Vô Tình Nhặt Được Idol

Chương 102: Cô Lee gặp nạn




Ở trước cửa miếu tướng quân.

Sau khi gã đại ca mắt hí dẫn đám đàn em đuổi theo, chỉ để lại hai tên đàn em ở lại canh chừng con tin. Hai tên này dù nhát gan sợ ma nhưng vẫn không bỏ được tính hóng hớt, hai gã leo lên lưng tượng con cọp đá trước cửa miếu, căng mắt cố gắng nhìn xuyên qua màn đêm nhưng không thấy gì cả. Tướng quân hiển linh, chuyện ly kỳ như vậy thôi thúc tính tò mò của bọn chúng, cuối cùng hai gã quyết định leo lên cái cây gần đó để nhìn cho rõ.

Sau khi trèo lên một cành cây cao, hai gã nhìn thấy rõ hình ảnh tướng quân uy vũ ở giữa vòng vây, vung gươm múa tít, hai gã quên mất mình ở bên phe nào mà hò reo cổ vũ: “Tướng quân uy vũ, tướng quân cố lên!”

Ở trong miếu, cô Lee và anh Choi Won Kyung nhân cơ hội hai tên này lơ đễnh mà rón rén bò ra khỏi miếu rồi nhanh chóng vòng ra sau miếu lẩn vào bóng đêm.

Nhưng mà hai gã nhanh chóng thất vọng vì thấy tướng quân bị đánh rơi vũ khí, quay đầu bỏ chạy. Dường như tướng quân không anh dũng như trong lời đồn, uy danh cả đời tướng quân đã bị mất trong chốc lát. Hình bóng tướng quân cưỡi trên con vật to lớn chạy mất hút, không còn nhìn thấy gì nữa, hai gã đành leo xuống. Sau khi vào trong miếu xem thử mới phát hiện hai con tin đã bỏ trốn, hai gã vô cùng hoảng sợ. Nếu để xổng mất con tin thì hai gã khó yên thân với đại ca, hai gã vội vàng truy hô báo động với đại ca của mình.

Đại ca mắt hí hay được bèn quyết định không đuổi theo Sao Kim nữa mà dẫn theo hai tên đàn em thân tính là mặt thẹo và đầu trọc tới góc ngã ba chờ đợi. Gã biết, cho dù có chạy thế nào, nếu muốn xuống núi thì phải đi ngang qua chỗ này.

Cô Lee và anh Choi Won Kyung không dám chạy theo đường chính mà leo xuống men theo sườn núi, mặc dù nguy hiểm nhưng khó bị phát hiện hơn.

Cô Lee vốn là tiểu thư nhà giàu, cô không quen với những hoạt động tốn sức thế này. Mới leo được một lúc thì cô đã bị trượt tay rơi xuống, cô vội đưa tay ra chụp vào một nhánh cây chìa ra bên vách núi. Vách đá cheo leo, hai tay cô ôm cành cây, thân mình đu đưa trên không trung. Cô Lee không dám nhìn vào khoảng không tối đen bên dưới, tình thế thật nguy hiểm. Cô Lee ngước mắt nhìn anh Choi Won Kyung đang đứng an toàn trên một tảng đá lớn, cô kêu lên: “Anh Choi Won Kyung giúp tôi với. Làm ơn đi.”

Anh Choi Won Kyung cúi đầu nhìn cô Lee đang đung đưa như con khỉ làm xiếc, trong mắt anh lóe lên một tia độc ác. Anh lạnh lùng nói: “Hừ Hanny, mày cũng có ngày này sao? Ha ha ha, chúng ta thanh toán ân oán luôn một lần đi.”

Nói xong, anh ta lượm đá xung quanh ném về phía cô Lee, cô Lee hoảng sợ vừa né tránh vừa cầu xin: “Đừng mà, xin anh. Cầu xin anh.”

Anh Choi Won Kyung từ tốn gằn từng chữ: “Hanny, cá ăn kiến rồi cũng có lúc kiến ăn cá. Cầu xin tao nữa đi, biết đâu tao sẽ nhẹ tay hơn. Mày ỷ vào gia đình giàu có mà muốn cướp Gi Gi của tao sao? Cho mày tranh giành này, cho mày chảnh chọe này.”

Nói xong anh Choi Won Kyung lượm thêm đá ném tới tấp vào cô Lee. Cô Lee đau đớn kêu lên: “Tôi sẽ không tranh giành Gi Gi nữa đâu, tôi thề đó. Có ai không cứu tôi với.”

Lúc này đôi mắt anh Choi Won Kyung đỏ ngầu, cười to như điên dại: “Ha ha ha, kêu nữa đi Hanny, la lớn lên... ha ha ha.”

Những viên đá lớn nhỏ ném vào người khiến cô Lee oằn mình vì đau đớn, thân mình cô run rẩy chao đảo.

“Có ai không, cứu tôi với.”

“Khủng Long, cứu với.”

“Aaaaaaaaa”

Cuối cùng cô Lee đã không cầm cự nổi đã hét lên một tiếng rồi buông tay rơi xuống vực.

Anh Choi Won Kyung cười gằn nhìn cô Lee rơi xuống, sung sướng vì đã loại bỏ một đối thủ nặng ký ra khỏi cuộc đua. Cô ta giàu thì sao chứ, chẳng phải kết cuộc cũng phải tan thây dưới vực sâu hay sao? Anh xoa tay phủi bụi rồi tiếp tục bò theo vách núi tìm đường thoát đi. Nhưng anh không biết rằng có một bóng đen to lớn đang bò theo vách núi đi xuống, nó đã chứng kiến hết hành động độc ác của anh. Đó chính là Khủng Long, nó nhìn theo anh bằng đôi mắt oán giận, “Người xấu” nó ghi nhớ trong lòng.

Khủng Long nóng lòng đi tìm chủ nhân, nó bị trược chân lăn mấy vòng rồi rơi xuống vực, nhưng nó cố gượng dậy, lê tấm thân bị thương tìm tới bên chủ nhân.

Khủng Long rên ư ử, nó le lưỡi liếm lên mặt cô Lee. Cô Lee bị thương nặng, hôn mê bất tỉnh, hơi thở yếu ớt. Khủng Long cố gắng hết sức nhưng vẫn không thể lay tỉnh được cô Lee. Khủng Long rất nóng ruột, nó quay vòng vòng. Cuối cùng nó quyết định chạy đi tìm người tới cứu chủ nhân.