Vô Thượng Sát Thần

Chương 1843




Ngươi cho rằng một đám súc sinh sẽ giữ đúng lời hứa sao?

Lời nói của Tiêu Phàm giống như một đạo kinh lôi vang lên trong đầu mọi người, tu sĩ vây xem bốn phía không khỏi hít một hơi lạnh, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm.

Tiểu tử này lại dám mắng Ngũ vương tử và Lục vương tử là súc sinh?

Hắn quả thật là người điên, nhục mạ hai vị vương tử như thế há chẳng phải là chửi cả Thần chủ sao?

“Dám nhục mạ hai vị vương tử, đáng chém!” Gia chủ Bạch gia nổi giận nói. Đây chính là thời điểm tốt để nịnh bợ hai vị vương tử, hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.

“Giết hắn đi!” Ngũ vương tử tức không nhịn nổi liền ra lệnh. Người mà hắn mang tới không chút do dự lập tức giết tới.

“Giết!” Gia chủ Bạch gia thấy thế, lòng tin lập tức tăng lên. Hắn biết bọn Tiêu Phàm rất mạnh. Người có thực lực trong Bạch gia để giết chết Tiêu Phàm và Sở Khinh Cuồng cũng không có nhiều cho nên hắn cố ý liên hợp với hai vị vương tử.

Dù cho Tiêu Phàm và Sở Khinh Cuồng mạnh hơn thì cũng chỉ là Chiến Thần cảnh hậu kỳ mà thôi. Sao có thể là đối thủ của một đám cường giả Chiến Thần cảnh hậu kỳ trở lên chứ?

Ánh mắt Lục vương tử nhấp nháy không yên, trong đầu hắn còn nhớ câu nói mà một lần Tiếu Thiên Cơ đã nói với hắn: Mọi chuyện nên giữ lại một đường.

Hiện tại Tiêu Phàm mới giải trừ phong ấn cho hắn. Nếu như mình lại giết hắn há chẳng phải là tuyệt tình?

Lần trước hắn không nghe lời của Tiếu Thiên Cơ, rơi vào trong tay Tiêu Phàm. Nếu như lần này còn đối địch với Tiêu Phàm, có phải sẽ còn gặp nạn hay không?

“Thực lực của hắn đương nhiên mạnh nhưng chúng ta nhiều người như thế có thể là cơ hội tốt nhất để diệt hắn, bỏ lỡ lần này thì khó lấy được Trường Sinh đan.” Trong lòng Lục vương tử đang xung đột ý nghĩ.

Mà lúc này, người của Bạch gia và Ngũ vương tử lại giết tới trước mắt bọn Tiêu Phàm. Bọn hắn có thể tương đương với mười một đại cao thủ Chiến Thần cảnh đỉnh phong.

Ngoài ra còn có bốn mươi tu sĩ Chiến Thần cảnh hậu kỳ. Luồng sức mạnh này, cho dù đến đâu cũng vô cùng cường đại.

Hơn nữa đối mặt với năm người bọn Tiêu Phàm, đây chính là lấy một địch mười. Nhóm Tiêu Phàm có thể là đối thủ của bọn hắn sao?

“Đắc tội với hai vị vương tử, lại đắc tội với Bạch gia, sau lưng Bạch gia còn có Bạch Long lão tổ. Lần này xem hắn chết như thế nào!”

“Vừa tới thành Thiên Thương Thần, dư luận đã huyên náo xôn xao. Nghe nói lần trước hắn còn đắc tội Thanh Phong lão tổ và Huyền Thương lão tổ, thực lực của hai vị này cũng không tầm thường. Hơn nữa trong đồ tử đồ tôn của bọn họ còn không thiếu cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong.

“Nghe nói lần trước hắn đánh bại Thanh Phong lão tổ cũng không biết là thật hay là giả!”

“Chắc chắn là giả, xem hắn chết như thế nào đi. Cho là nhận được sự coi trọng của Nhược Trần công tử thì có thể muốn làm gì thì làm sao.”

Đám người ngươi một lời ta một câu, những ngày qua, rất nhiều người đã biết rõ tin tức của Tiêu Phàm, dù sao một Thần Dược Sư trẻ tuổi như vậy cũng coi là tin tức lớn.

Thực lực của bọn Tiêu Phàm dĩ nhiên mạnh nhưng làm sao có thể là đối thủ của nhiều người như vậy chứ?

“Giết không tha.”

Lúc này, một âm thanh băng lãnh vang lên, không có bất kỳ tình cảm gì. Sau một hồi, chỉ thấy bọn Sở Khinh Cuồng và Kiếm La đều xông tới.

Mấy người ở trong Luyện Tâm Tháp đều có thu hoạch. Cho dù là Võ Nhược Phong, trên mặt cũng rất tự tin, vốn không có bất kì sự sợ hãi nào.

“A” Một tiếng hét thảm truyền đến thì nhìn thấy Kiếm La chém giết hai tu sĩ Chiến Thần cảnh hậu kỳ, dường như hắn giết không phải người mà là cỏ rác.

“Ngươi dám giết người của bản vương!” Ngũ vương tử phẫn nộ trừng mắt nhìn Kiếm La, sau đó sát khí nặng nề nhào đến Tiêu Phàm.

“Nực cười, chẳng lẽ chờ các ngươi tới giết chúng ta sao?” Kiếm La khịt mũi coi thường liền vung tay một kiếm, so với vừa nãy càng thêm hung mãnh.

Tiêu Phàm đã nói giết không tha. Bọn Kiếm La đương nhiên sẽ không vi phạm, dù cho xảy ra chuyện gì thì còn có Tiêu Phàm gánh vác.

Mặc dù Kiếm La đột phá Chiến Thần cảnh đỉnh phong nhưng hắn ở trước mặt Tiêu Phàm, cảm giác vẫn không có bất kì sức phản kháng nào, thậm chí nhìn cũng nhìn không thấu Tiêu Phàm.

Có Tiêu Phàm ở đây thì Kiếm La rất tự tin. Bọn hắn coi như quang minh chính đại giết vương tử cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.

“Chết đi!” Vẻ mặt Ngũ vương tử lạnh lùng, thi triển sức mạnh của Cửu Biến chiến thần, thần lực khuấy động trong hư không, vô tận thiên hỏa mãnh liệt hư không, ánh kiếm bay tung tóe, sát ý vô hạn.

“Cùng tiến lên, giết bọn hắn.”

Lúc này, cuối cùng Lục vương tử cũng ra một quyết định, chỉ có điều hắn không nhắm đến Tiêu Phàm mà là lựa chọn đối chiến với Sở Khinh Cuồng. Chẳng biết tại sao khi hắn đối mặt với Tiêu Phàm thì lại không có bất kì chắc chắn nào.

Về mặt này, Lục vương tử thông minh hơn Ngũ vương tử rất nhiều, đương nhiên cũng may mà hắn có một người ca ca tốt.

Trong phút chốc, hỏa diễm cuồn cuộn ngất trời che mất Tiêu Phàm, Ngũ vương tử cùng với bốn đại cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong phía sau hắn cùng nhào tới, hư không có chút xoay chuyển bởi sự chấn động của thần lực đáng sợ.

“Ngươi thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi?” Vẻ mặt của Tiêu Phàm không hề lay động. Lúc này hắn đã thật sự động sát tâm.

Kiếm khí khuấy động quanh người hắn hóa thành một đạo kết giới khiến tất cả sức mạnh của năm đại Chiến Thần cảnh đỉnh phong đều ở bên ngoài. Hắn giống hệt một vị Thiên Thần không thể tới gần.

“Giết ta? Ngươi có thể giết được ai?” Ngũ vương tử khinh thường, trường kiếm trong tay tức giận bổ xuống. Trong miệng hét lên một tiếng phẫn nộ.

“Kiếm Khiếu Long Vũ!”

Hỏa diễm đầy trời lại hóa thành những cây kiếm hỏa long to lớn điên cuồng đánh thẳng vào kết giới của Tiêu Phàm, mặt khác bốn đại cường giả cũng không ngừng công kích.

Có thể thấy rõ kết giới quanh người Tiêu Phàm đang bị phá ra nhanh chóng. Toàn thân bị một ngọn lửa cuồng bạo bao phủ, thiêu đốt da thịt của hắn.

Lúc này, thân thể của Tiêu Phàm hiện lên một bức tranh hư ảnh, bức tranh bỗng nhiên xoay tròn nhanh chóng ngưng tụ thành một vòng xoáy. Bên trong vòng xoáy sinh ra một luồng sức hút lớn, không ngừng nuốt chửng lấy những kiếm khí và hỏa diễm.

Tiêu Phàm đứng chắp tay với bộ quần áo nhếch nhác cùng vẻ mặt hờ hững đứng ở đó.

“Lại là thần binh này?” Lục vương tử nhìn từ xa với vẻ mặt vô cùng ngưng trọng. Lần trước, Tiêu Phàm dựa vào bức tranh này ngăn cản một kích trí mạng của hắn.

“Lão Ngũ, sức mạnh của năm người các ngươi cùng kết lại một chỗ, bằng không, không giết chết được hắn.” Lục vương tử hét lớn, mơ hồ nhìn ra một ít môn đạo.

Ngược lại Tiêu Phàm bất ngờ nhìn Lục vương tử, Sinh Tử Luân Hồi Đồ quả thực có một hạn chế. Nếu như năm người này công kích cùng một chỗ thì nó thật sự chịu không được.

“Hừ!” Ngũ vương tử hừ lạnh một tiếng. Hắn cực kì khó chịu quát lớn Lục vương tử. Có điều hắn vẫn nhìn về bốn đại cường giả nói ra: “Năm người chúng ta hợp lực!”

“Rõ!” Tứ đại cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong dĩ nhiên không dám phản kháng, bọn hắn cũng hi vọng giết chết Tiêu Phàm.

“Quá đề cao bản thân rồi. Ta đã cho ngươi cơ hội mà không biết trân quý, vậy thì chết đi.”

Tiêu Phàm hơi nhíu mày. Chuyện hôm nay chỉ dựa vào phòng ngự thì doạ không được đối phương. Lần trước bắt sống hai người Ngũ vương tử và Lục vương tử đoán chừng vẫn cho rằng mình không dám giết bọn hắn, cho nên mới không kiêng nể gì như thế.

“Người chết là ngươi!”

Ngũ vương tử điên cuồng cười to. Mặt khác tứ đại cường giả Chiến Thần cảnh đỉnh phong đồng thời tức giận chém xuống, năm người đều công kích cùng một chỗ đánh tới phía Tiêu Phàm.

Bùm một tiếng, trong nháy mắt kết giới quanh người Tiêu Phàm nổ tung, nhìn thấy kiếm khí kia nuốt chửng Tiêu Phàm, cuối cùng trên mặt Ngũ vương tử cũng lộ ra nụ cười.

“Sát Na Phương Hoa!”

Nhưng mà cũng chính lúc này, đột nhiên có một tiếng nói lãnh đạm vang lên bên tai Ngũ vương tử khiến cho nụ cười trên mặt Ngũ vương tử trong nháy mắt đọng lại ở nơi đó.

Ngay sau đó, dưới cổ truyền đến một cảm giác vô cùng lạnh lẽo, Ngũ vương tử trừng to hai mắt nhìn xuống phía dưới thì thấy nơi đó đang có một cỗ thi thể không đầu.

Đó là thân thể của ta? Trong đầu của Ngũ vương tử chợt hiện lên ý nghĩ đầu tiên. Trong đầu nhớ lại lời mà Tiêu Phàm lúc nãy đã nói: Ngươi thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao?

Vừa rồi hắn hết sức khinh thường nhưng mà bây giờ hắn cuối cùng đã hiểu, Tiêu Phàm thực sự dám giết hắn!