Vô Thượng Thần Trúc

Chương 24: Thần Trúc Tầng Đầu Tiên




Trần Quân có chút nhắm mắt lại, ý thức cũng đã trực tiếp tiến vào trong thức hải.

Khi Trần Quân đi vào chỉ thấy nơi đây vô biên vô hạn, khắp nơi là tối tăm mờ mịt một mảnh, khó có thể thấy rõ, nhìn thấy giống như một cột trụ của trời [Vĩnh Hằng Tinh Thần Trúc] to lớn vô cùng, trong mắt lóe lên một đạo ánh sáng.

Một ngày này, vậy mà cuối cùng cũng tới nhanh như vậy, đây là Trần Quân tưởng tượng sẽ còn lâu nữa mới mở ra. Hai năm tu luyện để đạt được đến bây giờ cũng rất khó đi.

Không vì có sự trùng hợp mà gặp và cứu hai người nữ tử ấy, thì Trần Quân cũng liền không khả năng mở ra Vĩnh Hằng Tinh Thần Trúc tầng thứ nhất được.

Ý nghĩ vừa động, Trần Quân đi vào phía dưới cao lớn Vĩnh Hằng Tinh Thần Trúc chỗ ấy.

Nhìn lấy cao chừng vạn trượng Vĩnh Hằng Tinh Thần Trúc, Trần Quân cảm giác được linh hồn của mình đều đang run rẩy. Đó là một loại trên linh hồn áp lực, giống như con kiến gặp phải con voi cảm giác nhỏ bé ấy không thể nào diễn tả được.Trước Trần quân chỉ đi vào khoảng không gian bao quanh thần trúc để kiểm tra những loại vật kia,nhưng lần này khi đột phá thì nó mới thấy rõ.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Khi linh hồn của Trần Quân lần đầu tiên đưa tay vừa chạm đến Vĩnh hằng Tinh Thần Trúc bên trên cửa, thì mấy tiếng rung động tâm hồn, tiếng oanh minh vang lên, trong nháy mắt ý thức hải Trần Quân tựa như là con sóng lớn trên biển, triệt để tạo nên những cột sóng.

Mà lúc này, chỉ nghe thấy vài tiếng "kẽo kẹt kẽo kẹt" âm thanh vang lên, cánh cửa to lớn thần trúc chậm rãi mở đi ra.

Ông!

Khi cánh cửa Thần Trúc mở ra trong nháy mắt đó, một tiếng giống như đến từ sâu trong linh hồn mơ hồ thanh " âm ầm" vang lên. trong nháy mắt lúc ấy đang còn dời sông lấp biển sôi trào không thôi bên trong thức hải trong khoảng khắc liền lắng xuống.

linh hồn Trần Quân cũng đứng chết lặng tại chỗ, y nguyên có chút mỏng manh linh hồn của hắn, lúc ấy vậy mà lại bị tiếng âm như cuồn cuộn trời vang, từ từ ngưng thực hơn không ít.

Ngay lúc này, một ánh sáng hào quang bảy màu giống như mở trời lập đất, từ cửa Thần Trúc bên trong bắn ra. chiếu sáng tại trong thức hải của Trần Quân, đáng lẽ là tối tăm mờ mịt, thức hải mênh mông không có sức sống trong nháy mắt như được sống lại. Tràn đầy sức sống bừng bừng. mà trong thức hải của hắn cũng có thêm hào quang bảy màu, sáng chói chói lóa, tựa như là cầu vồng sau cơn mưa, cực kỳ xinh đẹp.

Khi những thứ này hào quang màu trắng sữa chiếu xuống, Trần Quân giống như là về tới vòng tay mẹ ôm ấp, ấm áp, an bình, rung động, thoải mái muốn ngủ ngất đi.

Ở Phía ngoài, Trần Quân đang nằm cạnh hai cô gái, đột nhiên thân thể hơi chấn động một chút, một giọt nước mắt theo gương mặt chậm rãi chảy xuống rơi thẳng xuống cây cỏ ở dưới.

“mẹ...mẹ ơi...mẹ” Trần Quân rung rẫy bờ môi, lúng túng nửa ngày, tự nhiên nói ra mấy chữ.

Cũng không biết đi qua bao lâu, mênh mông thật lớn huyền Diệu như trời vang cùng hào quang màu ngà sữa bảy màu, từ từ biến mất không thấy gì nữa. Trần quân cũng từ cảm giác mơ ảo bên trong tỉnh táo lại.

“Vừa rồi là như thế nào? Tại sao mình cảm giác giống như là đã ngủ rất rất lâu,cảm giác thật thoải mái quá. Thật nhớ vòng tay mềm mại ấy. ”Trần Quân trên khuôn mặt là say mê cùng tưởng nhớ, loại kia vô cùng ấm áp hạnh phúc ấy giống như sạc thêm điện cho trái tim của hắn.

Lập tức, Trần quân phát hiện chính mình nguyên bản mơ ảo linh hồn vậy mà ngưng thật rất nhiều. Một loại cảm giác kỳ quái hướng xuống trong lòng, cảm giác thức hải của chính mình biến rộng lớn không thể thấy hết,, tràn đầy sức sống dồi dào.

Chỉnh sửa suy nghĩ lại, trần quân liền tiến vào Vĩnh hằng Tinh Thần Trúc bên trong.

TRẦN Quân chuẩn bị tiến vào trong Thần Trúc thì, chỉ cảm thấy một loại huyền ảo cổ xưa mênh mông khung cảnh thần bí hiển hiện ra.

Trần Quân mới phát hiện tầng thứ nhất không gian chỉ có vẻn vẹn mười mét vuông nhỏ,giống như một căn phòng ở chung cư, Xung quanh tối tăm xám xịt. mà ở trong đó, nơi chính giữa có một tấm bia ngọc thạch cao ba mét vuông hình chữ nhật.

Trên tấm bia điêu khắc một con chuột to với hình thù kì quái.với chiếc mũi dài nhọn hoắt, hàm trên của nó có hai chiếc răng nanh dài thô cong như lưỡi đao. Hình thể to giống như con voi nhưng với hai chân trước của nó thì lại nhìn giống con tê tê.

Đúng vào Lúc này, một vệt ánh sáng từ tấm bia bắn vào trong đầu hắn, trong nháy mắt bao phủ trên linh hồn của Trần Quân, trong đầu hiện lên tin tức liên quan tới không gian tầng thứ nhất này:

"lời đầu tiên ta xin chúc mừng người được chọn, lúc này ngươi chắc đã tu luyện đến tầng thứ nhất ÂM DƯƠNG TINH QUYẾT" Ta không nói nhiều, tầng thứ nhất gồm có 3 thứ:

- thứ nhất: luyện thể quyết quyển thứ nhất [Thủ Chỉ Kim Cương thể].

- thứ hai: một bình thần dược luyện mạch đan.

- thứ ba: thần cấp thổ linh tức nhưỡng. Là chí bảo Thần địa cực kỳ hiếm thấy,thần vật nghịch thiên có thể gieo trồng hết thảy thực vật, thậm chí nếu như gieo trồng khoai lang, cuối cùng cũng sẽ trở thành nhân sâm. nó trưởng thành nhanh hơn bên ngoài nhiều gấp ba lần. Cái này liên quan tới tu vi tăng lên mà gia tăng tốc độ sinh trưởng của thực vật!”

“Thổ Linh Tức Nhưỡng, càng có thể tăng lên linh dược đẳng cấp. Ví dụ như linh dược cấp thấp nhất nếu là gieo trồng tại bên trong Thổ Linh Tức Nhưỡng trong thời gian rất ngắn, trăm phần trăm sẽ trở thành linh dược cực phẩm.

Thậm chí vô cùng có khả năng biến dị thành tiên thuốc! Dù là gieo trồng một gốc cỏ xanh. khi nó hấp thu linh khí tinh thuần bên trong Thổ Linh Tức Nhưỡng, cũng sẽ lột xác thành linh dược. "

“lúc tu vi tăng cao không gian này sẽ đạt tới vạn mét tầm đó. liền có thể cho người vào Ở trong này tu luyện, thời gian sẽ nhanh gấp một phần ba bên ngoài...!”

........ V. V

"rồi vậy là hết! Ta cũng đã nói xong. Tu vi của ngươi còn khá thấp cố gắng tu luyện để tiến lên tầng cao hơn. Ta biết ngươi rất muốn hỏi những tầng sau nhưng bí mật nó mới hấp dẫn vì thế ngươi hãy chịu khó tu luyện đi" giọng nói khí phách mang theo vài phần vui cười của một người Trung niên vang lên trên bia đá.

Khi Trần Quân biết được bên trong Thần Trúc có thể cho người sống thì hắn cũng có thể tiến đến đi.với lại bên ngoài không có thể cảm ứng và thấy thần trúc, đúng là những lúc nguy hiểm là chỗ trốn tuyệt vời của hắn.Trần Quân thật vui mừng quá mà, chuyện lo lắng của hắn là sau này mình kiếm vợ thì ở chỗ nào. Bây giờ có chỗ tốt như này với lại an toàn nữa, quá tuyệt vời.

Lúc trước hắn chỉ cầu sống mà tu luyện nhưng bây giờ hắn suy nghĩ mình phải mạnh, phải đứng trên vạn người làm chủ sống chết của mình, mới có thể lo cho mình và người xung quanh được bình yên sinh sống.

Suy nghĩ một hồi, bên trong này tinh thần chi khí nồng đậm nếu tu luyện thì càng nhanh. mà lại trong này tu luyện sẽ không có nguy hiểm, thứ này quả là Thần Trúc, đúng là vô Thượng bảo vật quá mất đối nghịch với trời mà.

Hưng phấn không thôi, Trần Quân dùng tâm thần lấy hơn bốn mươi gốc linh dược cực phẩm bên ngoài Thần Trúc nhanh chóng gieo trồng bên trong Thổ Linh Tức Nhưỡng.

Ở đây hắn chỉ cần thần niệm nghĩ một cái là có thể di chuyển bất cứ đồ vật nào. Gieo trồng linh dược Trần Quân cũng không cần tự mình đào đất làm gì, chỉ cần tâm thần khẽ động, hơn bốn mươi linh dược này liền trồng bên trong Thổ Linh Tức Nhưỡng.

Vì sao hắn muốn làm như vậy? hắn rất muốn biết thổ Linh Tức Nhưỡng này có thật thần kỳ đến như vậy không?

Đương nhiên Thổ Linh Tức Nhưỡng là loại đất rất cứng trong các loại thần thổ, cũng là khó phá nhất trong những loại thần bảo. Trần Quân không có khả năng đem linh dược trồng trên Thổ Linh Tức Nhưỡng đừng nói là hắn, trên trời dưới đất cũng không ai có thể trồng.

Về phần vì sao bên trong Thổ Linh Tức Nhưỡng không ai có thể gieo trồng được là bởi vì phía trên Thổ Linh Tức Nhưỡng, có một phần thật dày đặc đất Linh. Tác dụng THỔ Linh Tức Nhưỡng tựa như một nguyên tố động lực giúp đẩy mạnh, liên tục không ngừng cung cấp linh khí đặc thù cho linh dược cần nhất. Linh khí xuyên thấu qua Linh Thổ cuối cùng bị linh dược hấp thu.

Lúc Trần Quân chuyển vào những gốc linh dược có chút uể oải, nhưng khi chúng nó được Trần Quân cho trồng bên trong, thì giống như lại tỏa sáng hơn. Với tốc độ mắt thường điều có thể thấy được, sức sống lập tức dồi dào làm cho hắn cảm giác tạo ra sức sống mới. thậm chí trong đó có vài gốc mọc ra một khoảng chồi non xanh mơn mởn.