Vô Thường

Chương 562: Thiếu gia, ăn cơm trước hay tắm rửa trước




Nói xong, đột nhiên Đường Phong giật mình, nhíu mày hỏi:

- Sư tỷ, đây không phải là cô cô...

Mạc Lưu Tô nhẹ nhàng gật đầu, chân thành thi lễ, âm thanh vẫn rất nhu hòa, nhưng đã thông thuận hơn lúc nãy rất nhiều:

- Lưu Tô đã được sư tôn ban cho thiếu gia, ngày sau Lưu Tô chính là tỳ nữ của thiếu gia, thiếu gia có nhu cầu gì xin cứ phân phó, Lưu Tô sẽ làm ngài thỏa mãn.

- Như vậy sao được?

Đường Phong đã giật mình, cho tới bây giờ hắn mới hiểu được cô cô có ý gì rồi, mấy ngày trước cô cô nói sẽ ban thưởng cho mình một tỳ nữ để sai sử, Đường Phong nghĩ mãi vẫn không hiểu là có chuyện gì xảy ra, bây giờ nhìn thấy Lưu Tô sư tỷ, hắn đã thông suốt.

Dụng tâm của cô cô và các sư thúc thật lương khổ a, chỉ có điều, đây chẳng phải muốn mạng nhỏ của bổn thiếu gia sao? Sư tỷ xinh đẹp, lại ôn nhu điềm tĩnh, nhìn thế nào cũng giống một tiểu thư khuê các, làm sao có thể đem làm tỳ nữ để sai sử chứ?

Mạc Lưu Tô nói:

- Lưu Tô tử nhỏ đã không có phụ mẫu, lệnh của sư tôn giống như lệnh của phụ mẫu, sư tôn muốn ta làm cái gì, ta sẽ làm thế đó, hôm nay Lưu Tô chính là tỳ nữ của thiếu gia.

Đường Phong vội vàng khoát tay:

- Không nên không nên, bây giờ ta sẽ đi tìm cô cô để nói cho rõ ràng, bảo cô cô thu hồi mệnh lệnh này, sẽ không có chuyện hồ đồ như hiện giờ đâu.

Vừa nói, Đường Phong muốn chạy ra ngoài.

Mạc Lưu Tô thò tay kéo tay áo của hắn, ngẩng đầu lên, vành mắt ửng đỏ, nhẹ cắn môi hỏi:

- Có phải là tại Lưu Tô không tốt, làm cho thiếu gia ghét bỏ phải không?

Đường Phong nhức đầu:

- Sư tỷ, ngươi ngàn vạn lần đừng gọi ta là thiếu gia được không, tiểu đệ không gánh nổi đâu. Ngươi yên tâm, ta đi tìm cô cô nói chuyện, nàng nhất định sẽ nghe ta.

Mạc Lưu Tô chậm rãi buông tay áo Đường Phong ra, thê lương nói:

- Thiếu gia muốn đi thì cứ đi đi.

- Sư tỷ chờ đệ một lát, tiểu đệ sẽ trở lại rất nhanh!

Đường Phong dặn dò một tiếng.

Hắn còn chưa đi được vài bước, lại nghe Mạc Lưu Tô ở sau lưng buồn bả nói:

- Lưu Tô cũng đi trước, sư tôn từng nói qua, nếu Lưu Tô không thể làm thiếu gia thỏa mãn, sẽ đuổi ta ra khỏi sư môn, trục xuất khỏi Thiên Tú tông.

Hai chân Đường Phong như bị đóng đinh tại chỗ, không thể động đậy, nghiêng đầu liếc nhìn Mạc Lưu Tô, thấy nàng tinh thần ảm đạm, thân ảnh tiêu điều, thần sắc cô đơn, da đầu của hắn run lên.

Mạc Lưu Tô nở nụ cười nhìn hắn, nói:

- Thiếu gia không cần lo lắng cho ta, trời đất bao la, sẽ có địa phương mà Lưu Tô có thể dung thân mà.

Lời này, thật sự rất trượng nghĩa!

Cô cô muốn dồn mình vào tuyệt lộ đây mà! Đường Phong đã nhìn ra, nàng quyết tâm tác hợp cho mình và sư tỷ, hơn nữa, chỉ dựa vào tính tình lạnh nhạt không tranh giành của Mạc Lưu Tô, những lời đoạn tuyệt đường lui vừa rồi không phải là những lời mà nàng có thể nói được, chắc chắn có người đã dạy cho nàng.

Hiểu con không ai bằng mẹ, tuy Lâm Nhược Diên không phải mẫu thân ruột của Đường Phong, nhưng dù sao nàng cũng nuôi dưỡng Đường Phong mười sáu năm, cho nên việc Đường Phong làm ra phản ứng gì nàng cũng đoán được, chỉ cần có thể làm cho Mạc Lưu Tô nói ra câu vừa rồi, Đường Phong nhất định sẽ lâm vào thế khó xử.

- Ai!

Đường Phong thở dài thật sâu, trong nhất thời không biết nên làm gì cho phải.

Bạch Tiểu Lại đi tới, nói:

- A Phong, lưu nha đầu Mạc Lưu Tô lại, dù sao Yên Liễu Các còn không ít gian phòng trống, nhiều thêm một người cũng chỉ thêm một đôi đũa, cũng thêm náo nhiệt một chút.

- Ha ha!

Đường Phong gượng cười hai tiếng.

- Lại tỷ đã nói như vậy, ta có thể nói gì nữa chứ?

Lưu Lưu Tô sư tỷ lại, đâu chỉ náo nhiệt một chút chứ? Nói không chừng đến cả ngủ cũng không được yên ổn.

- Cám ơn thiếu gia.

Mạc Lưu Tô mừng đến phát khóc, khóe miệng Đường Phong co quắp, không phản bác được.

Thang Phi Tiếu ở bên cạnh xem náo nhiệt mặt mày hớn hở, bị Đường Phong trừng mắt, Tiếu thúc vội vàng quay người đi tìm Tứ Nương.

- Thiếu gia, bây giờ ngươi muốn ăn cơm trước hay tắm rửa trước?

Mạc Lưu Tô vẻ mặt tươi cười hỏi lại một lần.

- Ta muốn chết trước a!

Đêm thanh gió mát, trong phòng Phi Tiểu Nhã, có ba bóng đen đang trầm mặc nhìn nhau.

Cung chủ đại nhân ngồi trên ghế, tả hữu hộ pháp Đại Tuyết Cung đứng ở trước mặt nàng, chỉ nghe Phi Tiểu Nhã nghiến răng nghiến lợi chửi bới:

- Hồ mị tử, xú nữ tử, ta đã sớm nhìn ra tâm tư bất lương của nàng, hiện tại thì tốt rồi, có thể quang minh chính đại ở cùng phòng với tiểu tặc kia, luôn mở miệng xưng hô là tỳ nữ, phải chiếu cố sinh hoạt hằng ngày của thiếu gia! Đây rõ ràng là lấy công làm tư, ý đồ quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, nàng còn giống tiểu thư khuê các hơn cả bổn cung chủ, nhìn thế nào mà giống tỳ nữ chứ? Tiểu tặc kia sắc tâm không đổi, lại đồng ý cho nàng vào phòng, vốn chỉ có một Bạch Tiểu Lại, hiện tại lại có thêm đối thủ... Đây là đối thủ có lực uy hiếp còn lớn hơn cả Bạch Tiểu Lại, thật sự là tức chết bổn cung chủ mà!

Phi Tiểu Nhã bộc phát lửa giận, nhưng dù sao cũng là đêm dài yên tĩnh nên không dám nói quá lớn, phải đè thấp âm thanh, hào khí giảm mạnh.

Hôm nay sau khi ăn cơm tối, Mạc Lưu Tô muốn phục thị Đường Phong tắm rửa, Đường Phong chịu sao? Khuyên can mãi, mới làm cho nàng bỏ ý niệm này đi. Tắm rửa xong, trở vào phòng, không nghĩ tới bên cạnh giường mình không biết từ khi nào có thêm một cái giường nhỏ.

Hỏi rõ nguyên do, thế mới biết Lưu Tô sư tỷ muốn ở trong phòng của hắn, nói là làm như vậy sẽ thuận tiện hơn cho việc chiếu cố sinh hoạt của hắn.

Chuyện này là ai bày cho nàng? Không nói cô nam quả nữ sống chung một phòng, điều này vốn không phù hợp, lại nói Đường Phong cũng không cần người khác chiếu cố hắn.

Nhưng lần này bất luận Đường Phong khuyên thế nào, Mạc Lưu Tô không đồng ý, nói đến nói đi, Đường Phong nói đến mỏi miệng, Lưu Tô sư tỷ chỉ dùng ánh mắt đỏ bừng nhìn hắn, khiến cho Đường Phong bất đắc dĩ vô cùng.

Làm cho Đường Phong nghĩ mãi cũng không rõ, Lại tỷ lại không giúp đỡ hắn, hoàn toàn không để ý tới chuyện này.

Việc này sau khi Phi Tiểu Nhã biết được, cung chủ đại nhân tức đến mức cơm tối cũng không ăn, tức giận đến tận bây giờ, nàng tức giận, hai đại sát thần cũng gặp nạn, bụng Tiếu thúc cùng Đoạn thúc dán sát vào bụng, còn phải đứng ở chỗ này nghe nàng om sòm.

- Chọc giận bổn cung chủ, phải san bằng Thiên Tú tông mới được!

Phi Tiểu Nhã thật sự đã tức đến mức mất đi lý trí.

- Chuyện này không được!

Tiếu thúc vội vàng nói chen vào.

- Nếu cung chủ san bằng Thiên Tú, cả đời này đừng mong Phong thiếu để ý đến ngươi.

Phi Tiểu Nhã che miệng:

- Vậy làm sao bây giờ! Tiểu tặc kia quen biết Bạch Tiểu Lại lâu nhất, tình cảm của hai người bọn họ sâu nặng nhất. Mạc Lưu Tô là sư tỷ của hắn, tình đồng môn sẽ cộng thêm điểm vào nội tâm của hắn, duy chỉ có bổn cung chủ, ta quan tâm hắn một chút, vậy mà hắn đối xử với ta như kế mẫu, sức nặng của ta trong lòng hắn là thấp nhất.