Vô Thượng Sát Thần

Chương 774




Cảm nhận được sát ý trên người Tiêu Phàm, toàn thân Thiên Hương Bà Bà run rẩy một cái, bất quá nàng khôi phục bình tĩnh rất nhanh, nhìn thấy Tiêu Phàm phẫn nộ, nàng lại cảm thấy thập phần thống khoái.

Phốc phốc!

Trong bàn tay Tiêu Phàm lấy mấy cái kim châm đánh vào thể nội Thiên Hương Bà Bà, khóa Hồn Hải. Thiên Hương Bà Bà vốn là cao thủ dùng độc, nếu như nàng muốn tự sát, Tiêu Phàm cũng không thể ngăn cản.

- Không nói cũng được, ta có thời gian, ta sẽ khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không thể!

Tiêu Phàm lạnh như băng nhìn chằm chằm Thiên Hương Bà Bà nói.

- Thời gian ngươi không nhiều, ha ha, chẳng lẽ sẽ buông tha cho cơ hội tiến về Vô Song Thánh Thành sao?

Thiên Hương Bà Bà mặt coi thường, nàng đã xem thấu tâm tư Tiêu Phàm.

Cho dù Tiêu Phàm tra tấn nàng cũng liền mấy canh giờ mà thôi, mấy canh giờ sau, Tiêu Phàm nhất định sẽ giết nàng, cho nên nàng căn bản không lo lắng Tiêu Phàm tra tấn.

Thần sắc Tiêu Phàm vô cùng băng lãnh, dù là lĩnh ngộ Tứ Trọng Sát Phạt Ý Chí sớm đã không vì cảm xúc chi phối, nhưng giờ phút này sát tâm hắn vẫn nổi lên, phẫn nộ tới cực điểm.

Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Phệ Hồn Huyết Tằm bắt đầu điên cuồng gặm nuốt, Thiên Hương Bà Bà trên mặt đất không ngừng quay cuồng, đau nhức khiến nàng chết đi sống lại.

Con ngươi đen kịt của Tiêu Phàm nhìn chằm chằm Thiên Hương Bà Bà lăn lộn trên mặt đất, trong lòng cũng nhanh chóng suy nghĩ, trầm ngâm nói: - Không sai biệt lắm còn ba canh giờ, ba canh giờ này nếu như Sở Thiên Hương còn không nói ra tin tức ta muốn, cũng chỉ có thể giết nàng.

Tin tức cha mẹ của hắn cố nhiên trọng yếu, nhưng hắn cũng tuyệt đối sẽ không buông tay Tiểu Ma Nữ.

Coi như Sở Thiên Hương chết, Tiêu Phàm cũng có thể từ Sở gia Vô Song Thánh Thành có được tin tức cha mẹ hắn, mà một khi bỏ lỡ cơ hội tiến về Vô Song Thánh Thành lần này, vậy liền khả năng cả một đời đều bỏ lỡ Tiểu Ma Nữ.

- Hiện tại ta cũng đột phá đến Chiến Đế cảnh, Tu La Truyền Thừa nên giải phong không ít tin tức, không biết có thủ đoạn bức cung hay không.

Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm.

Sau đó một bên khống chế Phệ Hồn Huyết Tằm giày vò Sở Thiên Hương, một bên tại Tu La Truyền Thừa tìm kiếm.

Sau một khắc, trong lòng Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, đột phá Chiến Đế cảnh, tin tức bên trong Tu La Truyền Thừa vậy mà giải phong không ít, rất nhiều bí mật không muốn người biết, hiện tại toàn bộ lạc ấn bên trong não hải hắn.

- Chủng Ma Chi Thuật, bí kỹ Tu La Điện truyền thừa, lấy thủ pháp đặc biệt đánh vào một đạo ấn ký giam cầm Ý Chí cùng Linh Hồn người khác. Muốn hắn sống liền sống, muốn hắn chết liền chết!

Sau một lát, Tiêu Phàm bên trong Tu La Truyền Thừa tìm tới một bộ công pháp kỳ lạ.

Chủng Ma Chi Thuật là chiến kỹ không có phẩm cấp, căn cứ năng lực bản thân tu sĩ mà định ra, thuộc về Linh Hồn Chiến Kỹ đặc thù, chỉ cần Ý Chí đầy đủ cường đại liền có thể tuỳ tiện khống chế Ý Chí đối phương.

Tiêu Phàm hít sâu một hơi, hắn đều không khỏi cảm thán Tu La Truyền Thừa cường đại, đoán chừng Tu La Điện Điện Chủ trước đó không dùng một phần nhỏ thủ đoạn loại này.

Ngẩng đầu nhìn chân trời, Tiêu Phàm mị mị hai mắt:

- Còn có hai ba canh giờ, không biết còn kịp hay không.

Sau đó cúi đầu nhìn về phía Thiên Hương Bà Bà, con ngươi băng lãnh tới cực điểm, tâm thần một phân thành hai, một bên chú ý đến động tĩnh bốn phía, vừa bắt đầu tu luyện loại Chủng Ma Chi Thuật này.

Có thể qua danh xưng bí kỹ Tu La Điện, Chủng Ma Chi Thuật nghĩ đến cũng sẽ không đơn giản như vậy, Tiêu Phàm đã chuẩn bị tốt thời gian ngắn tu luyện không thành công.

Nếu như từ trong miệng Thiên Hương Bà Bà không chiếm được tin tức gì, vậy cũng chỉ có thể giết nàng.

- Vừa mới đột phá Chiến Đế cảnh, trước dùng Vô Tận Chiến Quyết Đệ Bát Trọng ổn định một cái cảnh giới, sau đó lại tu luyện Chủng Ma Chi Thuật, hẳn là sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Tiêu Phàm ngưng tiếng nói.

Sát Vương Thí Luyện được hạng nhất, may mắn được Vô Tận Chiến Quyết Bát Trọng, Tiêu Phàm vẻn vẹn chỉ ngộ ra, nhưng còn không có chân chính tu luyện.

Bất quá lấy thiên phú Tiêu Phàm lại tăng thêm Vô Tận Chiến Điển, chiến kỹ cùng công pháp hắn cũng sẽ không đặt trong lòng.

Dẫn ra Vô Tận Chiến Điển, Hồn Lực thể nội lập tức dựa theo hành công lộ tuyến của Vô Tận Chiến Quyết bắt đầu vận chuyển, Hồn Lực thể nội Tiêu Phàm như là đại hải mênh mông mãnh liệt, phát ra thanh âm long long.

Bỗng nhiên, quanh thân Tiêu Phàm bốc cháy kim sắc hỏa diễm, Vô Tận Chiến Hồn lấy Tiêu Phàm làm trung tâm khuếch tán ra, một cỗ khí tức đáng sợ chấn động hư không.

Thiên Hương Bà Bà phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhưng nàng vẫn bị khí tức cuồng bạo trên người Tiêu Phàm làm cho chấn kinh.

Hắn rõ ràng vừa mới đột phá Chiến Đế cảnh, tu vi chỉ là Chiến Đế cảnh sơ kỳ nhưng vì sao lại cho người ta một loại cảm giác là Chiến Đế hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong đâu?

Tựa như Tiêu Phàm đột phá Chiến Đế hậu kỳ rất nhiều năm, thậm chí, liền rất nhiều tu sĩ Chiến Đế hậu kỳ cũng không có khí tức bá đạo trên người như thế.

Không chỉ là nàng, ngay cả Diệp Lâm Trần nơi xa cũng cảm giác hãi hùng khiếp vía, hắn phát hiện bản thân quá xem thường Tiêu Phàm, Song Sinh Chiến Hồn vừa mới đột phá Chiến Đế cảnh liền một quyền oanh bạo cường giả Chiến Đế hậu kỳ lâu năm, dạng thực lực này hoàn toàn có thể cùng thiên tài Vô Song Thánh Thành so sánh.

Thậm chí, dù thiên tài Vô Song Thánh Thành ngang nhau cảnh giới cũng chưa chắc có thể làm đến bước này.

- Xem ra, trên người hắn có bí mật không nhỏ.

Diệp Lâm Trần híp hai mắt, lẳng lặng đứng ở trong cổ lâm, con ngươi gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, tựa như muốn đem Tiêu Phàm hoàn toàn nhìn thấu.

Sau nửa ngày, Vô Tận Chiến Quyết Bát Trọng Tiêu Phàm ròng rã vận chuyển chín cái chu thiên mới dừng lại, hắn toàn thân kim quang chói mắt giống như một vòng thái dương sáng chói.

Thể nội máu tươi sôi trào không thôi, tựa như nước sôi. Tiêu Phàm cảm giác bản thân so với Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong càng cường đại hơn nhiều.

Lấy thực lực hắn hiện tại nếu như gặp lại Lôi Vũ cùng Sở Không, hoàn toàn có thể tuỳ tiện chém giết, cho dù là lão giả Lôi gia trước đó cũng không cần hao phí nhiều tay chân như vậy.

- Thân pháp, chiến kỹ chờ thời gian lĩnh ngộ, thời gian không nhiều, trước tu luyện Chủng Ma Chi Thuật.

Tiêu Phàm hít sâu một cái, cưỡng ép bản thân bình tĩnh xuống.

Chủng Ma Chi Thuật chính là bí kỹ đặc thù Tu La Điện, bên trong Tu La Truyền Thừa ghi lại công pháp hoàn chỉnh không nhiều, Chủng Ma Chi Thuật chính là một trong những công pháp hoàn chỉnh đó.

Tiêu Phàm rất nhanh liền tiến vào trạng thái nhập định, tâm thần dẫn ra Vô Tận Chiến Điển.

Hồn Lực bên trong Hồn Hải ngưng tụ lần lượt từng bóng người, nhanh chóng thôi diễn tu luyện, đây chính là chỗ tốt khi Tiêu Phàm lĩnh ngộ Hồn Văn, bây giờ Hồn Lực hắn có thể hóa thành ngàn vạn mà không biết mỏi mệt.

Hơn nữa, đối với chiến kỹ lĩnh ngộ cũng mau hơn rất nhiều, hơn một canh giờ Tiêu Phàm rốt cục mở hai mắt, nhìn xem Thiên Hương Bà Bà lăn lộn trên mặt đất, thần sắc lạnh như băng nói:

- Chủng Ma Chi Thuật có Tam Trọng, hiện tại thời gian không nhiều, vẻn vẹn miễn cưỡng tu luyện Nhất Trọng. Chủng Ma sau khi thành công, ngươi chính là một cái xác không hồn, Sở Thiên Hương, đừng trách ta tàn nhẫn.

- Tiêu Phàm, ngươi đừng làm ta sợ, ngươi không dọa được ta, có gan ngươi liền giết ta.

Thiên Hương Bà Bà thân thể co rúc trên mặt đất, không ngừng co rút.

Nàng nghiến răng nghiến lợi, Phệ Hồn Huyết Tằm gặm nuốt thống khổ khiến nàng đều khó mà tiếp nhận, nếu như không phải chuẩn bị chắc chắn hẳn phải chết, nàng đã sớm chịu đựng không được.

Ánh mắt nàng ác độc nhìn chằm chằm Tiêu Phàm, hận không thể đem Tiêu Phàm ăn sống nuốt tươi.

Bất quá Tiêu Phàm lại lơ đễnh, trong nháy mắt, một điểm sáng màu xanh lục từ đầu ngón tay Tiêu Phàm bắn ra, trong nháy mắt bắn vào mi tâm Thiên Hương Bà Bà.

- Chủng Ma!

Ngay tại lúc đó, trong miệng Tiêu Phàm phát ra một tiếng quát nhẹ.

MinhLâm - Lục Đạo -