Vô Thượng Sát Thần

Chương 651




Cửu Tiêu Cung, Lôi gia?

Nghe được mấy chữ này, Long Thần, Long Vũ cùng Long Tiêu ba người toàn thân run rẩy dữ dội, đây chính là quái vật khổng lồ Long gia đều muốn ngưỡng vọng a, vậy mà lại âm thầm trợ giúp Hoa gia.

Khó trách Hoa Thiên Bảo lớn mật như thế, cũng dám bức Long gia thoái vị, nguyên lai là có Lôi gia giúp đỡ.

- Lôi gia? Gia gia và Lão Tổ bọn họ đâu?

Con ngươi Long Tiêu co rụt lại, hỏi.

Là người thừa kế hợp pháp nhất Đại Long Đế Chủ tương lai, Long Tiêu rất rõ ràng nội tình Đế Tộc, không phải Hoa gia có thể so sánh.

Toàn bộ Long gia, trừ Phụ Đế là Chiến Đế, còn có một vị Lão Tổ, cũng là cường giả Chiến Đế cảnh, đó mới là nội tình to lớn nhất Long gia.

Nhưng hiện tại bên ngoài chiến đấu lâu như vậy, hai đại cường giả Chiến Đế lâu năm cũng không có xuất hiện, việc này khiến Long Tiêu như thế nào không lo lắng.

- Chết! Bị người Lôi gia giết chết.

Đại Long Đế Chủ hiển nhiên cũng vừa mới biết tin tức phụ thân hắn và một vị Lão Tổ khác, thần sắc phẫn nộ tới cực điểm.

Nhưng hiện tại cũng không phải là thời điểm tức giận, hắn chết không quan trọng, nhưng ba đứa con xuất sắc nhất không thể chết ở chỗ này.

- Đi, ta ngăn lại bọn hắn, các ngươi mau đi.

Đại Long Đế Chủ gian nan đứng dậy, cả người tỏa ra khí thế cường đại, hiện tại hắn đang thiêu đốt sinh cơ cuối cùng.

- Phụ Đế!

Long Tiêu cực kỳ không cam lòng, dữ tợn che mặt, hai mắt đỏ bừng, vằn vện tia máu, cùng Đại Long Đế Chủ song song đứng.

- Cửu Muội, Đại Ca, đi!

Long Thần nghiến răng nghiến lợi, dự cảm bất an trước đó là chính xác, chỉ là không nghĩ tới linh nghiệm nhanh như vậy.

Hắn đối với thực lực Phụ Đế rất rõ ràng, Hoa Thiên Bảo tuyệt đối không có khả năng làm trọng thương Đại Long Đế Chủ, trừ phi còn có một cường giả Chiến Đế cảnh âm thầm đánh lén Phụ Đế.

Nói cách khác, trên bầu trời không chỉ có Hoa Thiên Bảo là cường giả Chiến Đế, còn có một Chiến Đế cường giả khác, bằng không Phụ Đế hắn cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy bị trọng thương.

Đối phương có hai Chiến Đế mà bọn hắn một phương chỉ có Đại Long Đế Chủ là Chiến Đế, hơn nữa đã dầu hết đèn tắt, nếu như bây giờ còn không đi, qua một lúc liền thực đi không được.

Nếu như toàn bộ bị lưu lại, bọn hắn hẳn phải chết là không nghi ngờ, ngược lại có người sống sót thoát đi khỏi nơi đây, Hoa gia có lẽ còn kiêng kị mấy phần.

- Ta là Đại Long Đại Đế Tử, ta không thể đi, các ngươi đi!

Long Tiêu ngữ khí thập phần kiên quyết, đại đao trong tay chiếu lấp lánh, đao khí bắn ra, một cỗ khí thế ngút trời từ trên người hắn tản ra.

- Đại Ca.

Long Vũ còn muốn nói cái gì lại bị Long Thần lôi kéo hướng nơi xa bay đi:

- Chúng ta đi!

- Long gia đã bại, người đầu hàng, không thì giết.

Cũng đúng lúc này, một đạo thanh âm đinh tai nhức óc vang lên, Hoa Thiên Bảo quan sát phía dưới, rất có thần sắc tiểu nhân đắc chí, thống khổ mất con tựa như đã bị hắn ném lên chín tầng mây.

Long gia diệt vong, Hoa Thiên Bảo chính là Đại Long Đế Chủ, thậm chí còn có thể thay đổi triều đạo, không gọi là Đại Long Đế Triều mà kêu Đại Hoa Đế Triều cũng không phải không được.

Nghe được Hoa Thiên Bảo gầm thét, Đại Long tướng sĩ tất cả đều đình chỉ chống cự, chỉ có người Long gia còn liều chết đánh cược một lần.

Những người khác, Hoa Thiên Bảo có thể không giết, nhưng những người bọn hắn tuyệt đối hẳn phải chết là không nghi ngờ.

- Tất cả mọi người Long gia nghe lệnh, rời Đại Long Đế Triều, mai danh ẩn tích, sống sót, đây là mệnh lệnh cuối cùng của gia chủ Long gia.

Đại Long Đế Chủ dùng hết phần khí lực cuối cùng quát lớn.

- Đế Chủ.

Rất nhiều người nghe vậy, nhao nhao quỳ trên mặt đất, trong mắt tràn ngập vẻ không cam lòng cùng phẫn nộ.

Không cam lòng là Long gia liền thất bại dễ như trở bàn tay như thế, phẫn nộ là, Hoa gia thay thế địa vị Long gia.

- Đi!

Đại Long Đế Chủ quát ầm lên.

- Người Long gia, ai dám đi!

Hoa Thiên Bảo gầm thét một tiếng, đám người Hoa gia không chút do dự xông lên, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, dạng đạo lý này Hoa Thiên Bảo tự nhiên rất rõ ràng.

Nhất là Đại Long Đế Chủ có mấy người con cái xuất sắc nhất, tuyệt đối không thể để cho bọn hắn tuỳ tiện đào tẩu.

- Đi!

Đột nhiên trong đám người truyền đến một tiếng gầm, nhìn thấy hai đạo bóng người từ trong đám người phóng lên tận trời, là Long Thần cùng Long Vũ.

- Muốn đi!

Hoa Thiên Bảo tự nhiên liếc mắt liền nhận ra hai người, lách mình tại chỗ biến mất, một chưởng hướng về Long Thần cùng Long Vũ đánh tới.

- Hừ!

Đại Long Đế Chủ hừ lạnh một tiếng, một quyền nghênh đón, lấy thực lực hắn ứng phó Hoa Thiên Bảo

tự nhiên không có áp lực, nhưng giờ phút này hắn lại lộ ra vẻ vô cùng thận trọng.

- Oanh!

Một tiếng ngập trời nổ vang, Hồn Lực khủng bố phong bạo thổi khắp bốn phương tám hướng. Hoa Thiên Bảo bị một cỗ đại lực hất tung, trong miệng thổ huyết không ngừng, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi.

- Ngươi còn có lực đánh một trận?

Hoa Thiên Bảo kinh ngạc kêu lên.

- Hồng hộc!

Cũng đúng lúc này, một đạo Lôi Điện chớp lóe từ trên trời giáng xuống, lần nữa hướng về Long Thần cùng Long Vũ bay vụt đến, như kiếm bạo phát, như đao mang thập phần quỷ dị, ngoài dự liệu.

- Lôi gia!

Đại Long Đế Chủ nhe răng trợn mắt, quanh thân thiêu đốt lực lượng hỏa diễm cuồn cuộn, hướng về bầu trời đêm bay đi, dọc theo đạo thiểm điện nghịch thiên mà lên.

- Ngươi có thể đối phó được mấy người?

Hoa Thiên Bảo mặc dù bị Đại Long Đế Chủ đẩy lui, nhưng hắn vẫn là Chiến Đế cảnh, ứng phó mấy Chiến Hoàng cảnh tự nhiên không có bất kỳ áp lực gì.

- Đi.

Long Thần không chút do dự, trường kiếm cầm trong tay mở đường, chỉ thấy từng đạo dải lụa màu đen từ trên người hắn phát ra, đó là kiếm khí cực kỳ sắc bén.

- A ~~

Từng tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế truyền đến, những tu sĩ tới gần Long Thần tất cả đều hướng mặt đất rơi xuống, dị thường quỷ dị làm cho không người nào có thể lý giải.

- Chết!

Hoa Thiên Bảo gầm thét, từ đằng xa cấp tốc vọt tới.

- Đối thủ của ngươi là ta.

Gần như đồng thời, một thanh âm băng lãnh vang lên, chỉ thấy một đạo kim sắc đao hà từ mặt đất phóng lên tận trời, ngăn Hoa Thiên Bảo.

Trừ Long Tiêu, còn có thể là ai!

Rống! Gầm lên giận dữ, tại đỉnh đầu Long Tiêu đột nhiên xuất hiện một đầu Giao Long rộng lớn, thân thể dài mười mấy trượng, móng vuốt lăng lệ, ánh mắt bá đạo.

Toàn thân lóe ra hắc sắc u quang, lộ ra một cỗ khí thế sắc bén, tại mi tâm mọc ra một sừng dài màu trắng, ẩn ẩn Lôi Điện lấp lóe, chính là Bát Phẩm Chiến Hồn Thiên Giác Giao.

- Long Lôi Khiếu Thiên!

Hét dài một tiếng, Long Tiêu cùng Thiên Giác Giao hòa làm một thể, Lôi Điện phía trên Thiên Giác Giao hóa thành một đạo Đao Hà đáng sợ xông thẳng đến Hoa Thiên Bảo.

- Vậy mà ẩn chứa Lôi Chi Ý Chí?

Hoa Thiên Bảo sầm mặt lại, không dám chính diện giao phong, hướng về phía sau thối lui.

- Hoa Thiên Bảo, Đại Ca ta nếu có chuyện gì ngoài ý muốn, ta nhất định để Hoa gia ngươi chôn cùng!

Long Thần lưu lại một câu ngoan thoại, liền mang Long Vũ lập tức hướng bên ngoài Đế Cung lao đi, đệ tử Long gia cũng nhao nhao đạp không mà lên, phân tán bốn phương tám hướng.

- Ngăn bọn hắn lại, giết không tha!

Hoa Thiên Bảo phẫn nộ kêu to, bị một tu sĩ Chiến Hoàng cảnh ngăn lại, trên mặt hắn tối tăm nhưng hắn vốn nhát gan sợ phiền phức, huống chi, hắn trước đó bị Đại Long Đế Chủ kích thương, hơn nữa Long Tiêu giờ phút này khí thế kinh người như thế, như thế nào hắn dám liều mạng.

Tu sĩ Hoa gia bốn phía nghe vậy cũng không chút do dự lựa chọn xuất thủ, đáng tiếc Long Vũ cùng Long Thần đã sớm không thấy tăm hơi.

Sau nửa ngày, một đạo thân ảnh từ trên cao rơi xuống phía dưới, đập ầm ầm tại trên mặt đất.

- Phụ Đế!

Long Tiêu kêu to, lời còn chưa dứt, một đạo chưởng cương trống rỗng xuất hiện, một bàn tay đánh vào phía sau lưng Long Tiêu, thể nội Long Tiêu truyền đến thanh âm Hồn Hải phá toái, ngã trên mặt đất bất tỉnh nhân sự.

Trên không trung quảng trường đột nhiên xuất hiện một hắc bào nam tử, Hoa Thiên Bảo thấy thế, vội vàng nịnh nọt nghênh đón:

- Đa tạ Lôi Vân Trưởng Lão.

Sắc mặt hắc bào nam tử âm trầm, lạnh lùng liếc Hoa Thiên Bảo, nói:

- Vô dụng! Còn lại ngươi tự mình xử lý đi.

MinhLâm - Lục Đạo -