Nếp uốn da dẻ Anh bà bà chen chúc với nhau, chỗ sâu đáy mắt lóe quang mang lạnh như băng, nàng cũng không để ý tới đạo thanh âm kia mà quay đầu nhìn về phía mười người sau lưng, trên mặt đều là vẻ không thích.
Dưới cái nhìn của nàng, toàn bộ Hồn Tộc đã không người có thể phản kháng, nàng không muốn nghe đến bất luận thanh âm phản đối nàng.
Cũng khó trách nàng khó chịu như thế, mười Trưởng Lão Hồn Tộc là một tay nàng đề bạt lên, những ngày qua đã cho bọn hắn đầy đủ thời gian xử lý người phản đối, nhưng lúc quan trọng vẫn còn có người như vậy xuất hiện.
Anh bà bà không nổi trận lôi đình đã coi như là thập phần khách khí.
Mười người lại không có để ý tới Anh bà bà, ngược lại ngẩng đầu nhìn về phía không trung, trong mắt lộ ra vẻ kinh dị.
- Nhìn cái gì đấy?
Anh bà bà rốt cục nhịn không được nổi giận, vấn đề không giải quyết, các ngươi lại còn dám không nhìn ta?
- Bọn hắn nhìn ta.
Những người kia còn chưa mở miệng, không trung phía trên lại truyền tới một đạo thanh âm, nghe được thanh âm này, lỗ tai Anh bà bà rung động một cái.
Ngay từ đầu cũng không đặt ở trong lòng, nhưng mà hai cái hô hấp sau, đột nhiên con ngươi Anh bà bà co rụt lại, bởi vì nàng nghe ra chủ nhân thanh âm này.
Anh bà bà bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía không trung, phía trên không trung đứng đấy tầm mười đạo thân ảnh, hai người cầm đầu chính là Diệp Thi Vũ một thân quần dài trắng cùng Tiêu Phàm tóc trắng áo bào đen.
Sau lưng hai người lại là Sở Phiền, Thạch Thánh, Tiểu Kim cùng Thất Đại Trưởng Lão Hồn Tộc, bọn hắn đạm mạc nhìn Anh bà bà như nhìn một thằng hề.
- Không có khả năng, các ngươi không phải đều chết rồi sao?
Anh bà bà bị dọa đến lui ra phía sau mấy bước, đầu như là trống lúc lắc diêu động, trong mắt đều là vẻ không thể tin.
- Thi Vũ, ngươi còn sống?
Trong đám người, nước mắt trong mắt Trầm Huyễn Ngân lăn xuống, trên mặt tiều tụy lộ ra vẻ kinh hỉ, đây là nàng vui đến phát khóc.
- Là Công Chúa, nàng còn sống?!
Đám người cũng rối loạn lên, bọn hắn rất rõ ràng Diệp Thi Vũ xuất hiện đại biểu cho cái gì, Công Chúa Hồn Tộc còn sống, Tộc Trưởng Hồn Tộc liền không tới phiên Đại Trưởng Lão.
Phải biết, lúc ấy để Diệp Thi Vũ trở thành Công Chúa Hồn Tộc là Thập Đại Trưởng Lão,
hơn nữa còn là bọn hắn nhất trí đồng ý.
- Làm sao, ngươi ước gì Bản Cung chết sao?
Diệp Thi Vũ ở trên cao nhìn xuống, rất có phong phạm Vương Giả, tựa như một tôn Nữ Vương hạ phàm, trong nháy mắt trở thành tiêu điểm toàn trường.
- Ta...
Anh bà bà nhất thời im lặng.
- Ngươi kỳ thật không chỉ muốn Bản Cung chết, còn muốn Thất Đại Trưởng Lão bọn hắn cũng chết?
Diệp Thi Vũ mị mị hai mắt, ngữ khí trở nên băng lạnh.
Nàng lúc ấy mặc dù bị vây ở bên trong Tử Sắc Quang Trụ nhưng nàng cũng tận mắt thấy, thời điểm Tiêu Phàm cố ý để Thất Đại Trưởng Lão Hồn Tộc làm thẻ đánh bạc, Anh bà bà mặc dù mặt ngoài phản đối, nhưng trong lòng lại hận không thể mượn tay Tiêu Phàm giết bọn hắn.
Bởi vì nếu như Thất Đại Trưởng Lão chết, nàng liền trở thành một người độc đại, cho dù trở thành Tộc Trưởng Hồn Tộc cũng dễ như trở bàn tay.
Mấu chốt nhất là nàng không cần tự tay giết chết Hồn Ca bọn hắn, mà là mượn danh nghĩa Tiêu Phàm, coi như tu sĩ Hồn Tộc đối với nàng có ý kiến cũng trách không đến trên đầu nàng.
Nghe vậy, Hồn Ca cùng Thất Đại Trưởng Lão đều phẫn nộ nhìn chằm chằm Anh bà bà, tựa như chỉ cần Diệp Thi Vũ ra lệnh một tiếng liền sẽ ra tay đánh nhau.
- Hiện tại ngươi không lời nào để nói?
Diệp Thi Vũ căn bản không cho Anh bà bà cơ hội phản bác, đột nhiên nhìn về phía tu sĩ Hồn Tộc toàn trường nói:
- Hồn Anh, hãm hại Bản Cung cùng Thất Đại Trưởng Lão Hồn Tộc, từ hiện tại trở đi, tước đoạt vị trí Đại Trưởng Lão của Hồn Anh!
- Hoa ~
Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao một trận, những người đi theo Anh bà bà sắc mặt hoàn toàn thay đổi, bọn hắn vừa còn trong mây nhưng trong nháy mắt lại rơi vào thung lũng, nhân sinh thật đúng là vô thường.
- Ngươi chỉ là Công Chúa Hồn Tộc, không có quyền tước đoạt Đại Trưởng Lão chi vị của ta, ta thay mặt Tộc Trưởng, ta lớn nhất toàn bộ Hồn Tộc!
Anh bà bà nhất thời cấp bách, hai mắt đỏ lên kêu lên.
- Hôm nay lương thần cát nhật, Hồn Tộc cũng đã chuẩn bị ổn thỏa, Hồn Ca cả gan, cung thỉnh Công Chúa kế thừa chức tộc trưởng!
Hồn Ca phía trên không trung đột nhiên xuất hiện ở trước người Diệp Thi Vũ cách đó không xa, hai đầu gối quỳ gối hư không, hướng về Diệp Thi Vũ.
Một màn này làm tu sĩ toàn trường đều kinh ngạc không thôi, nếu như Diệp Thi Vũ kế thừa chức tộc trưởng, trục xuất một Trưởng Lão chẳng phải là sự tình dễ như trở bàn tay.
Tiêu Phàm cũng hơi hơi ngoài ý muốn nhìn Hồn Ca, đầu tiên là Long Lực Đan hiện tại đang duy trì chức tộc trưởng kế thừa Diệp Thi Vũ, nhãn lực người này rất không tầm thường.
- Cung thỉnh Công Chúa kế thừa chức tộc trưởng!
Các Trưởng Lão khác cũng đều phản ứng, cùng nhau quỳ sát bên người Hồn Ca.
Bọn hắn nào còn dám phản kháng, không nói Diệp Thi Vũ cùng Tiêu Phàm cứu bọn hắn, chính là Tỏa Hồn Châu trên người Tiêu Phàm bọn hắn không chịu đựng nổi.
Đương nhiên, càng chủ yếu là Diệp Thi Vũ cứu hơn một trăm Chiến Thần cảnh Linh Hồn Chi Thể, không phải người bọn hắn có thể đắc tội.
Những người kia có thể không cho người khác mặt mũi nhưng nhất định sẽ cho Diệp Thi Vũ mặt mũi, về sau Hồn Tộc dưới sự hướng dẫn của Diệp Thi Vũ nhất định hướng đi càng thêm huy hoàng.
- Các ngươi...
Anh bà bà tức đến xanh mặt, chỉ thiếu chút nữa nàng liền có thể trở thành Tộc Trưởng Hồn Tộc, đến thời điểm coi như Diệp Thi Vũ cùng Hồn Ca bọn hắn đến cũng không làm gì được nàng.
Nhưng hiện tại, quyền lợi nàng liền tương xứng với Diệp Thi Vũ, nhưng Diệp Thi Vũ còn có Thất Đại Trưởng Lão ủng hộ, liền hoàn toàn không giống.
Nàng hoàn toàn không cách nào lý giải, tại sao Hồn Ca bảy người bọn hắn hiện tại sẽ đồng tâm như thế, bên trong Trận Pháp kia đến cùng trải qua cái gì?
- Cung thỉnh Công Chúa kế thừa chức tộc trưởng!
- Cung thỉnh Công Chúa kế thừa chức tộc trưởng!
- Cung thỉnh Công Chúa kế thừa chức tộc trưởng!
Cũng đúng lúc này, trên quảng trường đột nhiên truyền đến từng đạo từng đạo thanh âm chỉnh tề, từng dãy người đều quỳ sát xuống dưới, tràng diện cực kỳ hùng vĩ.
Cuối cùng, chỉ có không đến một phần mười người vẫn còn đứng, nhưng có chút không biết làm sao, thậm chí lo lắng.
Những người này không hề nghi ngờ đều là người tử trung với Anh bà bà, những người quỳ sát xuống dưới đại bộ phận đều là người Thất Đại Trưởng Lão, còn có một chút lại là người trung lập.
Những người trung lập đó sở dĩ quỳ xuống là bởi vì bọn hắn cũng không phải là người Lưu Ly Thánh Đảo, bọn hắn đến từ các nơi Chiến Hồn Đại Lục cho nên địa vị bên trong Hồn Tộc cũng không cao.
Nhưng hiện tại cơ hội tới, Diệp Thi Vũ cùng bọn hắn một dạng, cũng không phải họ hồn, mà là đến từ Chiến Hồn Đại Lục, nếu như nàng có thể trở thành Hồn Tộc Tộc Trưởng, bọn hắn khẳng định địa vị cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.
Người chính là như vậy, phần lớn người trước tiên cân nhắc là lợi ích bản thân, hiện tại đáng giá bọn hắn xuất thủ tự nhiên không chút do dự đứng ở bên Diệp Thi Vũ.
Diệp Thi Vũ nhìn tu sĩ Hồn Tộc quỳ rạp dưới đất, hít sâu một cái nói:
- Mọi người đứng lên đi.
- Đa tạ Tộc Trưởng!
Mấy vạn tu sĩ trăm miệng một lời mở miệng nói, thanh âm vang tận mây xanh.
- Ta không thừa nhận, ngươi chỉ là người từ bên ngoài đến mà thôi, liên hợp người khác giết Trưởng Lão Hồn Tộc, ngươi đáng chết, làm sao có thể trở thành Tộc Trưởng Hồn Tộc?
Anh bà bà ra sức gào thét, cả người hoàn toàn phát cuồng.
- Anh bà bà, ngươi nói sai, người này không phải ngoại nhân mà là Tu La Điện Chủ minh hữu Hồn Tộc, Thất Trưởng Lão nhiều lần phạm thượng, mạo phạm Công Chúa và Tu La Điện Chủ, vốn liền đáng chết!
Hồn Ca cười lạnh nhìn Anh bà bà nói.
- Nhị Trưởng Lão nói không sai, chúng ta tận mắt nhìn thấy, chỉ là một mực bị ngươi và Thất Trưởng Lão che đậy hai mắt.
- Hồn Tộc, cũng không phải là một chủng tộc, mà là chủng tộc Chiến Hồn Đại Lục, không có từ bên ngoài đến phân chia.
Mặt khác mấy Trưởng Lão cũng nhao nhao mở miệng nói, bây giờ có thể đem Anh bà bà đuổi xuống đài, bọn hắn cớ sao mà không làm đây, huống chi đi theo Diệp Thi Vũ cũng không là chuyện xấu.
- Các ngươi đều chết không yên lành! Tộc Trưởng Hồn Tộc ta sẽ không tán đồng ngươi, nguyện ý cùng ta rời đi, hiện tại rời khỏi Lưu Ly Thánh Đảo!
Anh bà bà phẫn hận vô cùng, quay người liền chuẩn bị rời đi.
- Hồn Anh cấu kết Dị Tộc, phản bội Hồn Tộc, người đâu, lôi xuống!
Đột nhiên, Diệp Thi Vũ một mực không nói đột nhiên hét to.