Vô Thường

Chương 569: Tiểu khô lâu dị thường




Đến khi tình huống ổn định, hắn mới dám vận chuyển Vô Thường Quyết, hóa giải dược hiệu Linh Lung Biến Cương Đan.

Đây là tình huống sống chết, không được phép có nửa điểm sai lầm. Cũng may Đường Phong đủ cẩn thận, tuy kinh hoảng mấy lần, nhưng tất cả đã ổn định, không xảy ra sự cố.

Thời gian dần qua, Đường Phong cũng đã quen thuộc tiết tấu khẩn trương này, ứng phó càng thành thạo.

Trong tĩnh thất không cách nào phán đoán thời gian, Đường Phong cũng không biết từ khi mình phục dụng Linh Lung Biến Cương Đan tới giờ đã qua bao lâu, nhưng theo hắn đánh giá thì ít nhất cũng đã qua một ngày một đêm, lúc này Đường Phong đã hóa giải được toàn bộ dược hiệu của hai khỏa Linh Lung Biến Cương Đan, năng lượng chất chưa trong đan dược đã được hắn lắng đọng trong đan điền.

Hắn nội thị, trong đan điền là một mảnh mờ mịt, bên trái u lam, bên phải đỏ thẫm, rất là đồ sộ.

Đây chỉ là bước đầu tiên, cũng là bước nhẹ nhàng nhất. Tập trung tinh thần trong thời gian dài như vậy, Đường Phong cũng có chút mệt nhọc, tuy sự tình đã hoàn tất, hắn lựa chọn nghỉ ngơi một lát, bởi vì bước thứ hai tiếp theo, mới là bước dung hợp dược hiệu của Linh Lung Biến Cương Đan, cũng là bước trọng yếu nhất, một khi dung hợp thành công, lực lượng cương tâm của Đường Phong, sau này sẽ có hai chủng thuộc tính! Nhưng một bước này, cần tiêu hao tâm thần và tinh lực nhiều hơn lần trước.

Duy trì một bộ phận tâm thần trong đan điền, cách ly năng lượng Băng Hỏa, Đường Phong nhắm mắt ngồi ngay ngắn tại chỗ, không nhúc nhích, cái gì cũng không làm, chỉ nghỉ ngơi mà thôi.

Nửa canh giờ sau, Đường Phong mới hít sâu một hơi, bắt đầu bước mấu chốt nhất.

Hiện tại hắn cần phân tâm tứ dụng!

Hai phần tâm thần khống chế năng lượng Băng Hỏa trong đan điền, hai phần khác cống chế Tuyết Tủy và Hỏa Tinh, triệt để dẫn bạo hai cỗ năng lượng của hai chủng thiên tài địa bảo này!

Phân tâm đa dụng, loại chuyện này đối với người bình thường mà nói, xác thực là khó khăn không nhỏ. Nhưng đối với đệ tử xuất thân Đường Môn, mỗi người đều có thể làm được, khác nhau chính là thành thạo hay không, phân tâm trong thời gian dài ngắn mà thôi.

Bởi vì, khi đệ tử Đường Môn phóng ám khí, cần đến phân tâm chi thuật.

Cũng nói châm pháp không chê vào đâu được của Đường Phong, một lần phóng đi hơn mười phi châm, mỗi phi châm đều đánh trúng mục tiêu, nếu không cách nào phân tách tâm thần, nhưng phi châm này không cách nào đánh trúng mục tiêu.

Lại nói thủ pháp ám khí đỉnh cấp Thiên Nữ Tán Hoa của Đường Môn, độ khó trong đó còn lớn hơn, cần phải phân tách tâm thần, mỗi lần phóng ra hơn trăm cây ám khí, nếu không khống chế được chỉ làm người khác chế giễu.

Cho nên nói, phân tâm tứ dụng đối với Đường Phong mà nói, căn bản không phải nan đề. Khó chính là khống chế trong thời gian dài ngắn mà thôi.

Thời điểm phóng ám khí, dù trong nháy mắt cũng phải phân tách tâm thần. Nhưng hiện tại, hắn cần phải duy trì trong thời gian dài có thể là một hai ngày, đây mới là vấn đề. Nhưng Đường Phong có lòng tin, hắn có nghị lực, không phải người bình thường có thể so sánh, loại đau đớn như lúc rèn luyện thân thể hắn còn chịu được, duy trì phân tâm tứ dụng cũng chả là cái gì.

Tâm thần tiến vào Tuyết Tình cùng Hỏa Tinh, Đường Phong cũng không lập tức hành động, hắn đang cẩn thận quan sát hai chủng thiên tài địa bảo này.

Hai thứ đồ vật này, hắn mang ra từ trong Băng Hỏa đảo. Đường Phong cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, tại sao chúng lại tiến vào thể nội của hắn, bất quá từ đó về sau, hắn sử dụng năng lượng của Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh đối địch, mỗi lần đều làm cho địch nhân khổ không thể tả.

Trước kia hắn chỉ biết hai thứ này trân quý phi thường, năng lượng chất chứa bên trong vô cùng khổng lồ. Nhưng khổng lồ đến trình độ nào thì hắn không biết, có thể từ khi có được hai thứ này, đây là lần đầu tiên hắn xem xét chúng kỹ lưỡng.

Linh thạch cũng chia bốn cấp bậc, thấp nhất là hạ cấp linh thạch, tiếp theo là trung cấp linh thạch, cao cấp linh thạch, cuối cùng là đỉnh cấp linh thạch!

Đường Phong trong Bạch Đế Bí Cảnh thạch quật, đạt được tổng được hai trăm bốn mươi lăm khối hạ cấp linh thạch, bảy mươi tám khối trung cấp linh thạch, ba khối cao cấp linh Thạch.

Về phần đỉnh cấp linh thạch, hắn vô duyên nhìn thấy. Đoán chừng dù là tông môn cổ xưa, nhưng cũng chưa có cơ hội đạt được đỉnh cấp linh thạch, trong nơi cất giữ của tông môn mà chỉ có ba khối cao cấp linh thạch, thì biết linh thạch càng cao cấp còn khó có được.

Trong cả thạch quật chỉ có ba khối cao cấp linh thạch, chớ đừng nói là đỉnh cấp linh thạch.

Nhưng bây giờ, Đường Phong cẩn thận địa quan sát một hồi, kinh ngạc phát hiện, mới biết Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh trong cơ thể mình, chất chứa năng lượng khổng lồ, hoàn toàn không kém cao cấp linh thạch chút nào.

Không, không phải không kém, mà là nhiều hơn cao cấp linh thạch tới mấy lần, thậm chỉ mười mấy lần.

Chẳng lẽ hai thứ này chính là... đỉnh cấp linh thạch? Đường Phong bị phát hiện của mình làm cho kinh ngạc, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, vô tình đạt được hai chủng thiên tài địa bảo này, lại trân quý đến vậy!

Không nói mỗi lần mình sử dụng Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên, mỗi lần sử dụng, đều tiêu hao năng lượng rất lớn, dù vậy, năng lượng chất chứa trong Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh không biến hóa chút nào.

Đây là năng lượng bộc phát mà Linh giai cao thủ phải kiêng kị vạn phần! Nhưng không cách nào làm Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh yếu bớt mảy may, đều này làm cho người ta sợ hãi thán phục.

Nhưng Đường Phong chỉ kinh ngạc trong thời gian ngắn mà thôi.

Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh, mặc kệ chúng trân quý cỡ nào, mặc kệ chúng có phải là đỉnh cấp linh thạch hay không, Đường Phong cũng phải đem chúng dẫn đạo, dùng chúng cân đối dược hiệu của Linh Lung Biến Cương Đan.

Ngoại vật dù quý giá thế nào, nhưng đó vĩnh viễn không phải thực lực của bản thân! Đây là giác ngộ của Đường Phong.

Chỉ có thực lực bản thân cường đại, đó mới thật sự là cường đại, mượn nhờ ngoại vật không phải vương đạo, nhất là mỗi lần sử dụng năng lượng của Tuyết Tủy và Hỏa Tinh, Đường Phong luôn sợ gặp tai bay vạ gió nếu cân bằng của chúng bị đánh vỡ.

Nghĩ tới đây, Đường Phong không chần chờ nữa, tâm thần khẽ động, điên cuồng thúc dục năng lượng Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh, làm cho hai chủng năng lượng này dũng mãnh tiến vào trong kinh mạch, chảy xuôi vào đan điền.

Quá trình này phải diễn ra cùng lúc.

Năng lượng trong Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh, đều là năng lượng đến từ bên ngoài, Đường Phong cần đem phải đem chúng lắng đọng vào đan điền, cần phải hấp thu năng lượng Băng Hỏa cùng lúc và dung hợp chúng lại.

Nhưng lúc này đây, hung hiểm hơn lúc trước vạn phần. Thời điểm vừa bắt đầu, dù có xảy ra sai lầm, chỉ cần không quá nghiêm trọng, cũng không dẫn tới chết người.

Nhưng lúc này không được để xảy ra sai lầm, một sai lầm nhỏ, cũng sẽ giết chết Đường Phong. Nhất là khi dẫn bạo năng lượng Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh, năng lượng của nó hơn xa và năng lượng Linh Lung Biến Cương Đan không thể đánh đồng, khảo nghiệm tâm thần và năng lực thừa nhận của kinh mạch Đường Phong lúc này, khó khăn hơn lúc trước gấp mười lần thậm chí gấp trằm lần lần trước.

Một cỗ năng lượng mạnh mẽ bành trướng từ trong Tuyết Tủy và Hỏa Tinh tuôn ra, vận chuyển trong kinh mạch, lắng đọng tiến vào đan điền, dung hợp với năng lượng Băng Hỏa, chuyển hóa thành cân đối hoàn toàn mới.

Cũng may vô luận là Tuyết Tủy hay Hỏa Tinh, năng lượng chất chứa bên trong rất tinh khiết, điều này làm cho Đường Phong lắng đọng và hấp thu rất dễ dàng, căn bản không hao phí bao nhiêu tinh lực và tâm thần, chỉ cần kéo những năng lượng này vận chuyển một chu thiên, là đã có thể hấp thu.

Hơn nữa trước khi đã có kinh nghiệm một lần, hiện tại Đường Phong quen việc dễ làm, trong lòng nhẹ nhõm một ít.

Năng lượng trong đan điền càng ngày càng nhiều, càng ngày càng trướng lên, Đường Phong cảm giác trong bụng của mình hiện giờ đang có một đoàn hỏa diễm cùng một khối hàn băng vạn năm, lúc nóng lúc lạnh, thời điểm lạnh thì run lên, giống như cả hồn phác cũng đông lại, lúc nóng thì thân thể đổ mồ hôi ròng ròng, cảm giác như đang ngồi trong đống lửa.

Khổ không thể tả, đây chính là cảm thụ cảu Đường Phong, hận không thể lập tức chết đi cho khỏe.

Nhưng hắn vẫn đau khổ chèo chống, không dám có bất kỳ ý niệm thư giãn trong đầu. Chính vì thế, nếu như ngươi không kiên định làm một việc gì đó, dù cho có người bắt buộc phải làm cũng không thể hoàn thành, nếu kiên định là mình sẽ làm được, dù không có ai ép buộc cũng sẽ hoàn thành.

Đây chính là tín niệm và ý chí! Đây là thứ nhìn không thấy sờ không được, nhưng vào thời khắc mấu chốt sẽ bộc phát ra lực lượng khổng lồ, quyết định tiền đồ và vận mệnh của một người.

Đường Phong không muốn có bất kỳ ngoại vật nào có thể chi phối vận mệnh của mình, hắn muốn tất cả mọi thứ đều phải cầm chắc trong tay mình, chỉ có chiến thắng cực khổ trước mắt, xông qua cửa ải khó khăn hiện giờ.

Không biết qua bao lâu, Đường Phong cảm giác đan điền của mình sắp chống đỡ không nổi, năng lượng trong Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh cũng sắp tiêu hao hết.

Tuy nhiên cân đối vẫn được duy trì, năng lượng lắng đọng cũng đã bao phủ dược hiệu của Linh Lung Biến Cương Đan, nếu cứ tiếp tục như vậy, Đường Phong có thể sẽ bạo thể mà vong.

Giờ phút này hắn đã đình chỉ suy nghĩ, năng lượng trong Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh đã không cần Đường Phong dẫn đạo, đã có thể tự chủ bộc phát năng lượng, rót vào kinh mạch Đường Phong, hắn hiện tại chỉ có thể bị động thừa nhận, cố gắng hấp thu.

Đan điền đã đến cực hạn, nếu không có biện pháp, chỉ sợ ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của Đường Phong! Cương tâm Tiểu Khô Lâu trong đan điền, giống như không thể chịu nổi năng lượng khổng lồ như vậy trùng kích, cốt cách toàn thân phát ra tiếng nổ, âm hồn trên người Tiểu Khô Lâu bay múa tán loạn, thất kinh.

Bỗng nhiên, Đường Phong hồi tưởng lại lúc hắn tấn chức Thiên giai trong Bạch Đế Bí Cảnh, khi đó, cương khí trong đan điền tràn đầy căng cứng, giống như đan điền sắp nổ, nhưng khi đột phá Thiên giai, cương khí kia chuyển hóa thành một giọt chất lỏng.

Thiên Nhân Hợp Nhất! Trong đầu Đường Phong hiện lên ý nghĩ này.

Tâm tình đang vội vàng xao động lập tức bình tĩnh lại, Đường Phong cố gắng cảm thụ năng lượng Băng Hỏa trong đan điền của mình, không cần tinh lực quá lớn, Đường Phong cảm giác được hai cổ năng lượng này đang dung hợp thành một thể.

Đè ép! Ý nghĩ này xuất hiện trong đầu Đường Phong, hai cổ năng lượng phân biệt thành hai phía, hiện tại đang dũng mãnh lao vào nhau.

Thân thể rung động một hồi, Đường Phong cảm thấy trong đan điền truyền ra tiếng nổ nhỏ, ngay sau đó, đan điền trống rỗng, không còn cảm giác bành trướng như vừa rồi.

Nội thị nhìn lại, trong đan điền đã không còn cảm giác năng lượng tràn đầy nữa, mà xuất hiện hai cổ chất lỏng, giống như hai dòng suối nhỏ, một đầu bên trái, một đầu bên phải, sau khi hai chủng năng lượng biến thành chất lỏng liền hội tụ vào nhau.

Nguy cơ tạm thời được giải trừ, tâm thần Đường Phong trấn tĩnh lại.

Nhưng năng lượng trong Tuyết Tủy và Hỏa tinh vẫn tiếp tục bộc phát, Đường Phong không ngừng hấp thu, đã có kinh nghiệm, mỗi khi đan điền có cảm giác bành trướng, Đường Phong sẽ đè ép năng lượng thành chất lỏng, làm lớn mạnh hai dòng suối nhỏ kia.

Tinh tế cảm thụ, Đường Phong có thể nghe được trong đan điền của mình truyền ra tiếng nước chảy.

Thời gian trôi qua, hai dòng suối nhỏ càng ngày càng lớn. Sau khi năng lượng của Tuyết Tủy cùng Hỏa Tinh bộc phát xong, dòng suối nhỏ đã biến thành một dòng sông.

Giờ phút này trong đan điền Đường Phong, chất chứa năng lượng quá mức khổng lồ.

Năng lượng trong Tuyết Tủy và Hỏa Tinh lắng đọng không sai biệt, tương đương với hai khối đỉnh cấp linh thạch, hơn nữa cương khí của bản thân, còn có năng lượng của Thất giai linh thú trong hai khỏa Linh Lung Biến Cương Đan, nhiều năng lượng như vậy hội tụ một chỗ, năng lượng lớn đến mức dọa người.

Mặc dù là cao thủ Linh giai Hạ phẩm, năng lượng chất chứa trong cơ thể, chỉ sợ cũng không nhiều bằng Đường Phong. Linh giai Trung phẩm Đường Phong chưa từng gặp qua, cho nên không thể phán đoán.

Bước thứ hai đã hoàn tất, điểm mấu chốt nhất đã hoàn thành, còn một bước cuối cùng chính là dung hợp, độ khó đã giảm đi rất nhiều, Đường Phong có thể tin tưởng mười phần mình sẽ hoàn thành.

Có thể nói, đến một bước này, Đường Phong đã có thể nói mình sắp thành công.

Nhưng chuyện chưa đến bước cuối cùng, dù là ai cũng không thể phán đoán sẽ phát sinh chuyện gì, tâm tình Đường Phong buông lỏng, nhưng hắn không dám chủ quan.

Tâm thần mỏi mệt, tinh thần lại phấn khởi vô cùng.

Đường Phong nghỉ ngơi một chút, sau đó hoàn thành một bước cuối cùng.

Hỏa Tinh cùng Tuyết Tủy đã cân đối, dược hiệu của Linh Lung Biến Cương Đan cũng cân đối, hiện giờ hai chủng năng lượng Băng Hỏa đã biến thành chất lỏng, phân biệt nằm hai bên trái phải của đan điền, không quấy nhiễu xâm phạm lần nhau.

Những năng lượng này hiện giờ đã là của Đường Phong, hắn đã có thể khống chế sai khiến dễ dàng.

Tâm thần khẽ động, Đường Phong đem hai dòng sông nhỏ chảy về phía Tiểu Khô Lâu.

Phục dụng Linh Lung Biến Cương Đan, chính là tạo cơ sở cho cương tâm, diễn sinh ra thuộc tính, đây chính là bước cuối cùng, cho nên cần Tiểu Khô Lâu xử lý.

Hai dòng sông nhỏ, một trái một phải, tiến về phía Tiểu Khô Lâu, một cánh tay của Tiểu Khô Lâu không tự chủ giơ lên, bắt hai dòng sông nhỏ vào trong tay, cảnh tượng này làm cho Đường Phong thấy ngẩn ngơ, hắn cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện này.

Lại nói, thực lực bản thân một người tăng lên, cương tâm cũng theo thời gian dần dần sinh ra linh trí, giờ phút này Tiểu Khô Lâu tự chủ hành động, tuy làm cho người ta kinh ngạc, nhưng cũng hợp tình hợp lý.

Hai cổ năng lượng bị Tiểu Khô Lâu chộp vào trong tay, không an phận chút nào, giống như hai đầu Giao Long giãy dụa, ý đồ thoát ly khống chế của Tiểu Khô Lâu, nhưng Tiểu Khô Lâu lại mặc kệ không hỏi, chỉ bắt lấy chúng, mở cái miệng u ám ra, đem hai cổ năng lượng này bỏ vào miệng.

Đường Phong kinh ngạc muốn chết, hắn căn bản không muốn Tiểu Khô Lâu làm như vậy, bước cuối cùng hắn vốn chuẩn bị đem hai đạo năng lượng kia dung hợp với Tiểu Khô Lâu, mượn đều này diễn sinh ra thuộc tính Băng Hỏa.

Nhưng bây giờ, hắn đã biến thành người ngoài cuộc, hắn không thể làm gì, chỉ nhìn Tiểu Khô Lâu tự do phát huy.