Vô Thượng Sát Thần

Chương 915




Một nơi của Chiến Hồn Đại Lục, một dãy núi nguy nga như một chuôi Thần Kiếm chọc vào mây xanh, bắt đầu từ sườn núi liền bị mây mù bao phủ, không có ai thấy rõ đỉnh của nó.

Có điều, Chiến Hồn Đại Lục có một truyền thuyết, ngọn núi này chính là ngọn núi đệ nhất Chiến Hồn Đại Lục, ngạo nghễ quan sát đất trời.

Xa xa nhìn lại, có một thềm đá nhỏ bé hẹp dài thông hướng chỗ sâu mây mù, còn có thể nhìn thấy không ít tu sĩ đang từng bước một leo lên dọc theo thềm đá, trong đó không thiếu cường giả Chiến Đế cảnh, ánh mắt bọn hắn nhìn về phía đỉnh dãy núi đều là vẻ thành kính.

Nếu người không biết nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc không thôi, loại ánh mắt thành kính này, thực sự là biểu hiện của tu sĩ Chiến Đế cảnh sao?

Cũng đúng lúc này, ngọn núi đột nhiên hơi rung động một cái, mặc dù cũng không phải là rung động mãnh liệt, nhưng lại khiến xung quanh ngọn núi ầm ĩ lên.

- Chuyện gì vậy, tại sao ta cảm giác Thiên Thần Phong vừa rồi rung động một cái, động đất sao?

- Đùa cái gì chứ, Thiên Thần Phong chính là ngọn núi đệ nhất của Chiến Hồn Đại Lục, giống như đỉnh thiên thần trụ, hơn vạn năm cũng không mảy may rung động, làm sao có thể động đất chứ!

- Cũng phải, có điều vừa rồi ta cũng cảm nhận được chấn động khẽ, có thể là một vị đại nhân nào đó đột phá, tạo thành uy thế quá lớn, khiến cho chúng ta sinh ra Huyễn Cảnh!

- Mọi người tốt nhất nên yên tĩnh lại, đừng quấy nhiễu các vị đại nhân, nếu không cho dù chết cũng không thể chuộc lại được lỗi lầm của chúng ta đâu.

Sau giây phút ầm ĩ ngắn ngủi, trên ngọn núi chỉ còn lại một khoảng tĩnh mịch, rất nhiều tu sĩ tiếp tục leo lên, bước từng bước một, không ai dám mảy may nghĩ gì nữa.

Đồng thời, ở một tòa cung điện nguy nga trên đỉnh mây mù, đột nhiên có mấy thân ảnh tụ tập tại cửa ra vào, trên thân mỗi người đều lộ ra vẻ lo lắng.

Bọn hắn rất muốn vào vào đại điện, nhưng mà lại không dám tự tiện xông vào, tựa như đang đợi người nào đó cho phép.

- Tất cả vào đi.

Đột nhiên, một thanh âm hùng hậu mà tang thương vang lên, cùng lúc đó, đại điện ầm vang mở ra, mấy người ở cửa ra vào nơm nớp lo sợ đi vào.

Bên trong đại điện, trống rỗng không một bóng người, có điều phía trên thủ tọa lại là một đạo Kim Sắc Lôi Điện phiêu đãng, Lôi Điện nhìn qua rất bình tĩnh nhưng lại ẩn chứa một cỗ uy năng đáng sợ.

Tựa như chỉ cần truyền nhiễm một chút, liền có thể lấy đi tính mệnh Chiến Thánh.

- Bái kiến Điện Chủ đại nhân.

Mấy người tiến vào đại điện, không chút do dự quỳ lạy về phía đoàn Kim Sắc Lôi Điện kia, cúi đầu không dám nhìn thẳng.

- Vội vàng hấp tấp có chuyện gì?

Thanh âm hùng hậu lần nữa vang lên, một cỗ uy nghiêm không thể địch nổi bao phủ cả tòa đại điện.

- Hồi bẩm Điện Chủ đại nhân, Đệ Nhất Thiên Lao truyền đến dị động.

Một lão giả áo xám dẫn đầu hít sâu một hơi nói.

Nghe vậy, Kim Sắc Lôi Điện tựa như kích động lên, hơi rung động mấy lần, run giọng nói:

- Nhiều năm như vậy, rốt cục xuất hiện rồi?

Người quỳ phía dưới nhìn thấy một màn này, tất cả đều lộ ra vẻ kinh hãi, trong mắt bọn họ, Điện Chủ đại nhân cho tới bây giờ đều không quan tâm hơn thua, hôm nay sao vậy?

Chẳng lẽ đồ vật bên trong Đệ Nhất Thiên Lao quan trọng như vậy à, lại có thể khiến Điện Chủ đại nhân xúc động.

- Bên Chiến Hồn Điện thế nào?

Kim Sắc Lôi Điện tiếp tục nói.

Nghe vậy, thần sắc lão giả áo xám càng khó nhìn:

- Bên Chiến Hồn Điện nói, từ mười một năm trước, Chiến Hồn Điện liền phát sinh dị động, hơn, hơn nữa, sau 8 năm liên tục năm nào cũng có dị động, năm nay lại phát sinh một lần dị động.

- Tại sao bây giờ mới báo?

Ngữ khí Kim Sắc Lôi Điện trở nên vô cùng băng lạnh, khí tức trong đại điện đều ngột ngạt vô cùng. Người quỳ gối giữa đại điện, không một ai dám nói chuyện.

- Nói!

Kim Sắc Lôi Điện lấp lóe, một cỗ uy áp tràn đầy xông thẳng tới mấy người, mấy người bị dọa nằm rạp trên mặt đất, đến trốn cũng không dám trốn, căn bản trốn cũng không được, toàn bộ mấy người phun ra một ngụm máu tươi.

- Hồi bẩm Điện Chủ đại nhân, mấy lần trước Chiến Hồn Điện chỉ dị động nhỏ một chút, cũng không cảm nhận được, về sau mới phát hiện ra. Sau đó lại có sáu lần dị động liên tục, bọn hắn tưởng rằng Chiến Hồn Điện xảy ra vấn đề, cho nên không lên báo.

Áo xám lão giả lấy dũng khí, nơm nớp lo sợ nói.

- Đến tận thời điểm gần đây, Chiến Hồn Điện dị động lớn, lúc này bọn hắn mới báo cáo cho chúng ta. Điện Chủ đại nhân đang bế quan, cho nên thuộc hạ chưa báo.

Lão giả áo xám lại bổ sung một câu.

Nói xong câu đó, đầu lão giả áo xám đã cúi sát xuống mặt đất, chờ Điện Chủ đại nhân kia trừng phạt.

Nhưng mà khiến hắn rất ngạc nhiên là, Điện Chủ đại nhân lại vô cùng bình tĩnh, tảng đá lớn trong lòng hắn cũng được buông xuống.

Hiện tại, trong lòng Điện Chủ đại nhân cũng vô cùng kinh ngạc, mười lần dị động liên tục cũng vượt qua hắn dự liệu, hoàn toàn không nên xuất hiện tình huống dạng này.

Chiến Hồn Điện dù có dị động, lẽ ra cũng chỉ nên dị động một lần.

- Chiến Hồn Điện có trái tim của nó, dị động có lẽ không phải là giả.

Điện Chủ đại nhân trong lòng trầm ngâm, sau đó lại nghĩ:

- Mặc kệ Chiến Hồn Điện thế nào, hiện tại dị động bên trong Đệ Nhất Thiên Lao nhất định là thực, điều này chứng minh có lẽ nó xuất hiện rồi.

- Tất cả mọi người nghe lệnh, Bản Điện Chủ tạm thời không thể nào xuất quan, hiện tại có ba việc giao các ngươi đi làm, làm tốt, chuyện trừng phạt lần này sẽ bỏ qua, làm không tốt, tất cả mọi người đầu rơi xuống đất!

Bên trong Kim Sắc Lôi Điện lại truyền tới thanh âm Điện Chủ đại nhân.

- Rõ.

Nghe vậy, mấy người trong lòng vui vẻ, cung kính đáp, căn bản không có bất kỳ sự phản đối nào, bọn hắn đã biết rõ tính cách vị Điện Chủ đại nhân này.

- Thứ nhất, tra tìm nguyên nhân mười lần Chiến Hồn Điện dị động, nếu như có quan hệ tới một vài người, trực tiếp bắt tới Thiên Thần Phong, chờ Bản Điện Chủ xử trí.

Thanh âm Điện Chủ đại nhân lạnh lùng vang lên:

- Nhớ kỹ, Bản Điện Chủ ta cần là người sống, không phải người chết!

- Vâng, Điện Chủ đại nhân.

Mấy người nào dám thắc mắc, không chút do dự gật đầu.

- Thứ hai, trông coi Đệ Nhất Thiên Lao cho tốt, không cho phép có bất kỳ sơ xuất nào, cho đến khi Bản Điện Chủ xuất quan!

- Thứ ba, qua thời gian ngàn năm, người có Tu La Truyền Thừa cũng đã xuất hiện, các ngươi tăng tốc điều tra, mặt khác, nhanh chóng điều tra tin tức Truyền Thừa Điện.

Điện Chủ đại nhân tiếp tục nói, nói xong một hơi, ngữ khí không cho phép ai cãi lại.

- Thuộc hạ tuân mệnh.

Mấy người cúi rạp trên mặt đất, cùng đồng thanh đáp. Lúc bọn hắn lấy lại tinh thần, kim sắc thiểm điện kia đã không thấy tăm hơi.

Mấy người như trút được gánh nặng, lúc này mới phát hiện, mồ hôi đã đầm đìa, sắc mặt trắng bệch.

Mỗi lần tới bái kiến vị đại nhân này, đều là cảm giác như vậy, tựa như đang chạy một vòng trong Quỷ Môn Quan.

- Cung tiễn Điện Chủ đại nhân.

Mấy người cung bái một tiếng, sau đó đồng loạt rời khỏi đại điện.

Lúc mấy người xuất hiện ở bên ngoài đại điện, lão giả áo xám lúc này mới nhìn về phía đám người nói:

- Các vị, mệnh lệnh của Điện Chủ đại nhân chắc hẳn mọi người khắc trong tâm khảm, các vị có suy nghĩ gì không?

- Đại Trưởng Lão, ta nghe nói khoảng thời gian trước, Diêm La Phủ nhất thống Bát Vực, hiện tại chỉ còn lại Nam Vực, có lẽ có quan hệ tới người được Tu La Truyền Thừa.

Trong đó một trung niên chừng bốn năm mươi tuổi mở miệng nói.

Lão giả áo xám gật gật đầu, nhìn về phía đám người nói:

- Đây chỉ là chuyện thứ ba, nếu Tư Không Vũ biết, liền giao cho Tư Không Vũ đi làm đi. Chuyện thứ hai liền giao cho bản tọa, bản tọa tự mình trấn thủ Đệ Nhất Thiên Lao.

Chuyện thứ nhất, Nhị Trưởng Lão, Tam Trưởng Lão, liền giao cho hai người các ngươi, dù sao các ngươi cũng cách rất gần Chiến Hồn Điện, thuận tiện làm việc.

- Được!

Mấy người gật gật đầu, không có ai dám hỗn với mệnh lệnh Đại Trưởng Lão lão giả áo xám.

- Vậy cứ như thế, tán ra đi.

Đại Trưởng Lão khoát tay một cái nói. Thời khắc đám người rời đi, hắn lại truyền âm cho đám người nói:

- Mọi người phải nhớ kỹ, chúng ta đều là châu chấu trên một sợi thừng.

Mấy người trịnh trọng gật đầu, sau đó biến mất ở trước cung điện.