Vô Thượng Luân Hồi

Chương 566: 566: Tiền Bạc Sao!




"Thuê một sát thủ La Sinh Môn rất tốn kém".



Phượng Vũ nói, cô ta biết một chỗ, nhưng rất ngại vấn đề tiền bạc.



"Tiền bạc sao!"



Triệu Bân thở dài một tiếng.



Trước đây hắn rất giàu, tại buổi đấu giá ở thành Vong Cổ hắn đã thắng được cả trăm vạn lượng.



Đáng tiếc, hắn đi tới hang động Quỷ Minh có một lần thì túi càn lại khôn bị rách, làm rơi rớt hết của cải của hắn.



Số bạc trong túi hắn bây giờ không quá mười mấy vạn.



Với số bạc này, thuê được hai ba sát thủ đã là không tồi rồi.



Nhưng cấp bậc của sát thủ thuê được cũng sẽ không quá cao.



"Ngươi có thể bắt chước khí tức của cảnh giới Thiên Võ, lại có hắc bào giúp ngươi ẩn thân, muốn kiếm tiền còn không dễ dàng quá hay sao?", Phượng Vũ mỉm cười, nếu cô ta có năng lực của Triệu Bân thì cô ta đã kiếm được cả núi vàng rồi, cảnh giới Thiên Võ nổi tiếng như thế nào chứ!



"Cũng đúng".



Triệu Bân lẩm bẩm, kiếm được bạc là tốt rồi.



Tới khi hắn kiếm được đủ bạc thì hắn sẽ thuê toàn bộ sát thủ La Sinh Môn, cái gì mà gia tộc lớn, cái gì mà thế lực đối địch, hắn đều sẽ cho biết tay hết, kẻ có tiền bạc còn có thể điều ma khiển quỷ mà! La Sinh Môn chỉ nhận tiền, đủ tiền thì ngay cả hoàng đế cũng dám đi ám sát!



Đêm yên tĩnh.



Triệu Bân và Phượng Vũ đều khoanh chân ngồi xuống, thiền định trị thương.



Rạng sáng hai người mới đứng dậy thu dọn chiến trường, sáu sát thủ La Sinh Môn đã tiêu diệt hết năm tên, thi thể vương vãi khắp nơi. Trong lúc thu dọn bọn họ còn nhân tiện lấy đi tiền tài của cải, quả thật có thể thu được không ít lợi lộc.



Hai người lại sử dụng bùa tốc hành, tiếp tục tự thân lên đường.



Thú cưỡi trên không là một mục tiêu quá lớn, có thể khiến cho người khác để ý.



Màn đêm lại buông xuống.



Hai người lần lượt tiến vào một sơn cốc.



Răng rắc! Răng rắc!



Thanh âm răng rắc truyền ra từ bên trong cơ thể của Triệu Bân.



Cái tên này trên đường đi cũng không chịu nhàn rỗi, vừa tập trung nhìn đường vừa luyện thể, cũng không quên ngộ đạo, hơn nữa còn có thể định hướng tốt, đi thẳng một đường không gặp trở ngại gì.



"Pháp môn luyện thể?"


Phượng Vũ lẩm bẩm, nhiều lần quay đầu nhìn hắn.