Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)

Chương 478 : Chữa thương




Bạch Tùng Tùng cùng Bạch Tử Nho cũng tiến lên khuyên nhủ: - Đúng vậy đó Đường Phong công tử, tạm thời ở lại nội thành Bạch Đế thành chữa thương, đợi sau khi thương thế khỏi hẳn hãy mang Tiểu Lại sư thúc rời đi cũng không muộn. Bạch Nguyệt Dung khẽ thở dài một tiếng, trầm giọng nói: - Đắc tội. Lập tức bàn tay trắng nõn giơ lên, đánh vào người Đường Phong, hai tay Đường Phong run lên, như muốn phản kích, nhưng hai tay vẫn không muốn buông Bạch Tiểu Lại ra, chỉ có thể đứng đấy trúng chiêu, đi lên phía trước một bước lập tức dừng lại, cặp mắt mở to, giống như một mực bảo hộ Bạch Tiểu Lại. Đem Đường Phong cùng Bạch Tiểu Lại đưa về phòng nghỉ ngơi, Bạch Nguyệt Dung đã phí không ít công phu, dù cho đang trong trạng thái hôn mê, Đường Phong vẫn một mực ôm Bạch Tiểu Lại, cuối cùng đành phải cường ngạnh gỡ tay hắn ra, mới có thể tách hai người ra. Đem hai người an trí trong một gian phòng, Bạch Nguyệt Dung lúc này phân phó hạ nhân đem đến thuốc chữa thương tốt nhất cho hai người, lưu lại Bạch Tử Nho cùng Bạch Tùng Tùng chiếu cố, lúc này mới lau mồ hôi trên trán rời đi. Nàng cũng muốn bảo hộ muội muội của mình, nhưng kinh mạch toàn thân của nàng bị hao tổn, nàng phải tìm biện pháp giải quyết chuyện này, tốt nhất là nên giải quyết trước khi Đường Phong tỉnh lại, nếu không lấy tính tình không sợ trời không sợ đất của hắn, vo cùng có khả năng huyên náo Bạch Đế thành một phen. Bạch Nguyệt Dung nhớ lại trước kia nàng có đọc qua điển tịch trong nội thành Bạch Đế thành, đã từng vô tình đọc được các loại linh đan chữa trị kinh mạch, chỉ có điều thời gian quá lâu, nhất thời không nhớ, điển tịch đó nằm ở đâu. Hiện giờ như có mây đen bao phủ trên bầu trời Hàn gia, sắc mặt thành chủ Đông thành Hàn Đông cùng Hàn Hàng Trần tái nhợt. Vốn thực lực tứ đại nội thành Bạch Đế thành không kém nhau bao nhiêu, nhưng bây giờ, Thiên giai trưởng lão một chết, hai trọng thương, một chết chính là một Thiên giai thượng phẩm. Thiên giai thượng phẩm a, Hàn gia cũng không có mấy người, cho dù chết một người cũng là tổn thất lớn. Ngược lại hai tên trưởng lão trọng thương, hắn không lo ngại, chỉ cần dưỡng thương một thời gian ngắn là khỏi hẳn. Tuy thành chủ bất công che chở Đường Phong, hạ lệnh trong Bạch Đế thành không ai được phép gây phiền phức cho hắn, nhưng mà, cục tức này chẳng lẽ cứ vậy mà nuốt xuống sao? Hôm nay mặt mũi Hàn gia bị quét sạch. - Đường Phong, Hàn gia ta sẽ không để yên cho ngươi! Hàn Đông vô cùng phẫn nộ, một chưởng hạ xuống đánh nát chiếc bàn. Hàn Hàng Trần rục rịch, hỏa diễm ghen ghét trong nội tâm đang thiêu đốt hắn, tiến lên phía trước nói: - Phụ thân, hiện tại Đường Phong nhất định đang dưỡng thương ở chỗ của Bạch Tiểu Lại, có nên phải người đi... Sắc mặt Hàn Hàng Trần âm lãnh, xếp bàn tay thành đao, làm động tác chém xuống, tiếp tục nói: - Tuy thành chủ nói vậy, nhưng chỉ cần Đường Phong chết, chẳng lẽ nàng thật sự muốn diệt môn Hàn gia chúng ta sao? Nếu không, tìm một con dê thế mạng, gánh tội thay, sao khi thành chủ trút giận xong cũng phải bỏ qua, dù sao Hàn gia chúng ta là người của Bạch Đế thành, Đường Phong chỉ là một ngoại nhân mà thôi. Tinh quang trong mắt Hàn Đông lóe lên, hình như có chút động tâm. Xác thực như lời Hàn Hàng Trần nói, cho dù Đường Phong thực sự bị Hàn gia giết, Bạch Nguyệt Dung cũng không thể làm gì được Hàn gia. Nhưng nghĩ kỹ, Hàn Đông lại lắc đầu: - Không, không được vội vàng, giết Đường Phong không khó, nhưng xé rách da mặt với Bạch gia là việc không có lợi nhất. Dù sao thành chủ cũng nói, rời khỏi Bạch Đế thành, nàng sẽ không quản, chẳng lẽ Đường Phong hắn một mực trốn trong Bạch Đế thành cả đời sao, chỉ cần hắn rời khỏi, đó là tử kỳ của hắn. - Nhưng một chiêu kia của Đường Phong hung mãnh dị thường, nếu không thừa dịp hắn đang suy yêu ra tay, đợi đến khí hắn hoàn toàn hồi phục, ai có thể đánh thắng hắn? Hàn Hàng Trầ lo lắng nói. Hàn Đông cười lạnh một tiếng nói: - Trần nhi, nhãn lực của người còn kém một chút. Ngươi nhớ kỹ, phàm là chiêu thức hung mãnh, nhất là dùng thực lực nhỏ yếu của bản thân đánh là sát chiêu siêu việt quá cảnh giới của mình, cái giá phải trả rất lớn. - Ý phụ thân là ... Sắc mặt Hàn Hàng Trần vui vẻ, tư chất và thực lực của Đường Phong làm hắn ghen ghét vạn phần, nếu bởi vì sử dụng chiêu kia mà lưu lại nội thương, thậm chí thực lực cả đời của hắn không tăng tiến, đây quả thật là quá tốt. Hàn Đông cười lạnh nói: - Ta không biết tiểu tử kia rốt cuộc từ chỗ nào mà học được bí pháp kia, ta đoán đại khái hắn được Thang Phi Tiếu cùng Đoạn Thất Xích chỉ dạy, nhưng chiêu này, chỉ có vào thời khắc bảo vệ tính mạng mới dùng, ngươi có phát hiện khi hắn thi triển chiêu kia xong, thở hồng hộc, hai cánh tay lập tức bị cương khí trùng kích, bạo liệt hơn mười chỗ không? Loại trình độ bạo liệt này, cho dù là phụ thân cũng không thể thừa nhận, huống chi thực lực của hắn chỉ đạt tới Địa giai thượng phẩm? Nếu ta đoán không lầm, cả đời này của hắn, chỉ dừng lại ở đây, kinh mạch ở hai tay bị hao tổn, thành tựu ngày sau sẽ không cao, hơn nữa, chỉ sợ ngày sau hắn cũng không có khả năng xuất ra chiêu thức kia. Một chiêu kia chất chứa năng lượng quá lớn, căn bản không phải bản thân hắn có thể tu luyện có được, nhất định là thông qua phương pháp gì đó phong ấn trong thể nội, nói một cách khác, chỉ sợ chiêu thức này chỉ có thể sử dụng được một lần, người trẻ tuổi a, nhiệt huyết quá mức, chẳng qua vì thủ hộ một nữ nhân, lại lấy tiền đồ cả đời mình ra đùa giỡn, thật là ngây thơ đến cực điểm. Hàn Hàng Trần hít sâu một hơi, thần sắc vui mừng tràn đầy trên mặt, hắn không quen nhìn người khác có thiên tư cao hơn hắn, hiện tại Đường Phong bị phế, làm sao hắn không vui vẻ chứ? - Nhớ kỹ, tạm thời không nên đi trêu chọc hắn. Hàn gia ta mưu đồ không chỉ có Bạch Tiểu Lại, Bạch Tiểu Lại chẳng qua là một cây cầu mà thôi. Hàn Đông biết rõ con mình khí lượng hẹp hòi, có thù tất báo, không khỏi trầm giọng dặn dò. - Vâng. Hàn Hàng Trần vội vàng đáp. Trong Bạch Đế thành xảy ra chuyện như vậy, đương nhiên không để truyền ra ngoài, chỉ có một ít người có mặt tại đó biết được, không ai đem chuyện đáng hổ thẹn là Thiên giai thượng phẩm đánh lén người khác rồi bị giết truyền ra chứ? Cho nên tất cả mọi người không ai truyền ra, thế nhưng tất cả mọi người đều biết rõ, chuyện này vẫn chưa xong, nhưng trước khi Đường Phong tỉnh lại sẽ không có bất cứ sóng gió gì. Nằm ở trên giường, Đường Phong vẫn chưa tỉnh lại, giống như hắn đang đắm chìm vào một loại cảm giác thần kỳ nào đó, vậy mà giờ phút này hắn lại tiến vào loại cảnh giới huyền diệu Thiên Nhân Hợp Nhất, lúc này đây, không giống trước kia chỉ kẹt ở cánh của Thiên Nhân Hợp Nhất, mà là chân chính bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Giống như hai lần trước, đủ loại linh khí quanh thân Đường Phong thập phần dị thường, giống như tất cả mọi vật ở ngoại giới đều biến mất không thấy, vô hình vô chất, chỉ còn lại kết cấu linh khí, giống như một bức hóa, đủ loại màu sắc, đại biểu cho đủ loai thuộc tính linh khí bất đồng, không cần tận lực tu luyện, linh khí ở ngoại giới vẫn tự động tiến vào trong thân thể, Vô Thường Quyết tự động vận chuyển, linh khí dũng mãnh tiến vào thân thể hóa thành linh khí của bản thân, tu bổ thương thế trong thể nội và hai cánh tay.