Trên mặt Tuyết Ngọc Long lộ ra nụ cười nhàn nhạt tựa như đạt được âm mưu, sau một lát, bên trong sáu đại Vương Triều lại có thêm hai đại Vương Triều thỏa hiệp.
Sáu đại Vương Triều phụ họa Tuyết Ngọc Long, kẻ ngu cũng đều hiểu được. Sáu đại Vương Triều đều đã lựa chọn Tuyết Ngọc Long.
Còn lại tứ đại Vương Triều, bao gồm Đại Yến Vương Triều cuối cùng lại không thể không đứng ra.
- Vậy liền dựa theo quy củ thường ngày, rút thăm đi, vòng thứ nhất cùng vòng thứ hai tiến hành đấu vòng loại, ba chi đội ngũ cuối cùng thắng được sẽ tấn cấp. Vòng thứ ba, ba chi đội ngũ tiến hành tích lũy điểm thi đấu, thắng lợi cộng một điểm, hoà không phân thắng bại không điểm, thất bại trừ một điểm.
Tuyết Ngọc Long tiếp tục nói.
Mọi người biết rõ, tất cả những thứ này căn bản không phải nhất thời an bài, mà là Tuyết Ngọc Long đã sớm chuẩn bị, mặc dù không biết hắn là vì cái gì, nhưng lại không có ai lựa chọn đối địch với Tuyết Ngọc Long.
Rất nhanh, Thập Nhị Đại Vương Triều 12 chi đội liền rút thăm tuyển định đối thủ.
- Lão Nhị, Học Viện Thi Đấu tỷ thí thế nào?
Tiêu Phàm cau mày một cái, hắn dùng Hồn Lực quét qua 12 đội, trong lòng đối với thực lực 12 đội đã đại khái biết, mạnh nhất phải kể tới Kiếm Vương Triều, lại có hai Chiến Tông cảnh đỉnh phong, người khác đều là tu vi Chiến Tông cảnh hậu kỳ.
Dù là trước đó Tam Dạ và Thất Dạ chỉ là Chiến Tông cảnh sơ kỳ, nhưng cũng đột phá đến Chiến Tông cảnh hậu kỳ.
Nghe thấy Tiêu Phàm, Bàn Tử cổ quái nhìn Tiêu Phàm nói:
- Tuyết Ngọc Long không nói à, Học Viện Thi Đấu áp dụng phương thức đoàn đội tác chiến. Mỗi chi đội có thể lên tới bảy người, sau đó tiến hành đấu vòng loại, cuối cùng đứng ở đây đội ngũ thắng được. Nửa đường không thể thay người, bất quá đến vòng thứ hai cùng vòng thứ ba có thể đổi những người khác ra sân.
- A?
Tiêu Phàm khẽ nhíu mày, Đại Yến Vương Triều chỉ có tám người, thực lực trong 12 đội chỉ tầm trình độ bình thường, muốn xông qua ba vòng là rất khó.
Bất quá tất cả những thứ này Tiêu Phàm đã sớm dự liệu được, quá nhiều Vương Triều có thực lực mạnh hơn so với Đại Yến Vương Triều.
Mấy trăm năm nay, Thần Phong Học Viện không ngừng suy bại, Đại Yến Chiến Vương Học Viện cũng không phải quá tốt, chỉ là mặt ngoài so với Thần Phong Học Viện phong quang hơn một điểm mà thôi.
- Đúng rồi, Lão Nhị, vì sao Tuyết Nguyệt Hoàng Triều không có học viện?
Tiêu Phàm đột nhiên nghĩ tới cái gì, hiếu kỳ hỏi.
- Cái này ta biết.
Không đợi Bàn Tử mở miệng, Tuyết Lung Giác đột nhiên chen lời nói:
- Bởi vì Tuyết Nguyệt Hoàng Triều không cần thiết lập học viện, mấy năm qua, các Đại Hoàng Triều đều sẽ có một chút danh sách đề cử, đề cử tu sĩ thiên tài trẻ tuổi gia nhập Chiến Hồn Học Viện.
- Chiến Hồn Học Viện?
Điều này cũng làm cho Tiêu Phàm chấn kinh, hắn chỉ nghe nói qua Chiến Hồn Điện, chưa từng nghe nói qua cái gì Chiến Hồn Học Viện, dù là bên trong Tu La Truyền Thừa cũng không có bất kỳ tin tức gì của học viện.
- Chiến Hồn Học Viện thuộc Chiến Hồn Điện, mặc dù Chiến Hồn Học Viện không có quy định phẩm giai Chiến Hồn, nhưng bình thường chỉ có Lục Phẩm trở lên mới có thể có tư cách được đề cử, hơn nữa nhất định phải thông qua khảo hạch Chiến Hồn Học Viện. Có thể gia nhập Chiến Hồn Học Viện, tuyệt đối là tinh anh trong tinh anh, cho dù là học viên bình thường nhất đều là Chiến Vương cảnh.
Tuyết Ngọc Hiên bổ sung, trong mắt lóe lên vẻ nồng đậm.
- Thì ra là thế, Chiến Hồn Học Viện ở đâu?
Tiêu Phàm nghi ngờ nói. Hắn biết Chiến Hồn Đại Lục không nhỏ, chỉ là Hoàng Triều thì có mấy trăm cái, đế quốc cũng có tám mười cái.
- Đương nhiên là Đại Ly Đế Triều rồi, Chiến Hồn Học Viện ở Đại Ly Đế Triều chỉ là một phân viện mà thôi.
Tuyết Lung Giác xem thường nhìn Tiêu Phàm nói.
- A.
Tiêu Phàm lơ đễnh gật đầu, dư quang quét qua Bàn Tử, Bàn Tử giờ phút này thập phần bình tĩnh, ai cũng không biết hắn đang nghĩ gì.
- Xem ra về sau vẫn nên đi Đại Ly Đế Triều một chuyến, Chiến Hồn Học Viện hội tụ đại bộ phận thiên tài trong thiên hạ, tới đó mới có thể nhanh chóng mạnh lên!
Trong lòng Tiêu Phàm trầm giọng nói:
- Chỉ là, U Linh Chiến Hồn của ta không biết là Chiến Hồn mấy phẩm, đến lúc đó đoán chừng sẽ có chút phiền phức.
Tiêu Phàm mặc dù biết rõ U Linh Chiến Hồn rất bất phàm, có thể không bị hạn chế khi bản thân trưởng thành, nhưng cũng có lực cản rất lớn, người bình thường không hề biết được.
- Không đúng, U Linh Chiến Hồn hiện tại tương đương với Lục Phẩm Chiến Hồn, cũng có thể kiểm trắc. Hơn nữa, Chiến Hồn Học Viện không nhìn phẩm giai Chiến Hồn, chỉ cần ta có thể đột phá Chiến Vương thì vẫn có cơ hội để gia nhập.
Trong lòng Tiêu Phàm lại nghĩ tới.
Cũng đúng lúc này, 12 chiến đội đã a chém giết một chỗ, đối thủ của Đại Yến Vương Triều không yếu, có một Chiến Tông cảnh hậu kỳ, bốn Chiến Tông cảnh trung kỳ, hai Chiến Tông cảnh sơ kỳ.
Mà thực lực Đại Yến lại hơi không bằng, Khúc Lân, Vân Lạc Trần, Vân Lạc Tuyết, Triệu Vô Bệnh cùng Lý Tuyết Y, năm Chiến Tông cảnh trung kỳ, nhưng Hạ Lôi và Ôn Nhã cũng chỉ là Chiến Tông cảnh sơ kỳ.
Mặc dù Chiến Tông cảnh hậu kỳ chỉ chênh lệch một chút với Chiến Tông cảnh trung kỳ, nhưng trong trận đấu có đôi khi lại là yếu tố quyết định.
Hai người kịch liệt chém giết, Tiêu Phàm hơi khẽ cau mày, thân là người Đại Yến, hắn cũng hi vọng Đại Yến có thể thắng.
Thế nhưng cho dù thắng cái này thì mấy người còn lại sẽ như thế nào? Vòng thứ hai tất nhiên sẽ bị đào thải, nửa đường còn có thể mất mạng.
- Lão Tam, ngươi cảm thấy phần thắng Đại Yến là như thế nào?
Bàn Tử nhịn không được hỏi.
- Vòng thứ nhất cũng có thể qua, Vân Lạc Tuyết, Khúc Lân, Triệu Vô Bệnh, Chiến Hồn ba người là thất phẩm, hơn nữa còn có một Chiến Hồn phi hành. Đương nhiên, nếu như ba người giữ lại thực lực, vòng thứ nhất không bại lộ Chiến Hồn mà nói thì có thể sẽ phải chiến đấu vất vả để dành lấy một điểm. Nếu vòng thứ hai có thể đột phá mà nói, có lẽ có thể thu hoạch được ba hạng đầu.
Tiêu Phàm thập phần nghiêm túc phân tích nói.
Đột nhiên, có mấy đạo thân ảnh tiến vào trong tầm mắt Tiêu Phàm, Khúc Huyền cùng một hắc bào lão giả đứng ở trước đám người mới, hơi hơi khẩn trương nhìn phía xa.
- Vạn nhất nếu có người thụ thương? Ngươi có đi ra không?
Bàn Tử lại hỏi.
- Haiz, ta cũng không nghĩ tới, chỉ là một cái danh hiệu mà thôi, tại sao phải giằng co, lại không có phần thưởng đặc biệt.
Tiêu Phàm nhún vai, một mặt bất đắc dĩ nói.
- Ngươi không phải đã nói sao, có đôi khi, người tranh đấu chính là vì danh dự.
Bàn Tử cười cười.
Tiêu Phàm gật đầu, hắn trầm mặc không nói, hắn luôn cảm giác Học Viện Thi Đấu tương đối khó chịu, một loại cảm giác nguy hiểm tràn ngập trong thâm tâm, loại cảm giác này khiến hắn thập phần khó chịu.
Đại chiến tiến hành trong thời gian nửa chén trà nhỏ, Đại Yến Vương Triều Chiến Vương Học Viện rốt cục cười đến cuối cùng, mặc dù thắng, bất quá cũng phải trả cái giá quá nặng nề.
Ôn Nhã bị trọng thương, cơ hồ không có sức tái chiến, đồng dạng hai người Lý Tuyết Y, Hạ Lôi thương thế cũng tương đối nặng, vòng thứ hai ra sân là tương đối nguy hiểm.
Nếu như được nghỉ ngơi một ngày, thương thế bọn họ tự nhiên có thể phục hồi như cũ, bất quá Tiêu Phàm rất rõ ràng, Tuyết Ngọc Long không thể nào cho họ cơ hội.
Quả nhiên, sau khi sáu đội tấn cấp, vẻn vẹn chỉ được nghỉ ngơi nửa canh giờ, sau đó liền tiếp tục thi đấu.
Vân Lạc Vũ, Khúc Lân, Triệu Vô Bệnh, Vân Lạc Tuyết không chút do dự đi lên trước, Lý Tuyết Y cùng Hạ Lôi do dự một chút cũng đi lên.
- Các vị, xin lỗi, trận thứ hai xin thay Hàn Lỗi lên.
Ôn Nhã lộ ra vẻ xấu hổ, vòng thứ nhất chỉ có nàng mất đi sức chiến đấu, ảnh hưởng đến sự phát huy của đoàn đội.
Mấy người gật gật đầu. Vòng thứ hai, Ôn Nhã cùng Hàn Lỗi ai lên, đối với bọn hắn mà nói cũng không có bao nhiêu chênh lệch, thực lực cả hai dù sao cũng không kém nhiều.
- Hàn Lỗi, sững sờ ở đấy làm gì, còn không đi?
Hạ Lôi nhìn Hàn Lỗi phía trên lầu năm nói.
- Ôi, ta đau bụng, không lên được.
Đột nhiên, Hàn Lỗi trực tiếp ôm bụng, co quắp tại mặt đất, hét lớn:
- Không được, ta bụng quá, ta muốn đi nhà xí.
- Hỗn trướng!
Sắc mặt đám người Vân Lạc Vũ tái nhợt, vô cùng phẫn nộ, bọn hắn chưa bao giờ ngờ Hàn Lỗi sẽ biến thành dạng này, tiểu tử này rõ ràng là không muốn tham gia.
Thêm Hàn Lỗi có lẽ sẽ không có quá nhiều tác dụng, nhưng nếu không có hắn, nhất định sẽ có rất nhiều phiền phức.
Ai cũng không ngờ tới, sự tình sẽ xuất hiện dạng biến cố này.
MềuSiuBự - VạnYênChiSào -