Vô Thượng Sát Thần

Chương 1126




Vị trí trong không gian Huyết Thần Long, lưu quang lóe lên, đột nhiên xuất hiện tầm mười đạo thân ảnh.

Ánh mắt Tiêu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, chỉ thấy thi thể Huyết Thần Long to lớn đã biến mất không thấy gì nữa, chiếm lấy là một đầu sư tử màu vàng dài mấy chục trượng.

Nó chân đạp huyết kim hỏa vân, lớp vảy màu vàng óng, đốt cháy huyết kim sắc khí diễm, bá đạo vô cùng, một cỗ uy áp đáng sợ từ trên người nó tràn ngập khắp nơi, bốn phía không gian đều chấn động mãnh liệt.

Miệng nó nhe răng nanh, một đôi con ngươi màu đỏ tươi tràn ngập hờ hững, tựa như ở trong mắt nó hết thảy đều là sâu kiến, đây là ánh mắt thuộc về thượng vị giả độc hữu.

- Đây là?

Phong Lang trợn to hai mắt nhìn phía trước, hắn từ trên người huyết kim sư tử cảm thụ một cỗ khí tức quen thuộc, nhưng lại không dám xác nhận.

- Tiểu Kim!

Ảnh Phong thập phần khẳng định nói, mặc dù Tiểu Kim bề ngoài phát sinh biến hóa rất lớn nhưng hắn có thể thập phần khẳng định.

- Kíu ~

Lúc này, một tiếng kêu to từ đằng xa truyền đến, ngay sau đó một vệt sáng rơi vào trên bờ vai Ảnh Phong, Ảnh Phong kém chút bị giật mình, chẳng qua là khi hắn thấy rõ ràng đạo thân ảnh kia mới buông lỏng một hơi.

- Tiểu Minh, ngươi đột phá Cửu Giai?

Ảnh Phong hơi kinh hãi nói.

Không sai, trên vai hắn chính là Tiểu Minh, khí thế so với trước đó không biết cường đại gấp bao nhiêu lần, hơn nữa, Ảnh Phong cảm giác nó cùng trước đó có chút biến hóa.

Về phần chỗ nào biến hóa, hắn lại nói không được.

- Tiểu Minh đoán chừng hiện tại đã không phải Ám Dạ Minh Chuẩn.

Tiêu Phàm mị mị hai mắt nói, hắn có thể cảm giác được thể nội Tiểu Minh cũng ẩn chứa Long Chi Huyết Mạch, hơn nữa lông vũ màu đen còn hiện ra một loại quang trạch màu vàng kim nhạt.

- Xem ra Đế Thương cuối cùng vẫn lựa chọn Tiểu Kim, đoán chừng viên Thần Lực Chi Tinh của Phục Nhất Tiếu trong thể nội Tiểu Kim cũng bị Đế Thương rút ra cho Tiểu Minh luyện hóa.

Tiêu Phàm nghĩ thầm.

Đế Thương muốn Tiểu Kim kế thừa y bát, khẳng định sẽ không để cho thể nội Tiểu Kim tồn tại đồ vật Phục Nhất Tiếu cần, dù sao Đế Thương thời kỳ đỉnh đối với Phục Nhất Tiếu lúc toàn thịnh nhất định là cực kỳ khinh thường.

Đồ vật hắn khinh thường làm sao có thể để cho người thừa kế của mình đây?

Đám người lẳng lặng chờ đợi, Tiểu Kim thuế biến cũng đến thời khắc cuối cùng, không sai biệt lắm sau ba canh giờ thân thể Tiểu Kim mới chậm rãi khôi phục bình tĩnh.

Trong ánh mắt kinh ngạc của đám người, thân thể Tiểu Kim chậm rãi thu nhỏ, biến thành một con mèo nhỏ, trong mắt mọi người lộ ra vẻ cổ quái.

Nếu như không phải tận mắt thấy Tiểu Kim toàn thể, ai có thể tưởng tượng con mèo nhỏ trước mắt này lại là một đầu Cửu Giai Hồn Thú đây?

- Rống rống ~

Tiểu Kim gầm nhẹ, thân mật dùng đầu nhún nhún mắt cá chân Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm cưng chiều sờ sờ đầu Tiểu Kim, sau đó thật sâu nhìn không gian cực đại một cái, chậm chạp nói:

- Đi thôi.

Đám người gật đầu, bọn hắn ở chỗ này ngốc thời gian nửa năm cũng rất muốn biết tình huống xảy ra bên ngoài. Hơn nữa, bọn hắn còn rõ ràng nhớ kỹ nhiệm vụ bản thân, một khi rời Tu La Bí Cảnh, bọn hắn liền phải đi thực hiện.

Xuyên qua từng đầu thông đạo, một nhóm Tiêu Phàm rốt cục xuất hiện ở bên bờ vách núi, dung nham phía dưới hẻm núi vẫn sôi trào như cũ, không ngừng bốc lên bọt khí.

- Tiểu tử thúi, ngươi rốt cục đi ra!

Một đạo thanh âm khàn khàn từ hẻm núi đối diện truyền đến.

Vừa dứt lời, một đạo thanh âm tất tất tốt tốt vang lên, lít nha lít nhít Thực Cốt Trùng từ đối diện xông ra, có thật nhiều con đã biến ảo thành tu sĩ nhân loại và Hồn Thú.

- Đây là?

Ngọc Diện Vô Tình nhìn đội hình đối diện, không khỏi nuốt nước miếng.

Nguyên bản hắn coi là bản thân đột phá Chiến Thánh cảnh liền có thể tiếu ngạo tứ phương, nhưng hiện tại nhìn đến cũng không gì hơn cái này.

Chí ít trước mắt có không ít Thực Cốt Trùng phát ra khí tức mạnh hơn hắn, thậm chí có tốt nhiều cỗ khí tức làm hắn còn cảm thụ đến uy hiếp tính mạng.

- Lão kia giao cho ta, Thực Cốt Trùng khác giao cho các ngươi, mọi người cẩn thận một chút.

Tiêu Phàm thản nhiên nói, dẫn đầu hướng về Phục Nhất Tiếu phóng đi.

Đám người biết rõ đây cũng là Tiêu Phàm khảo nghiệm đối với bọn hắn, nếu như ngay cả nơi này xông không qua, vậy cũng không xứng đảm nhiệm vị trí Diêm La Tu La Điện.

- Giết!

Ảnh Phong gầm thét một tiếng, đạp chân xuống hóa thành một trận gió, lần nữa xuất hiện đã là tại bờ bên kia.

- Giết!

Đám người thấy thế cũng không chút do dự giết tới, Thực Cốt Trùng thì như thế nào, hiện tại bọn hắn đều là Chiến Thánh cường giả, há lại sẽ sợ những súc sinh này?

Về phần Tiêu Phàm đã vọt tới trước người Phục Nhất Tiếu, đưa tay chém ra một kiếm Diệt Thần, Phục Nhất Tiếu không dám chính diện giao phong.

Hắn mặc dù là Chiến Thánh đỉnh phong nhưng hắn am hiểu nhất là Linh Hồn công kích, một kiếm Tiêu Phàm trước đó làm nó bị ăn phải thiệt thòi lớn, hắn làm sao có thể không nhìn đâu.

Tránh thoát một kiếm của Tiêu Phàm, một đạo linh hồn ba động đáng sợ xông thẳng đến Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm bất vi sở động, mặc cho Linh Hồn công kích kia xông vào trong đầu, hắn cảm giác một đạo lợi kiếm đâm tới Linh Hồn mình, nhưng mà Tiêu Phàm hơi chuyển động ý nghĩ một chút, một đạo linh hồn ba động dập dờn ra trực tiếp ngăn trở công kích của Phục Nhất Tiếu.

- Không có khả năng, mới nửa năm mà thôi, Linh Hồn ngươi làm sao mạnh như vậy!

Phục Nhất Tiếu kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, trong mắt đều là vẻ kinh hãi.

- Còn rất nhiều là ngươi nghĩ không ra đâu.

Tiêu Phàm lạnh lùng cười một tiếng, Tu La Thần Dực thoáng hiện, trong nháy mắt xuất hiện sau lưng Phục Nhất Tiếu, Tu La Kiếm rung động, Vô Tận Kiếm Khí giảo sát chém ra.

Tốc độ Phục Nhất Tiếu cũng rất nhanh, lách mình ra vòng vây kiếm khí, mở ra miệng cực đại, răng cưa sắc bén tản ra u quang, oán hận cắn một cái hướng đầu vai Tiêu Phàm.

Không thể không nói, Phục Nhất Tiếu mặc dù bây giờ biến thành một đầu Thực Não Huyết Trùng nhưng tốc độ cùng kinh nghiệm chiến đấu vẫn không phải là người bình thường có thể so sánh.

Tiêu Phàm muốn trốn tránh nhưng mà Phục Nhất Tiếu thập phần xảo trá, hắn căn bản không tránh thoát.

Hắn đầu vai cảm thụ một cỗ ý lạnh, Tiêu Phàm không chút do dự thúc giục Tu La Thần Thể cùng Thần Long Huyết Mạch.

- Công tử cẩn thận!

Nơi xa Phong Lang kêu to, những người khác cũng lộ ra vẻ lo lắng, nhanh chóng hướng về vị trí Tiêu Phàm, nếu như Phục Nhất Tiếu nuốt ăn huyết nhục Tiêu Phàm, sự tình kia liền phiền phức.

Phục Nhất Tiếu thập phần khinh thường, trừ Chiến Thần trong thời gian ngắn hắn cắn không được, những người khác còn không phải dễ như trở bàn tay?

- Chờ ta biến ảo thành ngươi, lại hảo hảo đùa với ngươi.

Phục Nhất Tiếu trong lòng cười lạnh nói.

- Cọt kẹt!

Ngay lúc đó, nó cắn đầu vai Tiêu Phàm một cái, từng tiếng giòn vang truyền ra, Phục Nhất Tiếu trên mặt lộ ra vẻ thống khổ, cả người hoàn toàn cứng lại ở đó.

Cái răng cưa của nó vỡ nát mấy khỏa, răng kẹp theo tơ máu bắn ra.

- Cái này?

Phong Lang bọn hắn trong nháy mắt cứng ngắc ở nơi đó, trên mặt đều là vẻ khó tin, đây chính là Thực Não Huyết Trùng đó, nghe đồn không có cái gì là nó không cắn nổi.

Cho dù là thân thể Chiến Thần cảnh nó đều có thể cắn nát, chớ nói chi là Chiến Thánh cảnh.

Nhưng mà đám người không nghĩ tới, thân thể Tiêu Phàm vậy mà làm vỡ nát răng Thực Não Huyết Trùng, đây quả thực quá không thể tưởng tượng nổi.

Đám người không khỏi xoa xoa con mắt, còn tưởng là mình đang nằm mơ.

- Ta mới vừa nói còn rất nhiều thứ ngươi nghĩ không ra, nói cho ngươi biết lại không tin, lại đến.

Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, hắn kỳ thật cũng không nghĩ đến nhục thân mình cường đại như thế, vậy mà trực tiếp làm răng Phục Nhất Tiếu vỡ nát.

Lại đến?

Khóe miệng Phục Nhất Tiếu giật một cái tựa như nhận đả kích nghiêm trọng, răng nó vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, nhưng mà bây giờ lại không làm gì được một Chiến Thánh cảnh sơ kỳ trẻ tuổi, nó làm sao có thể cam tâm!

Phục Nhất Tiếu hung dữ nhìn Tiêu Phàm, hận không thể đem Tiêu Phàm ăn sống nuốt tươi, sau đó khóe miệng đột nhiên hơi hơi nhếch lênh, lộ ra một tia cười tà.