Vô Thượng Sát Thần

Chương 593




Phóng xuất ra U Linh Chiến Hồn, Tiêu Phàm bước vào một bước, quay người nhìn Mạc Thiên Nhai nói:

- Cái Hồn Giới này, có vẻ như cần Chiến Hồn Bát Phẩm trở lên mới có thể đi vào.

Mạc Thiên Nhai gật đầu, trực tiếp phóng xuất ra Cửu U Bạch Hổ Chiến Hồn, mặc dù bị thương, nhưng Chiến Hồn vẫn là Bát Phẩm Cửu U Bạch Hổ.

Có thể nói, Chiến Hồn phẩm giai càng cao, Hồn Lực cũng càng hùng hậu, tinh túy, sở dĩ Hồn Giới có thể phân biệt sự mạnh yếu của Chiến Hồn, chính là căn cứ theo đặc tính của Hồn Lực Chiến Hồn phân chia mà thôi.

- Tiêu Phàm, không thể không nói số phận của ngươi tốt đến nghịch thiên, Bí Cảnh Tiểu Không Gian này nằm ở chỗ thiên địa linh khí nồng đậm vô cùng, đoán chừng có mấy trăm đến hơn ngàn năm không ai dùng.

Mạc Thiên Nhai cảm khái nói.

- Ân?

Đột nhiên, Mạc Thiên Nhai cau mày một cái, nhún nhún cái mũi nói:

- Khí tức này?

- Mạc Lão, làm sao vậy?

Tiêu Phàm nghi hoặc nhìn Mạc Thiên Nhai nói.

- Khí tức Tu La Kiếm, còn có một tia khí tức của Vô Tận Chiến Hồn, chẳng lẽ nơi này là?

Sắc mặt Mạc Thiên Nhai âm tình bất định, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Tiêu Phàm, trịnh trọng nói:

- Tiêu Phàm, ngươi có phải được Tu La Truyền Thừa hay không?

Nghe được lời nói của Mạc Thiên Nhai, lòng lộp Tiêu Phàm trong bộp một cái, thân thể rõ ràng rung động một cái, kinh ngạc nhìn Mạc Thiên Nhai.

Tu La Truyền Thừa, đây chính là bí mật lớn nhất của hắn ngoại trừ Bạch Thạch, lại bị Mạc Thiên Nhai một câu nói toạc ra, sao hắn lại biết được chứ.

Lúc trước sợi tàn niệm ở Luyện Tâm Tháp kia đều sợ bản thân bị bại lộ thân phận, còn cố ý ngụy trang Tu La Kiếm một chút?

Tiêu Phàm không biết trả lời như thế nào, nhưng mà Mạc Thiên Nhai lại là ốc còn không mang nổi mình ốc cười lên:

- Xem ra ta không đoán sai, ha ha, thì ra là thế, ta liền nói ngươi tu luyện Vô Tận Chiến Điển làm sao không bị điên đây, nguyên lai là ngươi đã sớm được Tu La Truyền Thừa.

- A?

Sắc mặt Tiêu Phàm cứng đờ, trong lòng không còn gì để nói, bản thân có vẻ như không phải được Tu La Truyền Thừa mới tu luyện Vô Tận Chiến Điển, mà là trước tu luyện Vô Tận Chiến Điển, lại được đến Vô Tận Chiến Hồn, cuối cùng mới ngẫu nhiên được Tu La Truyền Thừa.

Bất quá Mạc Thiên Nhai cho là như thế, Tiêu Phàm cũng không muốn giải thích, tạm thời để ông cho rằng như vậy đi.

Nhưng trong lòng Tiêu Phàm rất rõ ràng, hắn sở dĩ tu luyện Vô Tận Chiến Điển không có điên, thuần túy là bởi vì năng lực lĩnh ngộ của hắn đối chiến kỹ cùng công pháp, hắn lĩnh ngộ công pháp và chiến kỹ cơ hồ không có bất kỳ bình cảnh gì.

Cho dù có bình cảnh, cảnh giới vừa đến liền đột phá, cho đến nay trừ Tu La Tam Kiếm ra, còn không có loại kia công pháp và chiến kỹ nào hắn không thể tu luyện tới đỉnh phong.

- Nếu ngươi được Tu La Truyền Thừa, vậy việc chữa trị cho Chiến Hồn của ta cũng là rất bình thường, Tu La Truyền Thừa truyền thừa mấy ngàn hơn vạn năm, nội dung toàn diện, có lẽ có phương pháp chữa trị Chiến Hồn.

Mạc Thiên Nhai dường như đang lầm bầm lầu bầu.

- Mạc Lão nói rất đúng, chính là bên trong Tu La Truyền Thừa có ghi chép một loại phương pháp, chỉ là trước kia ta cảnh giới chưa tới, thi triển không được mà thôi.

Tiêu Phàm vội vàng bổ sung một câu.

Mạc Thiên Nhai tự mình nghĩ ra, với hắn mà nói cũng là chuyện tốt, bởi vì không cần bại lộ sự tồn tại của Bạch Thạch, hơn nữa Mạc Thiên Nhai có vẻ như vô cùng tin tưởng Tu La Truyền Thừa, thậm chí đạt tới cấp độ mù quáng.

- Trường Phong, nhi tử của ngươi không hề yếu hơn ngươi, ha ha.

Mạc Thiên Nhai vuốt vuốt chòm râu bạc phơ, ngửa mặt lên trời cười to, cả người tựa như trẻ ra mấy chục tuổi.

- Khụ khụ, Mạc Lão, ngươi là làm sao biết ta được Tu La Truyền Thừa?

Tiêu Phàm vội ho một tiếng, lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, nghi hoặc nhìn Mạc Thiên Nhai.

- Bên trong không gian này có khí tức của Tu La Kiếm cùng Vô Tận Chiến Hồn, hơn nữa còn có một cỗ khắc nghiệt chi khí như có như không, đây đều thuộc về Tu La Điện.

Mạc Thiên Nhai tự tin cười một tiếng.

- Tu La Kiếm? Ngươi làm sao biết khí tức của Tu La Kiếm?

Tiêu Phàm kinh ngạc vô cùng, chẳng lẽ Mạc Thiên Nhai cũng đã từng thấy qua Tu La Kiếm.

- Quách Sĩ Thần hẳn đã nói với ngươi đi, Huyết Lâu Huyết Thiên Ngân cũng là học trò của ta, trên tay y có một thanh kiếm mô phỏng Tu La Kiếm, cũng truyền thừa tại Tu La Điện, khí tức cơ hồ giống nhau như đúc.

Mạc Thiên Nhai giải thích nói.

Tiêu Phàm gật đầu, nhưng mà thần sắc Mạc Thiên Nhai đột nhiên nghiêm lại, ngưng tiếng nói:

- Ngươi đã được Tu La Truyền Thừa, vậy Vô Tận Chiến Hồn kia ngươi hẳn cũng được đi, ta cứ nghĩ mấy tháng gần đây, sao lại thường xuyên có người xa lạ xuất hiện ở Tiêu Thành, sau đó lại đột ngột biến mất, hẳn là Thần Phong Học Viện giúp ngươi xử lý.

- Thần Phong Học Viện?

Tiêu Phàm có chút ngoài ý muốn, khó trách Nam Cung Vũ từng nói qua, không ai điều tra tin tức của hắn, mà Yến Vương lại đến Tiêu Thành nhiều lần, những việc này vốn là rất mâu thuẫn.

Hiện tại hắn rốt cục hiểu được, nguyên lai là Thần Phong Học Viện trong bóng tối trợ giúp bản thân.

- Được rồi, ngươi cũng không cần hoài nghi điều gì, Thần Phong Học Viện nếu nắm giữ Vô Tận Chiến Hồn, tất nhiên cũng có chút liên quan đến Tu La Điện, ngươi cũng không nên có ý nghĩ kì quái gì, ta bây giờ có thể nói cho ngươi biết, Thần Phong Học Viện về một vài phương diện nào đó quả thực không đơn giản, sau này ngươi sẽ biết, hiện tại ngươi cứ chữa trị Chiến Hồn cho ta rồi lại nói tiếp.

Mạc Lão một mặt tự tin nói, ông đã không chờ đợi kịp nữa muốn khôi phục Chiến Hồn.

- Được.

Tiêu Phàm hít sâu một cái, suy nghĩ trong lòng rung động, thật lâu không thể bình tĩnh.

Thần Phong Học Viện không chỉ là một học viện, sao lại có quan hệ với tam đại Chí Cao Thần Điện Tu La Điện trong truyền thuyết chứ?

Nhưng mà nghĩ lại, quả thực đúng là như vậy, nếu là không quan hệ thì Vô Tận Chiến Hồn của Tu La Điện sao lại xuất hiện ở Thần Phong Học Viện chứ?

Mạc Thiên Nhai không nói, chứng minh Tiêu Phàm hắn còn chưa có tư cách để biết rõ tất cả những thứ này.

- Khó trách lúc trước Quách lão quỷ nói, vô luận đi tới chỗ nào, Thần Phong Học Viện đều là hậu thuẫn vững chắc của ta, đây chính là nguyên nhân hắn rất tự tin.

Tiêu Phàm bình tĩnh một chút, suy nghĩ rơi vào trên người Mạc Thiên Nhai.

- Mạc Lão, phương pháp chữa trị Chiến Hồn, ngươi không thể có bất cứ phản kháng gì, cho nên tốt nhất vẫn nên đánh ngất ngươi thì hơn.

Tiêu Phàm cười nói.

Không đợi Mạc Thiên Nhai phản ứng, Tiêu Phàm đánh vào phía sau cổ ông.

- Ngươi.

Mạc Thiên Nhai căm tức nhìn Tiêu Phàm, lời nói còn chưa dứt liền ngất đi.

Tiêu Phàm nhún nhún vai, một bộ dáng không liên quan đến ta, sau đó lấy ra ba cái Long Văn Kim Châm đâm vào Hồn Hải Mạc Thiên Nhai, lại lấy ra một cái trấn trụ hồn của hắn, giống lúc trước chữa trị Chiến Hồn của Sở Khinh Cuồng.

Chỉ là lần này không phải lấy hồn bổ hồn, mà là Tiêu Phàm trực tiếp sử dụng dùng sức mạnh của Bạch Thạch.

Làm tốt tất cả những việc này, Tiêu Phàm lấy ra lực lượng Bạch Thạch, điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong thân thể Mạc Thiên Nhai, lấp đầy bên trong Hồn Hải của Mạc Thiên Nhai.

- Quả nhiên như ta suy nghĩ, Hồn Hải Mạc Lão gần như khô kiệt, Hồn Lực tản ra không ngừng, may mà ta đã sớm chuẩn bị, luyện chế một hồ lô Ngưng Hồn Đan.

Tiêu Phàm hít sâu một cái, lấy ra Ngưng Hồn Đan nhét vào trong miệng Mạc Thiên Nhai.

Sau một khắc, linh khí thiên địa bốn phía trào vào trong người Mạc Thiên Nhai, trong Hồn Hải, một đầu Bạch Hổ to lớn nhe răng nhếch miệng, toàn thân phát ra một cỗ hàn khí kinh tâm động phách, dường như là đến từ Cửu U, chính là Cửu U Bạch Hổ.

Cùng với việc năng lượng màu trắng tập trung vào trong thân thể Cửu U Bạch Hổ, vô tận Hồn Lực cũng giống như sống lại, Hồn Lực dồi dào xoay vòng cực nhanh, vô tận chất lỏng Hồn Lực chiếu xuống.

Quỷ dị là Bạch Sắc Cự Hổ, ngoài thân chậm rãi ngưng tụ thành một tầng sương mù màu đen, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp, tà mị.

- Không thể nào, thế này cũng sẽ biến dị?

Khóe miệng Tiêu Phàm giật một cái, liền lên lộ ra vẻ mặt khó coi, trong lòng nổi giận mắng:

- Cửu U Bạch Hổ nếu như biến dị mà nói, chắc sẽ không biến thành Cửu U Ma Hổ đi? Dù sao Hồn Lực của Bạch Thạch có thể chậm rãi bổ sung, mẹ nó, liều vậy!

MinhLâm - Lục Đạo -