Vô Thượng Sát Thần

Chương 601




Không chỉ Tiêu Phàm tức giận, những người khác cũng lên cơn giận dữ, đây quả thực là đưa bọn hắn vào chỗ chết.

Nơi này là bên trong Đế Cung, hơn ba mươi Chiến Vương cùng Chiến Hoàng bọn hắn muốn chạy trốn cũng khó, cho dù chạy trốn, Đại Long Đế Triều đoán chừng cũng truy nã toàn thành.

Mấu chốt là bọn hắn còn phải chờ đủ một tháng tại Long Hoàng Đế Đô, cái này người bình thường không thể làm được.

Vốn dĩ Tiêu Phàm coi là vòng thứ nhất sẽ không quá khó, dù sao chỉ là ở một tòa thành chờ đủ một tháng mà thôi, nhưng hắn không nghĩ tới là sẽ chơi như vậy.

Trước đó bọn hắn không hiểu rõ bản thân vì sao lại trở thành kẻ địch đại gia tộc, hiện tại bọn hắn rốt cục hiểu rõ.

Đến phá hư Đại Long Đế Cung, Đại Long Đế Triều sẽ bỏ qua cho bọn hắn mới là lạ.

Bọn hắn ở nơi này đã như vậy, người ba tổ khác khẳng định cũng chẳng tốt đẹp gì, đoán chừng đang phải trốn chạy.

- Bắt thích khách!

- Dám đến Đế Cung khiêu khích, đây là khiêu khích Đế Uy Đại Long ta sao?

- Bắt lấy!

Từng tiếng hét phẫn nộ từ bốn phương tám hướng vang lên, ngay sau đó từng bóng người lần lượt đạp không mà lên, gào thét về hướng bọn hắn.

Tiêu Phàm vì có Huyết Yêu Nhiêu nhắc nhở, đã sớm có tư tưởng bết bát nhất, lúc một chưởng đánh xuống, hắn liền biết rõ không tốt, không đợi Bát Đội Trưởng mở miệng, Tiêu Phàm cấp tốc lao về bên ngoài Đế Cung, một cái hô hấp cũng đã không thấy tăm hơi.

Nhưng mà những người khác không có vận khí tốt như vậy, lúc bọn hắn quay đầu nhìn lại phát hiện Bát Đội Trưởng đã bỏ trốn mất dạng.

Trong lòng đám người xúc động chửi thề, Sát Vương Thí Luyện này quá ác, lại chơi như vậy.

Có hai ba người cũng phản ứng rất nhanh, hoặc là đã sớm biết rõ sẽ có chuyện như vậy, bọn hắn cấp tốc lao về hướng chân trời, có điều những người khác lại không phản ứng kịp, đã bị tướng sĩ Đại Long vây vào giữa.

Muốn xông ra khỏi vòng vây, vậy chỉ còn cách đối kháng.

Không bao lâu, phía trên Đại Long Đế Cung truyền đến thanh âm một trận đao kiếm, chiến đấu kịch liệt dị thường.

Chỉ có điều tất cả những cái này, tạm thời không có liên quan gì với Tiêu Phàm, với tốc độ của hắn rất nhanh liền lướt qua mấy tòa cung điện, liền ẩn núp bên trong một tòa cung điện.

Thời khắc đáp xuống đất, Tiêu Phàm liền lấy mặt nạ trên mặt xuống, thay ra một bộ áo bào màu đen, đồng thời ẩn tàng đi khí tức bản thân.

- Mặc dù tạm thời thành công trốn thoát, nhưng sao lại có cảm giác vô cùng bất an?

Tiêu Phàm cau mày một cái, thầm nghĩ trong lòng:

- Sát Vương Thí Luyện không nói không thể gỡ mặt nạ xuống, hơn nữa cũng không ai nhớ kỹ khuôn mặt mình, hẳn là sẽ bình an vượt qua một tháng mới đúng chứ.

- Trước hết nghĩ biện pháp rời khỏi Đế Cung rồi tính.

Tiêu Phàm hít sâu một hơi, ở bên trong Đế Cung này, Tiêu Phàm luôn cảm giác không an toàn.

Thế nhưng nhìn bốn phía xung quanh, lại phát hiện thành cung cao ngất, ngẫu nhiên có minh châu tô điểm vô cùng sáng rõ, nhất thời không biết đi hướng nào.

Hiện tại Đại Long Đế Cung tuần tra hết sức nghiêm mật, muốn ngự không rời đi, tạm thời không có khả năng, may mắn là, chỗ của hắn vị trí tương đối tối, cộng thêm xiêm y màu đen cùng công phu ẩn nấp khí tức, người bình thường căn bản không phát hiện được.

Bằng không, hắn sớm đã bị tướng sĩ Đại Long vây công.

Với thực lực hắn, muốn cưỡng ép lao ra chỉ cần không có Chiến Đế cảnh xuất thủ thì cũng không khó.

Nhưng mà Tiêu Phàm nghĩ, vẫn nên khiêm tốn một chút thì hơn, dù sao còn có thời gian một tháng, nếu như gióng trống khua chiêng, một tháng này khẳng định không dễ chịu.

- Mặc kệ nhiều như vậy, rời đi trước rồi tính, đi được tới đâu hay tới đó.

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, sau đó lắc mình một cái biến mất tại chỗ, không thấy tăm hơi.

Giờ phút này, Đại Long Đế Cung, cửa đại điện Hoàng Cung lộng lẫy, một thanh niên áo bào trắng đứng đấy, hắn vừa mới chuẩn bị đi ra ngoài, hai tên tướng sĩ nơi xa đột nhiên đi đến, ngăn đường đi của hắn.

- Khởi bẩm Nhị Đế Tử, Đế Cung xuất hiện thích khách, Đế Chủ hạ lệnh đêm nay Đế Cung ngoài đội tuần tra ra không cho bất luận kẻ nào đi lại, mời Nhị Đế Tử lưu tại tẩm cung.

Hai tên tướng sĩ cung kính quỳ gối trước người thanh niên áo bào trắng, một người trong đó mở miệng nói.

Nếu như Tiêu Phàm nhìn thấy, tất nhiên sẽ nhận ra thanh niên áo bào trắng chính là Nhị Đế Tử Long Thần lần trước tiến về Ly Hỏa Đế Đô Đại Long.

Long Thần lông mày nhíu lại, rất nhanh liền giãn ra, khoát tay một cái nói: - Biết rồi, các ngươi đi làm việc đi.

- Rõ, Nhị Đế Tử.

Hai tướng sĩ cung kính thối lui.

Long Thần quay người trở lại tẩm cung, tay phải vuốt vuốt cằm, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nói: - Thích khách làm sao lại xuất hiện ở Đế Cung? Muốn tìm cái chết chỉ cần một câu là được, không cần thiết phiền toái như vậy chứ.

Đột nhiên, ánh mắt Long Thần sáng lên, nói:

- Năm năm trước không phải cũng có một lần sao? Là Sát Vương Thí Luyện!

Long Thần trong nháy mắt nghĩ đến Sát Vương Thí Luyện, trên mặt lập tức lộ ra vẻ tiếc nuối, trầm ngâm nói:

- Đáng tiếc, ta một hai năm này luôn trì hoãn để tu luyện, không thể lấy được bách thắng Nhập Trường Khoán. Có điều cũng tốt, Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ lấy Đế Triều chúng ta làm nơi Thí Luyện, vậy liền điểm mặt bọn hắn một chút, chơi trò chơi mèo bắt chuột.

Vừa dứt lời, Long Thần đưa tay lấy ra một bộ áo bào đen, đeo một cái mặt nạ lên liền biến mất ở trong cung điện.

Trong một tòa cung điện khác, trên chỗ chủ tọa, một nam tử trung niên mặc Kim Sắc Long Bào đang ngồi, khoảng chừng 50 tuổi, sắc mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm nguyên một đám tướng sĩ phía dưới báo cáo.

- Khởi bẩm Đế Chủ, thích khách xâm nhập Đế Cung có tám người, bị Đại Long Cương Thi ta chém giết ba người ngay tại chỗ, bắt hai người, có điều hai người này giữa hàm răng cất giấu độc dược, cắn nát độc dược tự sát mà chết, còn có ba người đang lẩn trốn.

Một tướng quân mặc chiến bào màu trắng cung kính nói. Không thể không nói, hiệu suất làm việc tướng sĩ Đại Long cực tốt.

Tướng quân áo bào trắng lui sang một bên, một tướng quân áo bào đen khác tiến lên một bước nói:

- Khởi bẩm Đế Chủ, trừ Đế Cung ra, còn có hai đại gia tộc khác, cùng với Chiến Hồn Học Viện cũng xuất hiện sự tình tương tự thế này, hoài nghi sơ bộ chính là Sát Vương Thí Luyện 5 năm một lần.

- Sát Vương Thí Luyện?

Quần thần nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ khó coi, hiển nhiên rất nhiều người cũng có hiểu biết nhất định về cái gọi là Sát Vương Thí Luyện.

Có điều, cũng có người không hiểu Sát Vương Thí Luyện, nhìn về phía tướng quân áo bào đen hỏi:

- Hắc Hổ Tướng Quân, Sát Vương Thí Luyện là cái gì?

Hắc Hổ Tướng Quân nhìn Đại Long Đế Chủ, thấy Đại Long Đế Chủ gật đầu, Hắc Hổ Tướng Quân quay người nhìn về phía tất cả mọi người, giải thích một lần cho đám người về Sát Vương Thí Luyện.

Quần thần kinh nghi một hồi, lại có người mở miệng:

- Theo như Hắc Hổ Tướng Quân nói, chúng ta chỉ cần tùy ý cho bọn hắn đợi tại Long Hoàng Đế Đô, không cần thiết lùng bắt bọn hắn.

Không ít người gật đầu, nếu bọn họ chỉ tham gia thí luyện mà thôi, qua một khoảng thời gian khẳng định phải rời đi, phá hư cung điện đến mức này vẫn trong giới hạn chịu đựng, không cần thiết phải cử số người lớn đi lùng bắt bọn hắn.

- Báo!

Đột nhiên, một tiếng hét lớn ngoài cửa ra vào vang lên.

Đại Long Đế Chủ thần sắc cứng lại, thản nhiên nói:

- Tuyên!

- Khởi bẩm Đế Chủ, vừa rồi có đội tuần tra lấy được một Ký Ức Thủy Tinh.

Thanh âm tiếp tục vang lên, ngay sau đó, một hoạn quan ôm một cái Ký Ức Thủy Tinh đi tới.

Nghe được mấy chữ Ký Ức Thủy Tinh, Đại Long Đế Chủ cùng hắc bạch tướng quân kia hơi hơi ngưng tụ. Đại Long Đế Chủ lười nhác xem Ký Ức Thủy Tinh, khoát tay một cái nói:

- Sao chép một ngàn bản, phân phát xuống dưới, toàn thành lùng bắt thích khách!

- Khởi bẩm Đế Chủ, không cần thiết phải gióng trống khua chiêng như vậy chứ?

- Đúng vậy, Đế Chủ, không cần thiết lãng phí nhân lực vật lực, tùy theo bọn hắn là được.

Có người đoán được Ký Ức Thủy Tinh này là cái gì, sau đó cả gan góp lời, lại có không ít người phụ họa.

- Các vị ái khanh, không cần nhiều lời, truyền ý chỉ của trẫm là được, tất cả mọi người lui ra đi, hắc bạch tướng quân ở lại.

Đại Long Đế Chủ quát khẽ một tiếng, toàn trường lập tức yên tĩnh.