Quái lạ! 'Tầm Linh giới' này muốn làm gì?
Trong nháy mắt, Tầm Linh giới đến vách đá trước sơn động, trực tiếp ngấm chìm vào trong đó không thấy. Lâm Nhất sợ hãi ồ lên một tiếng, vội vàng thôi thúc Thổ Độn thuật đi theo.
Tầm Linh giới dường như cũng am hiểu độn pháp vậy, nham thạch cứng rắn không hề gây trở ngại chút nào đối với nó. Tiến vào phía sau vách đá, quang mang phía trên giới tử tiệm thịnh, không ngờ lại tà tà đi xuống.
Giới tử này muốn đi nơi nào? Lâm Nhất sinh lòng tò mò, càng khẩn thiết nhìn chăm chú vào Tầm Linh giới, cùng theo lẻn đi sâu dưới lòng đất.
Thế Tầm Linh giới rơi xuống càng lúc càng nhanh, mười trượng... trăm trượng... cho đến khi sâu đến 500, 600 trượng, thế đi giới tử mới chợt ngừng, nhắm thẳng về phía trước.
Theo ở phía sau, Lâm Nhất không kìm nổi gương mặt kinh ngạc. Hắn đi theo Tầm Linh giới về phía trước chẳng qua là xa hơn mười trượng, chỉ thấy phía trên giới tử sáng rực lên, đột nhiên đánh vào một tảng đá khổng lồ dưới đất, dính sát vào bên trên, không bao giờ chịu nhúc nhích chút nào nữa.
Đây là chỗ nào? Lâm Nhất không quên được Tầm Linh giới, vội vàng tản ra thần thức nhìn lại. Một núi đá to lớn hình long tản ra linh khí nồng đậm. Đây là linh mạch?
Lâm Nhất kềm chế vui mừng, men theo mạch đá này đi về phía trước tìm kiếm, không bao lâu đã dạo qua một vòng. Lúc này hắn đã cười tươi như hoa.
Cái này quả nhiên là một linh mạch nằm sâu dưới đất gần ngàn trượng. Một tiểu linh mạch dài hơn mười dặm như vậy đủ cho một tiểu gia tộc tầm thường dùng làm nơi phồn diễn sinh sống rồi. Chỉ có điều chôn sâu dưới đất, tạm thời chưa có ai phát giác. Giờ này chẳng phải là tiện nghi cho bản thân mình đó sao.
Lâm Nhất mặt mày tươi cười, đi đến trước linh mạch, cầm Tầm Linh giới trong tay. Hắn thở dài, đây quả thật là một vật tốt, không ngờ lại có thần dị, lúc trước đúng là sơ sót rồi.
Chẳng biết tại sao khi ngắm giới tử trên tay, Lâm Nhất lại nhớ tới bóng dáng của tên mập kia. Ngẫm nghĩ một chốc rồi tạm thời bỏ qua nghi vấn, hắn tế ra Xích Viêm kiếm, bắt đầu chơi đùa dưới đất.
Sau nửa canh giờ, sâu trong linh mạch, Lâm Nhất tạo cho mình một sơn động không lớn, đủ để dùng để ngồi tĩnh tu. Hắn thu hồi Thổ Độn thuật, đứng phong bế trong sơn động, nụ cười tự đắc. Linh khí dày đặc khiến người ta say mê, mặc dù không cần dùng thổ nạp cũng vọt tới trong cơ thể. Thật không ngờ mình cũng có thể độc hưởng một cái linh mạch.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có thể thấy rằng Quy Linh cốc là một nơi rất tốt, có rất nhiều linh mạch lớn nhỏ, gặp chỗ này ngầm chứa tiểu linh mạch cũng không phải tình cờ, quả thật chính là vận may.
Hắn ngồi xuống, nhìn hơn mười khối linh thạch lớn nhỏ không giống nhau trưng bày trước mặt, Lâm Nhất thích thú mỉm cười. Đây là linh thạch đào được từ sơn động, mà trong linh mạch dài hơn mười dặm này linh thạch ẩn nấp làm sao chỉ dừng lại ở mức ngàn vạn.
Thiên hàng hoành tài là cảm thụ của hắn vào lúc này. Hết thảy mọi thứ ở đây đều thuộc về mình, không nên nóng lòng vội vàng thu linh thạch làm của riêng.
Lúc này, nơi này chính là cơ hội tu luyện rất tốt, không thể bỏ lỡ.
..
Một tháng sau, bằng vào linh mạch thuận lợi, lại thêm uống ba hạt Tụ Khí đan, cuối cùng Lâm Nhất đã đột phá tới tu vi Luyện Khí tầng chín. Hắn vẫn chưa ngừng nghỉ mà tiếp tục tu luyện liền một mạch.
Ý nghĩ Trúc Cơ sớm đã ngo ngoe muốn động rồi, hai ba lần liên tiếp bị tu sĩ Trúc Cơ kỳ ép tới không ngốc đầu lên được, khiến người ta thật uất ức trong lòng. Thế nhưng Lâm Nhất cũng biết Trúc Cơ không dễ.
Sau khi tu « Huyền Thiên tâm pháp » tới tầng chín, trong đó có lược thuật Trúc Cơ, Trúc Cơ kỳ tu sĩ có thể coi là Chân nhân. Cái gọi là Chân nhân hắn nằm ngủ không mộng, không lo lắng, không cam lòng, kỳ ức sâu đậm, trên bay cùng trời, dưới làm bạn cùng Tùng Hạc. Trúc Cơ kỳ tu sĩ mới coi là siêu phàm thoát tục thật sự, mà bắt đầu bước lên tiên đạo.
Trong số Luyện Khí tu sĩ, thành công Trúc Cơ trong trăm người không có được một người. Nếu Lâm Nhất muốn đi xa hơn, Trúc Cơ chính là một cửa ải mà hắn cần phải trải qua. Huống chi lúc này đưa thân vào trong linh mạch, chỗ này linh khí nồng hậu quyết không phải động phủ dưới Thiên Cơ phong của bản thân mình có thể so sánh, may mắn gặp được thuận lợi như thế nhất thiết phải mượn cơ hội thử một phen mới được.
Lâm Nhất nuốt vào một viên Ích Cốc đan, tiếp tục thu nạp linh khí một cách điên cuồng.
Ước chừng lại qua hai tháng, tầng chín tu vi của Lâm Nhất được củng cố và tiếp tục đề thăng. Lúc này trong cơ thể, kinh mạch rộng dai mà có lực, linh khí từ bốn phương tám hướng vọt tới không chỗ nào là không có mặt, cuối cùng hội tụ tại khí hải của hắn. Sau khi tu vi lên đến tầng chín, trong cơ thể linh lực tăng gấp bội, theo đó khí hải dung thân cũng càng to lớn.
Trải qua thu nạp không ngủ không nghỉ như thế, giờ này khí hải đầy đủ, quanh thân linh lực dồi dào, tu vi Luyện Khí kỳ dần dần viên mãn.