điện thoại để ngoài phòng khách đổ chuông.Cô vội vàng ra phòng khách nhận máy.Là Tiêu Tiêu muộn vậy cậu ấy còn gọi cho mình có việc gì nhỉ?. Sợ cô cục cưng ăn nhiều của mình gặp chuyện gì không hay Nhiếp Tịnh liền nghe máy:" tớ đây!"

      Cạch...choang "....." tiếng va chạm vang lên rõ ràng đầy chói tai truyền qua điện thoại Nhiếp Tịnh. Đầu dây bên kia im lìm không chút động thái trả lời làm Nhiếp Tịnh trở nên lo lắng có chuyện gì không hay:" Alo,Tiêu Tiêu cậu sao vậy?!"

    Ù Ù."Tịnh Tịnh tớ đây vừa nãy con mèo của Tiểu Hàng gửi nhờ làm đổ bình hoa thủy tinh ở phòng khách.

     " Cậu và đậu đậu không sao chứ!" Nhiếp Tịnh lo lắng.Với ai thì có lẽ còn có chút bình thường còn đối với Tiêu Tiêu chắc chắn sẽ có chuyện.

   "Không sao không sao chỉ vỡ mất chiếc bình hoa tớ vừa mang từ canada mệnh giá 9000 USD về từ tuần trước thôi!, không sao không sao".Qua một màn chắn khoảng cách nhưng Tịnh Tịnh có thể cảm nhận được ở bên kia Thanh Tiêu Tiêu ăn nhiều đang cười thoả mãn phi vụ khoe mẽ như thế nào.

  " Bớt bớt khoe mẽ, Đường Sở Sở thân yêu của tớ hôm qua vừa tặng tớ một chiếc túi LSX phiên bản giới hạn trên toàn thế giới chỉ có đúng bốn cái tớ còn chưa nói gì!" Nhiếp Tịnh vừa nói vừa cố ý kéo dài chọc tức Tiêu Tiêu.

    " A Aaaaaaaaaaa không nghe thấy gì...cả... không nghe...Tịnh Tịnh cậu vừa nói cái gì cơ...tớ không nghe rõ...."

     "không nói gì! " Tịnh Tịnh đen mặt nhìn tiểu muội muội thẹn quá hoá điếc ngang đang dãy đành đạch ở bên kia.

    "không có chuyện gì thì tắt máy đây!" Nhiếp Tịnh làm vẻ muộn rồi ai da muốn đi ngủ.Nghe thấy vị cứu tinh muốn tắt máy liền trở về bộ dáng người bình thường chớp chớp mắt làm vẻ dễ thương,long lanh.



Tịnh Tịnh vỗ trán:" không biết lần này cậu muốn nhờ mình làm chuyện trời đất gì nữa đây!?". Cô quả thật vô cùng cùng quen với chế độ long lanh nhờ vả của Tiêu Tiêu.

" Chuyện là vậy nè...ngày mai tớ có chuyến công tác ba ngày ở Tô Châu. Nhưng mà không mang theo cục cưng Đậu Đậu của tên vô tích sự kia đi theo được,cậu suy nghĩ xem...."

" Được được,ngày mai cậu cứ mang Đậu Đậu nhỏ qua đây tớ chăm sóc!?,còn việc gì nữa không?"

" A hết rồi thưa hoàng thân,chúc ai da ngủ ngon!"

Tút tút.

Đúng là lật mặt còn nhanh hơn cả ăn bánh tráng,Cô bạn Tiêu Tiêu ăn nhiều này của cô lúc nhờ vả người ta thì vô khéo léo ngọt hơn cả đường,lời ngon ngọt dụ dỗ còn lúc ả ta đã thành công dụ được người ta là thẳng cánh bay không chút lưu luyến, không biết học từ đâu ra.Tịnh Tịnh lắc đầu không thèm để ý, đặt điện thoại xuống bàn gọt táo.

Hạ gia.

Thành Tiêu sau khi nhờ vả thành công.Tâm trạng vô cùng vui vẻ miệng lẩm bẩm ngâm nga bài hát cô yêu thích vừa lấy đồ ngủ chuẩn bị đi tắm:

       " Hôm nay ánh trăng chiếu xuống,

        Hình như vô tình chiếu một chút lên ta,

        Tuy hoa nguyệt sắc vẹn tài cao,

        Nhưng lòng người không đủ dũng khí,



        Thêm cho mình một chút tham lam,

      Mang dũng khí hào hùng chiến đấu."

  

_________Sáng hôm sau __________

Chín giờ mới lên máy bay.Thanh Tiêu nhàn nhã lái xe tới Giang Hải mang Đậu Đậu nhỏ qua nhà Tịnh Tịnh.Tới nơi không giữ được cái miệng hai người nói đủ thứ trên trời, tới tám giờ mới lưu luyến lái xe rời đi.

Hai tiếng sau.

______Sân bay Chiết Thụy ______

Thanh Tiêu cùng thư kí Sở hạ cánh.Người đại diện ở Tô Châu đã đích thân tới chào hỏi, điều này nằm ngoài dự tính của cô.Bọn họ đã sắp xếp khách sạn cho cô và thư kí từ đây đến đó khoảng ba mươi phút.Chào hỏi nhau cơ bản là xong xuôi.Thanh Tiêu tới khu gửi xe thông báo nhân viên muốn lấy chiếc Bently Mulsanne đã gửi qua đây từ hai ngày trước.

Lái tới khách sạn đã được sắp xếp trước.Hơi mệt mỏi.Thanh Tiêu, thư kí Sở tự chia phòng,lấy chìa khoá phòng ở quầy lễ tân rồi ai nấy mỗi người một ngả quay về phòng của mình tắm rửa,nghỉ ngơi một chút trưa sẽ xuống sảnh khách sạn ăn gì đó. Một giờ chiều nay cô có lịch họp giải quyết

Cuộc họp kết thúc đã là sáu giời tối.

Hôm nay quả thực mệt mỏi, cuộc họp kéo dài tận năm tiếng đồng hồ cùng các con át chủ bài giới giải trí tài nguyên hùng mạnh họp bàn việc ra quyết định cắt bỏ một vài tài nguyên ở một số công ty giải trí và phong sát một số diễn viên. Quyết định quả thật vô cùng khó nói,nhận không ít ý kiến trái chiều không đồng ý kí thoả thuận.

    Thanh Tiêu nằm trên giường mắt mở không nổi trầm tư suy nghĩ. Thật sự là quá khó khăn, rất nhiều diễn viên có số lượng fan hâm mộ vô cùng hùng hậu.