Vô Thượng Sát Thần

Chương 1344




Trong lòng Tiêu Phàm rất ít loại cảm giác bất an này, trầm ngâm một lúc hắn hết sức trịnh trọng nói ra:

- Linh Nhi, ngươi và ta tách ra đi.

- Vì sao?

Tiêu Linh Nhi nghi hoặc nhìn Tiêu Phàm, nàng còn không có thấy qua Tiêu Phàm nghiêm túc như thế.

Tiêu Phàm không giải thích, đưa tay vung lên, hai đạo thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện ở cạnh Tiêu Phàm, không đợi hai người mở miệng, Tiêu Phàm liền nói ra:

- Dịch Bằng, Sở Nguyệt, dừng sự tình cắm Linh Dược lại, giao cho năm người bọn hắn là được, các ngươi cùng Linh Nhi rời đi.

- Vâng, Thiếu Chủ!

Dịch Bằng cùng Sở Nguyệt đồng thời gật đầu nói, Sở Nguyệt biết rõ Tiêu Phàm là con trai của Sở Lăng Vi, gọi hắn Thiếu Chủ cũng không có sai.

- Mọi người cẩn thận một chút.

Tiêu Phàm khuyên bảo một tiếng, sau đó vỗ vỗ bả vai Tiểu Kim, Tiểu Kim hiểu ý, một cái lắc mình liền biến mất ở chân trời.

Lúc Tiêu Linh Nhi bọn hắn lấy lại tinh thần đã không gặp bóng dáng Tiêu Phàm cùng Tiểu Kim.

- Đại Tiểu Thư, Thiếu Chủ không có việc gì chứ?

Dịch Bằng lo lắng nói.

- Yên tâm, chỉ cần những lão bất tử Chiến Thần Điện kia không xuất thủ, ai cũng không làm gì được hắn, chúng ta cũng đi.

Ánh mắt Tiêu Linh Nhi thập phần kiên định, mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng nàng vẫn còn có chút lo lắng.

...

Phía trên tinh không Lâu Lan Cổ Địa, một đạo hắc ảnh đột nhiên từ trong hư vô bốc đi ra, vừa vặn xuất hiện ở bên cạnh cột sáng to lớn màu trắng.

- Nếu như không có Thông Đạo Truyền Tống chỉ đường cho ta, ta thực sự khó mà tìm tới Lâu Lan Cổ Địa!

Bóng đen ngữ khí thập phần băng lãnh:

- Người trẻ tuổi, lần này xem ngươi trốn làm sao!

Bóng đen không phải ai khác mà chính là cường giả Chiến Thần cảnh Chiến Thiên Cửu bị Tiêu Phàm cùng Lâu Ngạo Thiên bức đi, hắn trong hư vô tìm kiếm ba tháng, rốt cục dưới sự chỉ dẫn của quang mang Thông Đạo Truyền Tống tìm tới Lâu Lan Cổ Địa.

Chiến Thiên Cửu hiện tại chỉ muốn giết Tiêu Phàm, đoạt lại Hồn Thiên Tinh Hỏa Toa, nếu như vật này lưu lạc bên ngoài, hắn không trốn được trách nhiệm, hậu quả không phải hắn có thể tiếp nhận.

- Ba tháng, dù ngươi là Chiến Thần cũng không có khả năng luyện hóa Hồn Thiên Tinh Hỏa Toa, muốn thông qua Thông Đạo Truyền Tống rời đi, dù là ngươi ẩn thân bên trong đám người ta cũng có thể cảm nhận được khí tức Mệnh Cách ngươi.

Chiến Thiên Cửu cười lạnh nói, lộ ra một khuôn mặt trắng bệch.

Hắn chậm rãi dọc theo cột sáng màu trắng hướng về Lâu Lan Cổ Địa tới gần, thu liễm khí tức, mặt âm trầm nhìn chằm chằm nhất cử nhất động phía dưới.

Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người tụ tập xung quanh Thông Đạo Truyền Tống, Lâu Lan Cổ Địa cách Chiến Hồn Đại Lục vô cùng xa xôi, nếu như lần này không rời đi, người bình thường muốn trở lại Chiến Hồn Đại Lục là không có khả năng.

- Lần này, hết thảy xuất hiện 31 mai Thần Lực Chi Tinh, ai, đáng tiếc ta một khỏa đều không được.

- Không phải nhụt chí, Thần Kiếp Chi Địa cũng có hi vọng tìm được Thần Lực Chi Tinh, chỉ là hi vọng nhỏ bé mà thôi, nhưng chung quy vẫn có khả năng, không phải sao?

- Muốn từ Thần Kiếp Chi Địa được Thần Lực Chi Tinh? Ta xem ngươi là nằm mơ đi, trừ phi quân công tích lũy đến một cấp độ đáng sợ, bằng không mà nói, muốn có được Thần Lực Chi Tinh cơ bản không có khả năng, một ngàn năm qua có mấy người đạt đủ quân công để đổi Thần Lực Chi Tinh?

Thanh âm nghị luận không ngừng truyền đến, bọn hắn đều đang đợi Thông Đạo Truyền Tống mở ra, mặc dù đại bộ phận người không có đạt được Thần Lực Chi Tinh nhưng bọn hắn cũng không thể không rời đi.

Còn có số ít người đem hi vọng ký thác vào bên trên Thần Kiếp Chi Địa, nơi đó là hy vọng cuối cùng để bọn hắn thu hoạch Thần Lực Chi Tinh.

- Oanh long long!

Tầm nửa ngày sau, quang mang cột sáng màu trắng lần thứ hai hừng hực lên, thiên không long long không dứt, hiển nhiên đây là Thông Đạo Truyền Tống muốn mở ra.

Từng đạo lưu quang từ bốn phía lao tới, sau đó tất cả đều rơi vào xung quanh Thông Đạo Truyền Tống.

Trong đám người có một thân ảnh áo bào đen còng xuống cực kỳ không đáng chú ý, vành nón che khuất cả khuôn mặt, nếu như xốc vành nón lên nhất định có thể nhìn thấy một đôi con mắt đóng chặt.

Thân ảnh này không phải người khác, chính là Tiêu Phàm biến thành một khuôn mặt khác, vì đề phòng vạn nhất, Tiêu Phàm cải trang một phen.

Thậm chí, để lẫn vào bên trong những người này, liền Tiểu Kim hắn đều đưa vào bên trong Tiểu Thiên Địa.

Không thể không nói, Tiêu Phàm cải trang cũng coi như thành công, chí ít cho đến bây giờ còn không người nhận ra thân phận hắn.

Bất quá Tiêu Phàm một mực chú ý cẩn thận, cỗ bất an trong lòng hắn càng tới gần Thông Đạo Truyền Tống cũng càng ngày càng mạnh, Hồn Lực đề phòng nhìn chằm chằm tứ phương, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.

- Hả?

Đột nhiên, ánh mắt Tiêu Phàm rơi vào mấy đạo thân ảnh, nơi xa, ba con Hồn thú to lớn đang bị người Chiến Thần Điện xua đuổi, hướng về Thông Đạo Truyền Tống tới gần.

Trên người ba con Hồn thú tản ra một cỗ vô thượng hung uy, trong lòng Tiêu Phàm khẽ run lên:

- Chẳng lẽ ba con này chính là Hồn Thú bị phong ấn ở Phong Ma Chi Địa giống Trọc Thiên Hồng?

Tiêu Phàm đoán không sai, bên trong ba con Hồn thú có một đầu chính là Cửu Mệnh Ma Thiền, chỉ là bây giờ ba con Hung Thú đều bị người Chiến Thần Điện bắt làm tù binh.

Lúc trước Lâu Ngạo Thiên rút đi đại bộ phận lực lượng Trọc Thiên Hồng bọn hắn đi đối kháng ma trảo màu đen, mặc dù trọng thương ma trảo, nhưng lực lượng Trọc Thiên Hồng bọn hắn đã tạm thời rơi xuống Thần Giai, tự nhiên không phải đối thủ Chiến Thần Điện cường đại.

Trọc Thiên Hồng khá may mắn nhưng cũng khá bất hạnh, may mắn là không có bị Chiến Hoàng Thiên bắt sống, bằng không tất nhiên sống không bằng chết, bất hạnh là cuối cùng lại rơi vào trong tay Tiêu Phàm.

Sau đó, tâm thần Tiêu Phàm lại rơi vào trên người ba con Thần Thú bên cạnh Kỳ Hiểu, trong lòng sát ý lặng yên dâng lên, bất quá có rất nhanh dập tắt.

- Thông Đạo Truyền Tống mở ra, tất cả mọi người rời khỏi Lâu Lan Cổ Địa, người không rời khỏi tự gánh lấy hậu quả.

Kỳ Hiểu hét to một tiếng, liền dẫn đầu bước vào bên trong Thông Đạo Truyền Tống.

Người Chiến Thần Điện liên tục cùng lên, còn có ba con Hồn thú bị bọn hắn bắt sống cũng nhao nhao bị kéo vào Thông Đạo Truyền Tống.

Cảm nhận được tu sĩ bốn phía nhao nhao đạp không mà lên, Tiêu Phàm cũng không do dự nữa, theo đám người hướng về Thông Đạo Truyền Tống dựa vào, Hồn Lực thỉnh thoảng liếc nhìn lấy bốn phía.

- Chẳng lẽ là Linh Giác ta sai?

Mắt thấy bản thân cách Thông Đạo Truyền Tống càng ngày càng gần, trong lòng Tiêu Phàm vô cùng ngưng trọng, cau mày:

- Hay là, khi ta tiến vào Thông Đạo Truyền Tống sẽ gặp phải?

Hít sâu một cái, Tiêu Phàm kéo kéo vành nón, vẫn không có lui ra phía sau, nếu như lần này không cách nào rời đi, ai biết rõ lúc nào có thể trở lại Chiến Hồn Đại Lục.

Lâu Ngạo Thiên cũng đã có nói, nơi này cách Chiến Hồn Đại Lục vô cùng xa xôi, bằng không mà nói, Chiến Thần Điện cũng sẽ không tìm Lâu Lan Cổ Địa 5000 năm.

Hít sâu một cái, Tiêu Phàm một bước bước vào bên trong Thông Đạo Truyền Tống, trong nháy mắt khi hắn bước vào Thông Đạo Truyền Tống, đột nhiên, một cỗ khí tức vô cùng đáng sợ từ trên cao mãnh liệt mà xuống.

- Ranh con, lần này xem ngươi chạy chỗ nào!

Đột nhiên, một đạo thanh âm cười lạnh vang lên, ngay sau đó một cỗ khí tức đáng sợ bao phủ Tiêu Phàm, gắt gao tập trung vào hắn.

Tiêu Phàm đột nhiên cảm giác thân thể bản thân căn bản không có cách nào động đậy, thật giống như bị một cái tay bóp lấy, sắc mặt kìm nén đến đỏ bừng vô cùng.

- Bị phát hiện?

Tiêu Phàm kinh hãi không thôi, Hồn Lực đề phòng liếc nhìn lấy bốn phía.

Khiến Tiêu Phàm kinh ngạc là hắn cảm giác cỗ khí tức này vô cùng quen thuộc, tựa như ở nơi nào gặp qua, sau đó trong lòng bỗng nhiên lộp bộp một cái, run giọng nói:

- Là hắn!