Vô Thượng Sát Thần

Chương 1958




Nếu như không cần phải bảo vệ các tu sĩ của Thần Châm Các thì với thực lực của Nam Cung Tiêu Tiêu, không nói tới việc chém giết được Chiến Thần cảnh đỉnh phong, nhưng chỉ áp chế Chiến Thần cảnh đỉnh phong thôi cũng không có vấn đề gì.

Thực lực của Lăng Phong cũng không kém bao nhiêu, hai người hợp lực cùng với mấy con Tử Tinh Lôi thú kia cũng có thể chính diện giao phong với mấy tên kia.

Nhưng hiện tại, bọn họ chỉ có thể phòng ngự mà không thể công kích.

“Dẫn họ đi mau!” Nam Cung Tiêu Tiêu hét lớn, lôi điện trên người càng phóng ra mãnh liệt hơn, hóa thành một màn trời bằng lôi điện, chặn đường những kẻ kia.

“Tà Phượng Chử Hải!”

Lăng Phong hét lớn, Thiên Phượng Hỏa Diễm đốt luyện hư không, bao vây bảy, tám cường giả Chiến Thần cảnh bên trong.

Bây giờ, hai người chỉ còn cách liều mạng để tranh thủ thêm chút thời gian cho Tử Tinh Lôi thú. Một đám Tử Tinh Lôi thú cũng không dám chần chờ mà vội vàng dẫn mấy người của Thần Châm Các bỏ chạy xa khỏi nơi này.

“Chạy đi đâu!” Nam tử khôi ngô mặc chiến giáp hét lớn, gã muốn vòng qua ngăn cản của Nam Cung Tiêu Tiêu, rượt theo tru sát mấy người Thần Châm Các.

Đồng thời, những kẻ khác cũng không do dự phóng tới chỗ Nam Cung Tiêu Tiêu, giúp nam tử khôi ngô mặc chiến giáp có thêm thời gian và không gian.

“Nghịch Loạn Ngũ Thức, đệ tam thức, Động Cửu Tiêu!”

Nam Cung Tiêu Tiêu dường như đã bắt đầu điên cuồng lên rồi, vất vả lắm bọn họ mới có thể dẫn mấy người Thần Châm Các tới nơi này, làm sao có thể để người của Tiêu Thần Võ giết hết được.

Người của Tiêu gia và Thần Phong học viện thì bọn họ không cứu được nhưng tuyệt đối sẽ không để cho mấy người Thần Châm Các gặp bất kỳ sơ suất gì.

Nam Cung Tiêu Tiêu giơ Chiến Thiên Kích, một Lôi Long dài mấy trăm trượng xé rách không trung, trời đất đều rung động mãnh liệt. Trên không trung đột nhiên xuất hiện một khe hở, bắn ra vô số loạn lưu.

Đồng thời, sấm sét trong thiên địa cũng không ngừng, dường như cả thiên địa đều đang chấn động, đây chính là Thần Giai Công Pháp do Tiêu Phàm dạy cho Nam Cung Tiêu Tiêu, uy lực vô tận.

Đây vẫn chỉ là Nghịch Loan Ngũ Thức đệ tam thức mà thôi, có uy thế của Động Cửu Tiêu. Một khi phát huy hai thức sau đó nữa thì cho dù là Chiến Thần cảnh đỉnh phong cũng phải tránh né và lùi bước.

Tốc độ của hắn ta rất nhanh, như là muốn phong tỏa nam tử khôi ngô mặc chiến giáp, còn những kẻ kia, hắn ta không thẻm để ý tới nữa.

Chỉ cần giết chết nam tử mặc chiến giáp màu đen này thì những kẻ kia cũng mất đi thủ lĩnh, giảm nguy cơ của bọn họ xuống mức thấp nhất.

Nam tử khôi ngô mặc chiến giáp hình như cũng đã nhận ra sức mạnh khủng bố của Nam Cung Tiêu Tiêu nên lộn nhào một cái trên không, trong nháy mắt đã rời xa cách đó mấy trăm trượng.

Dù vậy, gã vẫn bị tia sét của từ Chiến Thiên kích của Nam Cung Tiêu Tiêu đánh trúng, máu tươi phụt ra, chỉ thiếu chút nữa là có thể chém ngang thân thể gã.

“Bây giờ ta không chơi với ngươi nữa! Giết những tên kia đi, không được để sót tên nào đấy!” Nam tử khôi ngô mặc chiến giáp cũng thật sự nổi giận, sức mạnh bộc phát của Nam Cung Tiêu Tiêu khiến gã có chút bận tâm.

Những kẻ còn lại nghe thế thì bỗng nhiên tản ra chung quanh, tuy Nam Cung Tiêu Tiêu rất mạnh nhưng những kẻ này cũng không yếu, một mình hắn ta cũng không thể ngăn cản được nhiều người như vậy.

“Chết đi!”

Nam Cung Tiêu Tiêu nổi giận, thân thể như tia sét gào thét bay đi, quét ngang Chiến Thiên kích, một kẻ không kịp tránh đã bị Chiến Thiên Kích đánh trúng.

Một tiếng nổ vang lên, đường đường là cửu biến Chiến Thần mà lại bị Nam Cung Tiêu Tiêu dùng một kích đánh bay, sau khi bay ra ngược mấy chục trượng rồi lại nổ tung.

Những kẻ kia thấy thế thì sắc mặt có hơi trầm xuống. Bọn họ cũng biết sức mạnh của Nam Cung Tiêu Tiêu rất khủng bố nhưng khi thật sự chứng kiến, vẫn cảm thấy khá bất ngờ.

Nếu bọn hắn bị một kích này cung chẳng có kết cục tốt đẹp gì.

“Nếu ngươi dám giết họ, ta sẽ giết người của ngươi!” Nam Cung Tiêu Tiêu cắn răng nói, hắn ta đã điên cuồng rồi.

Vốn ở thế bị động khiến hắn ta rất khó chịu, bây giồ hắn ta cũng không thèm đếm xỉa gì nữa. Không phải các ngươi muốn giết người của chúng ta sao, vậy ta giết người của các ngươi thôi!

Quả nhiên, lời vừa dứt, mấy tu sĩ Chiến Thần cảnh lập tức ngừng bước, nhìn về phía Nam Cung Tiêu Tiêu với ánh mắt đầy kiêng kỵ.

Thực lực của Nam Cung Tiêu Tiêu, bọn hắn cũng nhìn thấy, nếu như hắn ta thật sự muốn giết ai đó thì những người ở này, ngoại trừ nam tử khôi ngô mặc chiến giáp thì những người khác có lẽ sẽ không phải là đối thủ của hắn ta.

Trong lúc nhất thời, hai phe giằng co tại chỗ, Tử Tinh Lôi thú đã nhân cơ hội này dẫn mấy người Thần Châm Các chạy trốn.

“Còn lo lắng gì thế? Chẳng lẽ các ngươi bị hắn ta dọa sợ rồi sao?” Nam tử khôi ngô mặc chiến giáp quát lớn, lạnh giọng nói: “Những tên kia chỉ là tu sĩ Chiến Đế cảnh thôi, các ngươi có thể công kích từ xa bằng sóng năng lượng cũng có thể giết chết chúng mà. Chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ chúng lại còn giết được ai sao?”

Thuộc hạ của gã nghe xong thì ánh mắt sáng lên, lấy lại tinh thần.

Đúng vậy! Chỉ là một đám Chiến Đế cảnh thôi, mạnh nhất cũng chỉ là tu sĩ Chiến Thánh cảnh, dù có Tử Tinh Lôi thú bảo hộ thì làm sao có thể ngăn cản công kích sóng năng lượng của bọn hắn chứ?

Nghĩ tới điều này, những kẻ kia không chút do dự mà đuổi theo từ bốn phương tám hướng.

Sắc mặt Nam Cung Tiêu Tiêu tái xanh, hai mắt có đỏ lên, bất chấp tất cả. Hắn ta không đuổi theo, đôi mắt đỏ rực nhìn bảy, tám người bị Lăng Phong vây khốn.

“Thức thứ tư, Táng Thần Linh!”

Nam Cung Tiêu Tiêu phẫn nộ thét lên một tiếng, Chiến Thiên kích phát sáng lần nữa, lần này, sau lưng hắn ta dường như xuất hiện một Chiến Thần to lớn, uy thế tận trời.

Trong chớp mắt, sức mạnh của Nam Cung Tiêu Tiêu tăng vọt, hắn ta giống như thiên thần lâm thế, Chiến Thiên kích từ trên trời cao chém xuống.

Dười một kích này, cho dù là thần thật sự thì cũng phải đền tội! Huống chi những kẻ kia chỉ là những Chiến Thần cảnh bị Lăng Phong vây khốn!

Bảy, tám người kia cũng cảm nhận được khí tức bùng nổ của Chiến Thiên kích nên điên cuồng giằng co, muốn tránh thoát khỏi trói buộc của Lăng Phong.

Nhưng Lăng Phong làm sao có thể để chúng đạt được mục đích, hắn gắt gao vây khốn bảy, tám Chiến Thần cảnh kia, đây cũng đã là cực hạn của hắn.

Nếu người của Tiêu Thần Võ không định buông tha bọn họ thì còn không bằng giết thêm mấy người để chôn cùng với đám người Thần Châm Các.

“A…”

Từng tiếng hét thảm thiết vang lên, sau đó đã bị lôi điện cuồng bạo bao phủ. Mấy Chiến Thần cảnh bị Lăng Phong vây khốn đã bị một kích trực tiếp giết chết, không hề lưu lại bất kỳ thứ gì, cho dù là thần lực chi tinh cũng bị nỗ tan tác.

Những kẻ may mắn không bị Lăng Phong vây khốn không khỏi run rẩy. Nam Cung Tiêu Tiêu bắt đầu hung ác khiến bọn hắn cảm thấy sợ hãi.

“Giết!”

Nhưng Nam Cung Tiêu Tiêu căn bản không định buông tha cho những kẻ còn lại, hắn ta quay người tiếp tục nhào về phía mấy bát biến Chiến Thần và cửu biến Chiến Thần kia.

Đuổi giết bọn họ có tất cả hai mươi tên, hiện tại mới giết có chín tên, còn tới mười một tên nữa mà!

Trong đó có năm tên đang lao về phía Tử Tinh Lôi thú, còn nơi này, trừ nam tử khôi ngô mặc chiến giáp thì cũng còn năm tên. Nam Cung Tiêu Tiêu muốn giết năm tên này cũng không phải là chuyện quá khó khăn.

“Giết bọn chúng!” Nam tử khôi ngô mặc chiến giáp cũng hoàn toàn phẫn nộ, người gã dẫn tới chỉ trong phút chốc đã chết chín, như thế cũng không dễ ăn nói với Tiêu Thần Võ.

Phải biết rằng, người gã truy sát đều có tu vi Chiến Thánh cảnh trở xuống, vì giết một đám tu sĩ từ Chiến Thánh cảnh trở xuống mà hao tổn hết chín Chiến Thần cảnh, điều này khiến gã không thể bình tĩnh nổi.

Nếu truyền ra ngoài, đây đúng là trò cười lớn nhất từ trước tới giờ.

Năm người truy đuổi Tử Tinh Lôi thú nghe vậy thì lập tức bắn ra hung quang. Trong số người Nam Cung Tiêu Tiêu giết chết có bằng hữu, huynh đệ của bọn hắn. Bọn hắn không thể giết được Nam Cung Tiêu Tiêu để báo thù nhưng một đám tu sĩ Chiến Thánh cảnh trở xuống này lại không phải là đối thủ của bọn họ.

Tốc độ của năm người rất nhanh, trong nháy mắt đã chặn đường của mấy người Thần Châm Các và mấy con Tử Tinh Lôi thú, năm kẻ đó không hề lưu tình mà xuất thủ.

“Ngươi dám giết người của ta, ta muốn nỗ lực của ngươi phải trả cái giá thêm thảm nhất!” Nam tử khôi ngô mặc chiến giáp nghiến răng nghiến lợi, con ngươi lạnh lẽo nhìn chằm chằm Nam Cung Tiêu Tiêu và Lăng Phong như muốn nhìn thấy bộ dạng đau đớn của hai người.

“Có lẽ người phải trả giá lớn là ngươi cũng không biết chừng!” Vừa dứt lời, một giọng nói vang lên bên tai nam tử khôi ngô mặc chiến giáp.

Nam tử khôi ngô mặc chiến giáp nổi hết da gà toàn thân, run lên một cái, quay người chuẩn bị bỏ chạy.