Triệu Bân khó hiểu nói, cố gắng điều khiển lôi điện, sát ý Thiên Võ ở vết máu cực kỳ đáng sợ, cũng may đây là nữ soái Xích Diễm, chứ nếu là cảnh giới Địa Tàng cao nhất thì chắc đã bị lôi xuống quỷ môn quan rồi.
“Chiến sự khẩn cấp”.
Nữ soái chỉ trả lời đơn giản và trực tiếp như thế.
Triệu Bân nhận ra, nữ soái Xích Diễm cũng có điều giấu diếm.
Cuộc đối thoại qua lại cực kỳ đơn giản, bên trong lều chìm vào yên tĩnh, chỉ còn tiếng xoẹt xoẹt của tia sét.
Triệu Bân không dám lơ là, càng luyện càng thấy ngạc nhiên, sát ý cực kỳ cứng đầu, vượt xa những gì hắn nghĩ, hoặc là do hắn có tu vi quá yếu kém nên không thể dùng hết sức mạnh của thiên lôi, đến giờ vẫn chưa làm gì được sát khí.
Nhìn vết thương trên vai nữ soái vẫn đầy máu.
Từ đầu đến cuối, cô ta không hề than đau nửa tiếng, đàn ông xương cốt cứng nữ thép, có vẻ nữ soái cũng thế.
Ai nói phụ nữ thì không thể bằng đàn ông, nữ soái Xích Diễm chính là một ví dụ rất tốt.
“Không có tiếng động gì luôn!”
Bên trong lều yên tĩnh, tướng quân huyền giáp bên ngoài không cách nào hiểu nổi, tai dán vào cửa lều nghe ngóng một lúc lâu vẫn không thấy tiếng động gì, cũng có thể là nữ soái đã dùng kết giới.
Bí ẩn như thế.
Hai người đang ở bên trong làm gì ấy nhỉ!
Đó mới là điều tướng quân huyền giáp tò mò, nói là tán gẫu về lý tưởng thì ma nó cũng chẳng tin.
Ưm…!
Cuối cùng cũng có tiếng rên khe khẽ của nữ vang lên.
Sau đó là tiếng thở dốc, có Triệu Bân, cũng có tiếng của nữ soái.
“Họ…”
Tướng quân huyền giáp gãi đầu, não bắt đầu hoạt động, tự động vẽ lên một số hình ảnh.
Nữ soái Xích Diễm thiếu thốn lắm hả?
Có thể thấy, ông ta đã suy nghĩ quá nhiều.
Trong lều, Triệu Bân hơi kiệt sức nên mới thở dốc như thế.
Nữ soái bên cạnh cũng đang đau đớn nên mới rên khẽ như thế, hai má trắng bệch như tờ giấy.
Đau cũng có cái tốt của nó.
Sát ý của Thiên Võ đã bị luyện hóa khá nhiều, cũng may nữ soái có tu vi cao, đã cố gắng tiêu diệt sát ý từ trước, nếu chỉ có Triệu Bân và Thiên Lôi thì chắc chắn là không thể diệt được sát ý của Thiên Võ.