Vô Thượng Luân Hồi

Chương 662: 662: “dù Cho Đóng Cửa Thì Cũng Có Việc Phải Làm!”




Hắn cũng nhìn những người trong tộc, ấn đường của ai cũng đều toát lên tia bi ai và thương tổn. Họ cũng giống như hắn, bị uy áp của Tử Y Hầu làm bị thương đến căn cơ, nếu không có gì bất ngờ thì cả đời này, họ phải dừng lại ở tu vi cấp bâc hiện tại. Có điều, hắn đã có cách phá giải, nếu như căn cơ bị tổn hại thì chỉ cần xây dựng lại thôi.



“Bắt đầu từ hôm nay, nhà họ Triệu đóng cửa tu luyện!”



Một lúc lâu sau mới nghe Triệu Bân lên tiếng, đánh tan bầu không khí im ắng trong phòng.



Ý đồ của việc loại bỏ hết thám tử của ngoại tộc chính là nằm ở đây, nhà họ Triệu của hắn cần phải đóng cửa trong thời gian dài.



“Bọn ta cũng nghĩ như vậy!”



Tất cả các trưởng lão đều không có ý kiến gì, người của nhà họ Triệu đã chết quá nhiều, nguyên khí đã bị tổn hại nghiêm trọng, cũng đã bị tụt xuống hàng gia tộc hạng hai trong thành Vong Cổ rồi, cộng thêm việc gia chủ tiền nhiệm chết thảm, tộc trưởng lại mới vừa lên kế vị, đây sẽ là thời cơ tốt để các thế lực bên ngoài làm loạn. Nên biết rằng, có không ít thế lực đang nhằm vào nhà họ Triệu, cũng có rất nhiều người muốn nuốt chửng nhà họ Triệu của hắn, trong cục diện thế này, tình thế như thế này thì đóng cửa là việc tất yếu.



Triệu Bân giơ tay lên thì những cuốn sách cổ liền nối đuôi nhau bay ra.



Tất cả đều là bí thuật và công pháp, bao gồm cả Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh, bước Phong Thần và thuật Độn Thổ.



Đều là bản cải tiến, nhưng đối với nhà họ Triệu của hắn thì như thế đã đủ rồi.



“Đây là…”



Các trưởng lão nhìn thấy thế thì đều cực kỳ kinh ngạc, không ai biết Triệu Bân có được nhiều bí kíp đến thế từ đâu, trong đó còn có mấy loại như Dịch Cân Kinh, chỉ nhìn thôi cũng đã thấy kích thích rồi. Chắc bọn họ cũng đã rõ, tại sao một Triệu Bân đã bị đứt hết kinh mạch lại có thể tăng cấp thần tốc chỉ trong một thời gian ngắn như thế rồi.



“Dù cho đóng cửa thì cũng có việc phải làm!”



Các trưởng lão hít một hơi, háo hức lật ra xem.



Nhiều bí thuật và công pháp như thế cũng đủ để họ phải tu luyện rất lâu, chờ đến ngày nhà họ Triệu mở cửa trở lại, chắc chắn thực lực của cả tộc sẽ nâng cao thêm một bậc, không chỉ là bảo toàn thực lực mà còn là tích lũy sức mạnh nữa.



Sau đó là tiếng “keng, keng” vang lên.



Triệu Bân không keo kiệt, hắn phất tay lên thì một đống vũ khí liền xuất hiện trong phòng khách, đao, giáo, kiếm, kích, thứ gì cũng có, tất cả đều là chiến lợi phẩm của hắn, cũng có thứ là do hắn lượm từ chiến trường về, tất cả đều đã được tôi luyện, loại nào cũng không tầm thường, ngoại trừ kiếm Tử Tiêu và kiếm Long Uyên ra thì tất cả đều ở đây.



Các trưởng lão đều nhìn đến trố mắt ra, Triệu Bân lấy đâu ra nhiều vũ khí lợi hại đến thế chứ?



Vẫn chưa hết, theo sau binh khí là bùa chú, không phải từng lá mà là từng lốc, nào là bùa nổ, bùa tốc hành, bùa lôi quang, bùa định thân… Hễ là thứ hắn có thì tất cả đều được đem hết ra. Ngoài bùa chú còn có cách vẽ bùa, đã được viết thành sách, cũng đều được lấy ra.



Ừng ực!


Tiếng nuốt nước bọt vang lên khắp phòng, gia chủ mới của nhà họ là sư phụ bùa chú sao?