Ba người Độc Cô Tướng Đình hợp thành đồng minh đều bị Tiêu Phàm hủy diệt, ba người so với hắn tưởng tượng còn yếu ớt hơn.
Nhìn kiếm liên to lớn phía xa, Tiêu Phàm lách mình liền xuất hiện ở phía trên kiếm liên, lạnh lùng nhìn Độc Cô Tướng Đình phía xa.
- Kiếm Hạt Tử, ngươi làm sao ở chỗ này? Mộ Dung Minh Nguyệt cùng Hoàng Phủ Thiên Hữu đâu?
Độc Cô Tướng Đình quát to, trong lòng có loại bất an mãnh liệt.
Thi triển toàn lực, hắn miễn cưỡng ngăn cản được hai đóa kiếm liên của Tiêu Phàm, thậm chí còn chiếm cứ lấy một tia thượng phong.
Hắn tự tin rất nhanh liền có thể phá hủy hai đóa Kiếm Đạo Chi Liên, sau đó cùng Hoàng Phủ Thiên Hữu, Mộ Dung Minh Nguyệt hợp lực chém giết Tiêu Phàm.
Nhưng hiện tại Tiêu Phàm vậy mà xuất hiện ở nơi này, điều này nói rõ cái gì?
- Chẳng lẽ Hoàng Phủ Thiên Hữu cùng Mộ Dung Minh Nguyệt bị Tiêu Phàm giết chết?
Độc Cô Tướng Đình trầm ngâm nói:
- Cái này không đúng, thực lực Kiếm Hạt Tử mặc dù rất mạnh, nhưng hai người bọn hắn toàn lực ứng phó mà nói, ngăn cản hai đóa kiếm liên khẳng định không có vấn đề, chẳng lẽ Kiếm Hạt Tử còn có thể thi triển càng nhiều kiếm liên?
Nghĩ vậy, trong mắt Độc Cô Tướng Đình lóe lên một vòng sợ hãi, nếu như Tiêu Phàm có thể thi triển càng nhiều kiếm liên, như vậy chờ hắn chỉ có tử vong.
- Uổng cho ngươi còn suy nghĩ cho bọn hắn, mình bị người lừa đều không biết.
Tiêu Phàm thập phần khinh thường, đưa tay lại chém ra hai kiếm, hư không lại xuất hiện hai đóa kiếm liên.
Nhìn thấy hai đóa kiếm liên, sắc mặt Độc Cô Tướng Đình biến thành trắng bệch, trong lòng rung động nói: Tiêu Phàm vậy mà thực có thể thi triển càng nhiều kiếm liên?
Hắn chỗ nào biết hai đóa kiếm liên chỉ bởi vì không ứng phó Mộ Dung Minh Nguyệt cùng Hoàng Phủ Thiên Hữu, cho nên mới có thể đối phó hắn.
Mặt khác, Tiêu Phàm lần nữa chém ra hai kiếm này cũng cơ hồ là cực hạn, mỗi một đóa kiếm liên đối với Tu La Thần Lực cùng tâm thần tiêu hao cực lớn, nếu đổi lại là người bình thường, căn bản tiếp nhận không được.
Lấy thực lực Tiêu Phàm, nếu quả thật liều mạng, muốn giữ ba người bọn hắn là vẫn có khả năng, đương nhiên cũng chỉ là khả năng mà thôi.
Thân làm Thập Đại Yêu Nghiệt, thực lực bọn hắn tự nhiên không phải đơn giản như vậy, huống chi bọn hắn còn cao hơn Tiêu Phàm một tiểu cảnh giới?
Tiêu Phàm sở dĩ một chọi ba cũng không phải là muốn giết bọn hắn, mục tiêu cuối cùng chính là dọa chạy mà thôi, sau đó lưu lại Độc Cô Tướng Đình.
Hắn tin tưởng ba người này là không có khả năng thực cùng hắn liều mạng, trừ phi uy hiếp sinh mệnh bọn hắn.
Tạm thời mà nói, kế hoạch hắn thành công, mà hiện tại muốn làm chính là đánh bại Độc Cô Tướng Đình, sau đó... thi triển Chủng Ma Chi Thuật!
- A ~
một tiếng hét thảm vang lên, Độc Cô Tướng Đình bị bốn đóa kiếm liên nghiền ép phía dưới, toàn thân máu tươi bay vụt, vết kiếm từng đống, Chiến Hồn Phần Thiên Viêm Long đều kém chút nổ tung.
Đối mặt hai đóa kiếm liên hắn còn có sức hoàn thủ, thậm chí ở vào thế thượng phong, nhưng đối mặt bốn đóa thì hắn không phải là đối thủ.
Ầm một tiếng, Độc Cô Tướng Đình hung hăng đập phía trên mặt đất, Tiêu Phàm lần nữa đánh ra một đạo thủ quyết, bốn phía một trận quang mang chớp nhấp nháy một cái, đem hai người che đậy ở trong đó.
- Khụ khụ!
Độc Cô Tướng Đình lại ho ra mấy ngụm máu tươi, gian nan đứng dậy, hung dữ nhìn Tiêu Phàm.
- Nếu như không phải trước đó ngươi còn thiếu nợ ta một cái cam kết, hiện tại, ngươi đã chết!
Tiêu Phàm xuất hiện ở đỉnh đầu Độc Cô Tướng Đình, thần sắc đạm mạc nói:
- Hiện tại ngươi còn thứ gì để mua mạng ngươi sao?
Độc Cô Tướng Đình ngậm miệng không nói gì, thực lực Tiêu Phàm vượt qua hắn dự liệu, vậy mà so với hắn tưởng tượng còn cường đại hơn, lần trước Tiêu Phàm không giết bọn hắn chỉ là bản thân trốn nhanh mà thôi.
- Hoàng Phủ Thiên Hữu cùng Mộ Dung Minh Nguyệt đâu?
Độc Cô Tướng Đình vẫn như cũ còn có chút không cam lòng.
- Ta không phải nói cho ngươi biết à, bọn hắn đều chạy rồi.
Tiêu Phàm cổ quái nhìn Độc Cô Tướng Đình, người này còn tưởng tượng Mộ Dung Minh Nguyệt bọn hắn cứu, thật đúng là ngây thơ.
- Không có khả năng, ngươi lại lừa ta!
Độc Cô Tướng Đình quát ầm lên.
- Ngươi không tin? Ngươi tự nhìn xem.
Tiêu Phàm đưa tay vung lên, bụi bặm bốn phía lập tức tiêu tán mà ra, Độc Cô Tướng Đình nhìn bốn phía, trừ những tu sĩ vây xem, nơi nào còn có thân ảnh Mộ Dung Minh Nguyệt cùng Hoàng Phủ Thiên Hữu.
Lần này Tiêu Phàm xác thực không có lừa hắn, mặc dù có Hồn Giới cách trở, bên trong có thể nhìn thấy tất cả bên ngoài, nhưng bên ngoài lại nhìn không thấy sự tình bên trong.
- Hiện tại tin sao?
Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng:
- Nói thật, ngươi hẳn là rất may mắn Độc Cô gia tộc ngươi đối với ta còn có chút giá trị lợi dụng!
Vừa dứt lời, Tiêu Phàm một chỉ bắn ra, con ngươi hắn bỗng biến thành lục sắc, một vệt sáng từ trong con ngươi bắn ra xông vào bên trong mi tâm Độc Cô Tướng Đình.
- Ngươi là Tu La...
Độc Cô Tướng Đình kinh hãi lên tiếng, chỉ là lời nói chưa dứt thanh âm, trên mặt lập tức lộ ra vẻ thống khổ, bên trong não hải có hai cỗ ý niệm đang mãnh liệt đụng chạm!
Trong một mảnh không gian ý thức mênh mông, Ý Thức Độc Cô Tướng Đình cùng Tiêu Phàm vừa chạm vào tức mở, trên mặt Độc Cô Tướng Đình hiện lên một vòng cười lạnh:
- Ngươi là Tu La Điện Chủ Tiêu Phàm?! Ta thừa nhận, thực lực ngươi rất cường đại, nhưng Linh Hồn cường độ ngươi chưa chắc có thể thắng được ta!
- Vậy sao?
Tiêu Phàm đạm mạc cười một tiếng, đột nhiên, ở bên cạnh hắn lại xuất hiện một đạo thân ảnh giống nhau như đúc.
Hai Tiêu Phàm?
Độc Cô Tướng Đình mắt trợn tròn, một Tiêu Phàm hắn xác thực không đặt ở trong lòng, nhưng hai người giống nhau như đúc, nếu như Linh Hồn cường đại như thế vậy hắn không phải là đối thủ.
Hô! Cũng đúng lúc này, bên cạnh hai Tiêu Phàm lại xuất hiện Tiêu Phàm thứ ba, khí tức Hồn Lực tản ra vẫn không kém mảy may.
Độc Cô Tướng Đình đã tuyệt vọng, hai chân có chút như nhũn ra, Linh Hồn bình thường đều là rất quỷ dị, theo khí thế của hắn yếu bớt, thực lực Linh Hồn cũng sẽ giảm bớt đi nhiều!
Linh Hồn Chi Lực Tiêu Phàm đối chiến Linh Hồn Chi Lực Độc Cô Tướng Đình nhất định chính là như bẻ cành khô, khống chế hắn cũng hoàn toàn là sự tình nước chảy thành sông.
Ngoại giới, lục sắc quang mang trong mắt Tiêu Phàm biến mất, trên mặt hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.
Độc Cô Tướng Đình bỗng nhiên cảm giác tất cả bản thân đều bại lộ trước mặt Tiêu Phàm, thần sắc khó coi tới cực điểm, hiện tại hắn rốt cục minh bạch bản thân đối mặt là một địch nhân như thế nào.
Cái gì Thập Đại Yêu Nghiệt, trước mặt Tu La Điện Chủ trong truyền thuyết lại tính được gì đây?
Hồi lâu, Độc Cô Tướng Đình mới bình phục suy nghĩ, cắn răng nói:
- Ngươi muốn làm gì ta?
Rất hiển nhiên, Độc Cô Tướng Đình vẫn thập phần không cam lòng, ba người bọn hắn ứng phó Tiêu Phàm, Tiêu Phàm cuối cùng lại chỉ thi triển Chủng Ma Chi Thuật đối với hắn, mà không có châm đối Mộ Dung Minh Nguyệt cùng Hoàng Phủ Thiên Hữu.
- Bởi vì ngươi là người thừa kế Độc Cô gia chủ.
Thần sắc Tiêu Phàm đạm mạc nói:
- Mặt khác trong mắt ta, chỉ có Độc Cô gia tộc ngươi không là địch nhân, Mộ Dung gia tộc cùng Hoàng Phủ gia tộc sớm muộn có một ngày ta sẽ tự mình đi một chuyến.
Nghe được Tiêu Phàm nói, Độc Cô Tướng Đình không khỏi run run, con ngươi nhìn chằm chặp Tiêu Phàm, chẳng biết tại sao trong lòng hắn lại có chút may mắn.
- Nói thật với ngươi, Tu La Điện cần đồng minh, Độc Cô gia tộc ngươi từng cái phương diện đều phù hợp với yêu cầu của ta, mà ngươi càng là gia chủ tương lai của Độc Cô gia tộc, nói như vậy ngươi hiểu chưa?
Tiêu Phàm còn nói thêm, nói thập phần trần trụi, không có mảy may che giấu.
Ta cần Độc Cô gia tộc ngươi làm đồng minh, sợ các ngươi không đáp ứng, cho nên ta chỉ có thể khống chế ngươi!
Độc Cô Tướng Đình hít sâu một cái nói:
- Ngươi muốn như thế nào mới có thể giải trừ khống chế đối với ta?
- Cái này phải xem biểu hiện của ngươi.
Khóe miệng Tiêu Phàm giương lên một đạo quỷ dị, sau đó đưa tay vung lên, Hồn Giới bốn phía bỗng nhiên biến mất.
Lục Đạo