Vô Thượng Sát Thần

Chương 1272




Mắt đám người đều nhìn về phía chỗ sâu trong cấm địa Sở gia, từng đạo từng đạo bạch sắc lưu quang giống như sao băng rơi, sáng chói rực rỡ, đem toàn bộ cấm địa Sở gia chiếu sáng như ban ngày.

Vô số tu sĩ ở Cổ Thành Sở gia cùng nhau nhìn về hướng này, đáng tiếc cách quá xa, hơn nữa còn có Hồn Giới Cấm Địa cách trở, bọn họ căn bản nhìn không rõ ràng.

Tiêu Phàm thủ hộ bên người Sở Lăng Vi, con ngươi thỉnh thoảng nhìn về phía Vạn Thánh Dược Các trên không trung, Chư Thánh tàn niệm mặc dù đi tới trong chỗ sâu Phong Ấn Chi Địa, nhưng Vạn Thánh Dược Các lại ở lại được.

Hắn rất rõ ràng, chờ tàn ảnh của Vạn Thánh Dược Các Chư Thánh toàn bộ biến mất, chính là lúc Vạn Thánh Dược Các chân chính thực hóa, hơn nữa Tiêu Phàm nhất định không thể để người khác có được Vạn Thánh Dược Các.

Đổi một cách nói khác, Vạn Thánh Dược Các chỉ có thể rơi vào trong tay hắn, đây là ước định của Tiêu Phàm cùng ba người Lục Bá Hậu.

Nhưng mà giờ phút này, còn có một ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm không trung, trong mắt người kia lộ ra sự hưng phấn, hận không thể lập tức xông ra bắt lấy Vạn Thánh Dược Các.

Tinh thần của tất cả mọi người đều đắm chìm trong Phong Ấn Chi Địa, tất nhiên không có phát hiện.

Một lúc sau, những cái tàn niệm kia đã tại nhanh chóng giảm bớt, hơn nữa, khiến tất cả mọi người ngạc nhiên là, sương mù trong Hồn Giới nhanh chóng giảm bớt, giống như thủy triều lui lại.

- Thành công!

Các vị trưởng lão Sở gia tất cả đều hoan hô, tảng đá lớn trong lòng rốt cục buông xuống.

Vừa rồi bọn họ cũng vô cùng căng thẳng, một khi đạo Hồn Giới cuối cùng của Phong Ấn Chi Địa bị phá vỡ, cả tòa Cổ Thành Sở gia đều xong đời.

Dù là vừa rồi nhìn thấy Vạn Thánh Dược Các xuất hiện, trong lòng bọn họ cũng có chút bồn chồn, nhưng mà hiện tại, bọn họ triệt để yên lòng.

- Không nghĩ tới Vạn Thánh Dược Các lại chính là dùng để trấn áp Phong Ấn Chi Địa, Sở gia may mắn a.

Hề Lão cũng thở dài, có thể thấy được Sở gia không việc gì, sự lo lắng của hắn cũng giảm bớt không ít.

- Hề Lão, ngài vẫn tốt chứ?

Tiêu Phàm quay đầu nhìn về phía Hề Lão, hắn cảm giác Hề Lão giờ phút này trạng thái hỏng bét, rất hiển nhiên có liên quan đến việc vừa rồi hắn thể hiện một thực lực siêu cường.

- Không có việc gì.

Hề Lão cười cười.

Tiêu Phàm cũng không nói gì nhiều, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng huyết khí của Hề Lão mỏng manh đi không ít, vừa rồi Hề Lão dùng thủ đoạn khiến thực lực của bản thân đạt tới cực hạn, rõ ràng phải trả giá rất lớn.

Hơn nữa Tiêu Phàm có thể đoán được trả giá này có liên quan đến thọ nguyên, Tiêu Phàm chỉ có thể đem phần này cảm kích giấu ở trong lòng, nếu như không có Hề Lão, hắn thật đúng là khó mà giết chết Sở Lăng Tiêu.

Vừa nghĩ tới thọ nguyên, Tiêu Phàm lại nghĩ tới cái gì, nhịn không được hỏi:

- Hề Lão, Mệnh Cách thực sự tồn tại sao?

- Đúng!

Hề Lão không hiểu nhìn Tiêu Phàm, nhưng mà vẫn vô cùng chắc chắn nói ra:

- Lúc ngươi chạm đến ngưỡng cửa Chiến Thần cảnh, ngươi sẽ cảm ứng được Mệnh Cách của bản thân, bất quá bây giờ ngươi còn cảm giác không thấy.

Mệnh Cách là thứ rất mơ hồ, Mệnh Cách càng cường đại, Tu Giả vận khí sẽ càng tốt, hơn nữa có thể tạo ra một chút áp lực với người Mệnh Cách yếu hơn.

- Thì ra là thế.

Tiêu Phàm lộ ra vẻ mặt hiểu rõ:

- Vậy Mệnh Cách phải làm thế nào mới gia tăng được?

Nếu như Lục Bá Hậu cùng Chương Văn Cẩn nghe được lời nói của Tiêu Phàm, đoán chừng sẽ tức đến hộc máu, hận không thể một cái tát chết cái tên tiểu tử này, bọn họ giải thích nửa ngày, Tiêu Phàm vẫn không tin.

Mà Hề Lão vẻn vẹn giải thích một vài câu, Tiêu Phàm liền tin, đây chính là chênh lệch.

- Có hai phương pháp gia tăng Mệnh Cách, loại thứ nhất là tăng tu vi của bản thân, tu vi tăng lên, Mệnh Cách cũng theo đó mà càng ngày càng mạnh, loại phương pháp thứ hai chính là hấp thu Vô Chủ Mệnh Nguyên.

Vô Chủ Mệnh Nguyên chính là sức mạnh vừa rồi phân tán đi từ tàn niệm của Vạn Thánh Dược Các Chư Thánh, loại sức mạnh này ta cũng không biết đến từ đâu, nhưng rất quý.

Hề Lão cẩn thận giải thích nói.

Tiêu Phàm có thể cảm giác được khí tức trên người Hề Lão càng ngày càng yếu, Hề Lão lấy ra một viên Đan Dược nuốt vào liền ngồi xuống, một đạo khí tức như có như không bao xung quanh người hắn.

Tiêu Phàm biết Hề Lão đang vận chuyển công pháp khôi phục huyết khí, chỉ là đạt tới cảnh giới như Hề Lão hiện nay, vận chuyển công pháp đã không còn sợ bị bên ngoài quấy nhiễu.

- Hề Lão, vậy có phải có cả người vừa ra đời Mệnh Cách đã vô cùng cường đại đúng không?

Tiêu Phàm lại hỏi, hắn hiển nhiên có hứng thú với Mệnh Cách.

- Ta từng được nghe về một truyền thuyết, có một loại người vừa ra đời Mệnh Cách liền vô cùng cường đại, loại người này mệnh rất cứng, hơn nữa người đối địch với hắn đều ngỏm, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì chết thảm.

Loại người này giống như được Thượng Thiên bảo vệ vậy, bởi vậy mới gọi là Thiên Hữu Chi Nhân, chỉ là người như vậy, vài vạn năm cũng chưa chắc có thể xuất hiện một người.

Nói đến mấy chữ Thiên Hữu Chi Nhân này, vẻ mặt Hề Lão đầy sự hâm mộ.

- Thiên Hữu Chi Nhân?

Tiêu Phàm nhỏ giọng thì thầm, nhớ kĩ mấy chữ này.

Sau đó Tiêu Phàm lại thỉnh giáo Hề Lão mấy vấn đề, hắn đã có sự hiểu biết sơ qua về Mệnh Cách, trước đó hắn còn không tin sự tồn tại của Mệnh Cách, nhưng mà bây giờ lại tin tưởng không chút nghi ngờ.

Bởi vì biết được từ chỗ Hề Lão, sau khi đột phá Chiến Thần cảnh, có thể cảm ứng được sự tồn tại của Mệnh Cách, hơn nữa có vài tu sĩ có thể điều động sức mạnh của Mệnh Cách.

Về phần làm thế nào để phân biệt sự mạnh yếu của Mệnh Cách thì Hề Lão cũng không biết, Tiêu Phàm lại có chút hối hận vì không tin tưởng lời nói của đám Lục Bá Hậu, bằng không có thể hỏi thăm một vài chuyện liên quan đến Mệnh Cách.

Tiêu Phàm hít sâu một cái, trầm ngâm nói:

- Bây giờ hối hận cũng đã muộn, về sau tìm một cơ hội hỏi một chút.

Nghĩ vậy, Tiêu Phàm ngẩng đầu lần nữa nhìn về phía không trung, lại phát hiện, tàn niệm của Vạn Thánh Dược Các đã gần như hoàn toàn biến mất, Vạn Thánh Dược Các hơi hơi rung động, vốn chỉ là một cái bóng mờ, nhưng bây giờ lại bắt đầu ngưng tụ.

Bạch sắc quang mang Vạn Thánh Dược Các tỏa ra, cũng nhanh chóng nhạt đi, từ phía xa nhìn lại quang mang kia giống như toàn bộ được thu vào trong Vạn Thánh Dược Các.

Tiêu Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, mặc dù hắn biết rõ Vạn Thánh Dược Các không đơn giản, nhưng hắn vẫn là không muốn mang Vạn Thánh Dược Các theo bên người, cũng giống như cái Vạn Thánh Dược Điển kia vậy.

- Thôi, nam nhân nói chuyện, nói được làm được, không thể nói không giữ lời.

Tiêu Phàm thở dài, sau đó đạp không bay về hướng Vạn Thánh Dược Các.

Lúc Tiêu Phàm đạp không bay lên, một thân ảnh nhanh chóng nhảy qua người hắn, xông thẳng về phía Tiêu Linh Nhi, tốc độ nhanh chóng, không thể tưởng tượng.

- Đại Trưởng Lão?

Tiêu Phàm thấy rõ thân ảnh kia, con ngươi hơi hơi lạnh lẽo, nhếch miệng lên cười tà.

- Cẩn thận!

Hề Lão là người đầu tiên cảm nhận được nguy hiểm, lập tức quát to một tiếng.

Đáng tiếc, vừa rồi hắn tiêu hao quá nhiều sức, căn bản không thể xuất thủ, cho dù là kêu to hai chữ này, hắn cũng phải nhịn không phun ra một ngụm máu tươi.

- Sư tôn, ngươi làm gì?

Sở Linh Nhi kêu to, nàng nào có thể nghĩ đến, sư tôn của nàng vậy mà sẽ động thủ với nàng.

Khuôn mặt vốn rất từ ái của Đại Trưởng Lão đột nhiên trở nên vô cùng băng lãnh, ông vươn tay chụp về phía Tiêu Linh Nhi.

- Quả nhiên không có ý tốt!

Lúc này, lại một giọng nói băng lãnh vang lên, chỉ thấy trước người Tiêu Linh Nhi, đột nhiên xuất hiện thân ảnh của Tiêu Phàm, cầm trong tay Tu La Kiếm, toàn lực một kích trảm xuống.

- Tiêu Phàm?

Đại Trưởng Lão kêu lên sợ hãi, vô ý thức ngẩng đầu nhìn về phía không trung, lại là nhìn thấy nơi đó còn có thêm một Tiêu Phàm nữa, chính là bay về hướng Vạn Thánh Dược Các.

Đại Trưởng Lão mị mị hai mắt, sau đó xoay người một cái, từ bỏ việc bắt Tiêu Linh Nhi, nhào về phía Vạn Thánh Dược Các trên không trung.