Vô Thượng Sát Thần

Chương 1051




Đỉnh Đệ Nhất Phong Thiên Thần Phong của Chiến Hồn Đại Lục.

Một tiếng hét giận dữ bỗng vang lên, kèm theo một cỗ khí thế đáng sợ phóng tận trời xanh, toàn bộ hư không đều mãnh liệt rung động một cái.

Giờ khắc này, tất cả sinh linh trên Thiên Thần Phong đều cúi rạp trên mặt đất, nơm nớp lo sợ, không dám động đậy.

Đỉnh mây mù, phía ngoài một tòa cung điện nguy nga, mấy thân ảnh đang quỳ, cái trán dập sát mặt đất, đầu cũng không dám ngẩng lên, tựa như đang đợi một vị thẩm phán cường đại nào đó.

- Dám hủy lôi thân của Bản Điện Chủ, bất luận ngươi là ai, bất luận ngươi ở chân trời góc biển nào, Bản Điện Chủ nhất định giết ngươi!

Một thanh âm tang thương hùng hậu từ trong đại điện vang lên.

Mấy người bên ngoài đại điện nghe vậy, mí mắt run run, trong lòng dấy lên cảm giác kinh sợ.

Thực lực Điện Chủ Chiến Thần Điện bọn hắn không ai biết rõ, nhưng mà, cho dù là một bộ lôi thân thì bọn hắn cũng không thể khinh thường. Thế mà hiện tại, lôi thân của hắn lại bị hủy?

Cũng khó trách bọn hắn kinh ngạc như thế, tu sĩ Chiến Hồn Đại Lục Cửu Vực, phàm là đột phá Chiến Thánh cảnh trung kỳ đều sẽ bị Chiến Thần Điện cưỡng ép mời vào Thần Kiếp Chi Địa, muốn hủy diệt lôi thân của Điện Chủ Chiến Thần Điện không khác nào nằm mơ giữa ban ngày.

Cho dù ngẫu nhiên có một hai người chưa tiến vào Thần Kiếp Chi Địa, thậm chí may mắn đột phá Chiến Thánh cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc có thể chém giết lôi thân hắn.

Nhưng mà một câu tiếp theo của Điện Chủ Chiến Thần Điện càng làm bọn hắn kinh ngạc không thôi.

- Người nhận Truyền Thừa Tu La đã xuất thế, lập tức phái người tiến về Nam Vực Vô Song Thánh Thành, hiện tại Bản Điện Chủ muốn biết đã phát sinh chuyện gì!

Thanh âm Điện Chủ Chiến Thần Điện vang lên.

Đám người nghe vậy, trong lòng thật lâu cũng không thể bình tĩnh lại. Điện Chủ Chiến Thần Điện mặc dù không nói rõ, nhưng mà rất hiển nhiên, người hủy diệt lôi thân của hắn chính là người Vô Song Thánh Thành.

Nhìn khắp Cửu Vực thì Nam Vực chính là yếu nhất, tương tự, Vô Song Thánh Thành so với tám tòa thành trì khác cũng tương đối yếu.

Cho dù Vô Song Thánh Thành ngư long hỗn tạp, nhưng mà một nơi yếu nhất làm sao có thể hủy được một bộ lôi thân của Điện Chủ Chiến Thần Điện chứ?

Chẳng lẽ là một vài lão gia hỏa Cổ Tộc xuất thủ?

Rất nhanh, đám người lại nghĩ tới nửa câu trước của Điện Chủ Chiến Thần Điện, người Truyền Thừa Tu La không phải một ngàn năm mới xuất hiện à, bây giờ còn thời gian mấy năm nữa mới tới một ngàn năm, làm sao lại xuất hiện sớm vậy?

Chẳng lẽ là người được Truyền Thừa Tu La diệt lôi thân của Điện Chủ? Mấy người lắc đầu, cho dù người Truyền Thừa Tu La xuất hiện sớm cũng không có khả năng cường đại như thế, đã có thực lực cùng lôi thân của Điện Chủ đối kháng.

Đám người trong lòng hồ nghi, nhưng vẫn không chút do dự cung kính nói:

- Rõ, Điện Chủ đại nhân.

Ngay sau đó, một nam tử trung niên chừng bốn năm mươi tuổi đột nhiên bò lổm ngổm lui lại mấy bước, sau đó mới đứng dậy. Người này tên là Tư Không Vũ, chính là lúc trước đó sắp xếp nhiệm vụ, phụ trách về người Truyền Thừa Tu La kia.

Bây giờ lôi thân của Điện Chủ Chiến Thần Điện xảy ra vấn đề, hơn nữa có quan hệ cùng người truyền thừa Tu La, hắn nhất định phải gánh chịu trách nhiệm lớn nhất, trong lòng sớm đã sốt ruột tới cực điểm, hận không thể lập tức tiến về Vô Song Thánh Thành.

- Chờ chút.

Thanh âm Điện Chủ Chiến Thần Điện tiếp tục vang lên, Tư Không Vũ vội vàng ngừng lại, cung kính bái về hướng đại điện.

Lúc này, thanh âm Điện Chủ Chiến Thần Điện lại vang lên:

- Lôi thân của Bản Điện Chủ bị hủy, nếu không ngoài dự liệu thì Chiến Thần Điện ở Vô Song Thánh Thành cũng đã bị hủy, lại tuyển một chi nhánh của Chiến gia qua đó. Mặt khác, tìm được người truyền thừa Tu La, cần phải bắt sống.

- Rõ, Điện Chủ đại nhân.

Tư Không Vũ cung kính gật đầu, không hề có ý tứ phản kháng.

Trước mặt Điện Chủ Chiến Thần Điện, tất cả mọi người sẽ chỉ nói một câu nói trên, trước nay không ai dám nói một chữ "Không được".

Mấy người khác vẫn nằm sấp trên mặt đất, chờ đợi Điện Chủ Chiến Thần Điện ra chỉ thị mới.

- Các loại ti chức các ngươi, chờ đợi Bản Điện Chủ xuất quan. Mặt khác, các ngươi có thể trù bị nhân tài cho Chiến Thần Điện, lui xuống đi.

Thanh âm thăm thẳm của Chiến Hồn Điện Điện Chủ vang lên.

Câu nói sau cùng nói ra, cỗ khí tức đáng sợ giống như nước thủy triều rút, đám người như trút được gánh nặng.

Mặc dù bọn hắn cơ hồ không ai thấy qua Điện Chủ đại nhân, nhưng mà đối với thủ đoạn của hắn đều e ngại phát ra từ nội tâm.

Mấy người nhìn nhau, liền biến mất tại chỗ, có mấy lời bọn hắn không dám nói ở chỗ này, chỉ có thể rời đi rồi thương lượng cho tốt.

...

Vô Song Thánh Thành, toàn bộ Thượng Trọng Thiên bị hủy diệt theo Lục Đại Gia Tộc cùng Chiến Thần Điện, so với trước kia tiêu điều không ít.

Đại gia tộc bây giờ cũng chỉ còn lại gia tộc Diệp gia, Lăng gia, Tô gia cùng Úy Trì, những người gia tộc khác cơ hồ đều là không nhập lưu, khó mà giao phong cùng Tứ Đại Gia Tộc này.

Thời gian rất nhanh trôi qua, thoáng cái là nửa tháng sau, qua xử lý của Tứ Đại Gia Tộc, mặt đất đầy rẫy thương vong vẫn tràn ngập huyết tinh chi khí nồng đậm.

Sở gia, Độc Cô gia tộc, Công Tôn gia tộc, Hoàng Phủ gia tộc, Ngô gia cùng Giang gia cùng thi thể Lục Đại Gia Tộc có đến hàng vạn người, trọn vẹn bị chôn vào hố ở Hạ Trọng Thiên.

Nửa tháng trước, không ai biết rõ Tiêu Phàm giết bao nhiêu người, nhưng mà trong những người chết đi, tám chín phần mười đều là bị Tiêu Phàm giết.

Về phần gia tộc Diệp gia, Tô gia, Lăng gia cùng Úy Trì, người của Tứ Đại Gia Tộc này chết đi đều được hậu táng.

Mà người Chiến Thần Điện, Tứ Đại Gia Tộc bọn hắn không dám tự tiện động thủ, chỉ có thể chờ đợi người bản bộ Chiến Thần Điện tới.

Bọn hắn biết rõ, nếu chưa được cho phép, người Chiến Hồn Điện cùng Tam Cung Tam Các đều không thể tự tiện tiến về Chiến Thần Điện.

Thảm nhất chính là tu sĩ Chiến Thần Điện, bọn hắn khi còn sống uy phong lẫm liệt, nhưng mà sau khi chết, thi thể bọn hắn lại chỉ có thể phơi dưới ánh nắng mặt trời.

Mặc dù hai người Chiến Thiên Long cùng Chiến Vũ Yến chưa chết, sau khi Tiêu Phàm rời đi ba ngày sau thì hai người liền tỉnh lại, nhưng hai người cũng chịu trọng thương, thân thể căn bản không thể động đậy.

Những ngày qua, sự tích Tiêu Phàm đã truyền khắp Vô Song Thánh Thành, thậm chí toàn bộ Nam Vực, mà chậm rãi truyền sang cả Bát Vực khác, cái tên Tiêu Phàm cũng hoàn toàn lan truyền thiên hạ.

Trong một gian quán rượu ở Vô Song Thánh Thành, đang có một tiên sinh đang nước bọt tung bay kể về chuyện nửa tháng trước đó, người nghe phía dưới nghe say sưa ngon lành.

- Lại nói Tiêu Phàm cầm trong tay Tu La Kiếm, như là chém rau chặt dưa, quét ngang Lục Đại Gia Tộc không địch thủ, ngắn ngủi sau nửa chén trà nhỏ mắt đất đầy thi thể...

Tiên sinh kể chuyện khoa tay múa chân, tựa như bản thân đang rơi vào kỳ cảnh. Cũng đúng lúc này, cửa quán rượu đột nhiên có mấy bóng người đến, người nghe ở đây vô cùng chăm chú, hoàn toàn không quan tâm những người khác đến.

- Tiêu Phàm giết vào giết ra, ngay cả Chiến Thánh cảnh sơ kỳ ở trước mặt hắn cũng chỉ như sâu kiến, dưới chân hắn thây đã chất thành núi. Điện Chủ Chiến Thần Điện Chiến Phong Lôi sợ đến tè ra quần, lúc hắn định chạy trốn, lại bị Tiêu Phàm dùng một kiếm cắt lấy đầu, nhưng mà đây vẫn chưa phải kết thúc.

Tiên sinh kể chuyện liền dừng lại, cố ý làm mọi người tò mò.

- Tiên sinh, sau đó thì sao?

Đám người rất muốn biết sau đó phát sinh chuyện gì, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm tiên sinh kể chuyện.

- Sau đó.

Tiên sinh kể chuyện uống miếng nước, tiếp tục nói:

- Một đạo Lôi Thần Chi Chưởng phá không mà tới, hư không trực tiếp bị vỡ nát, Tiêu Phàm dốc hết toàn lực xuất thủ, trực tiếp diệt Lôi Thần Chi Chưởng kia. Đến bước này, Chiến Thần Điện bị hủy diệt!

- Phốc!

Chữ "diệt" vừa thốt ra, đột nhiên một đạo lợi mang từ trong đám người bắn ra, trực tiếp xuyên thủng đầu tiên sinh kể chuyện, máu tươi vẩy ra.

- Ai?

Đám người bỗng nhiên giật mình, ánh mắt đồng loạt hướng về phương hướng lưu quang bay vụt, nơi đó có ba bóng người đang đứng, sắc mặt lạnh lùng, tựa như những người ở đây trong mắt bọn hắn cũng chỉ là sâu kiến.

- Tư Không đại nhân giá lâm, Diệp Thệ Thủy không tiếp đón từ xa!

Cũng đúng lúc này, bên ngoài quán rượu đột nhiên truyền đến một thanh âm hét to.

Đám người nghe vậy, mãnh liệt rung động, tất cả đều rụt rụt cổ, không dám nhìn thẳng ba người này.

Lục Đạo