Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)

Chương 474 : Sóng gió nổi lên. (Thượng)




Hạ Thì Vũ hừ lạnh một tiếng: - Thu muội nói có lý, việc này hãy đợi thành chủ đến hãy bàn luận tiếp. Hàn Đông hít một hơi thật sâu, cũng không phản bác, lạnh lùng nhìn Đường Phong, ánh mắt âm trầm bất định. Đường Phong hướng Hạ Thì Vũ cùng Thu Dịch Túy quăng cho họ ánh mắt cảm kích, hắn nhìn ra, người trong Bạch Đế thành không đồng lòng, tuy bề ngoài bền vững như sắt thép, nhưng bên trong âm thầm phân cao thấp. Nguyên nhân căn bản trong đó, đại khái cũng bởi vì Bạch gia không có nam tử kế thừa. Hạ gia cùng Thu gia vô tình nhúng tràm vào quyền hành trong Bạch Đế thành, tự nhiên phải duy trì Bạch Tiểu Lại cùng Đường Phong, mà Hàn gia, gây không ít phiền toái cho Đường Phong, ý đồ chia rẽ hắ và Bạch Tiểu Lại, về phần Dương gia, Đường Phong tạm thời không nhìn ra được mánh khóe, bời vì từ đầu đến cuối, Dương Xuân không nói một câu nào. Cho nên nhìn tràng diện rất bất lợi cho Đường Phong, có thể Đường Phong biết rõ, địch nhân mà mình phải đối mặt, chỉ có một mình Hàn gia mà thôi, lần này có thể mang Lại tỷ đi hay không, chính là xem thành chủ Bạch Đế thành nói thế nào, bất quá Bạch Nguyệt Dung là thân tỷ tỷ của Lại tỷ, có lẽ không quá mức gây khó xử cho nàng. Mọi người vừa dứt lời, một cổ khí thế bàng bạc uy nghiêm từ bên ngoài lao tới, cổ khí thế này gây cho người ta cảm giác rất kỳ quái, như hải triều cuộn sóng, làm cho người ta đứng không vững. Lập tức, một thân cung trang đẹp đẽ cao quý, thiếu phụ đoan trang xinh đẹp bước chầm chậm từ ngoài vào, đi theo sau lưng nàng là vài người thị nữ, bước đi trầm ổn, có thể nhìn ra là một hảo thủ không tệ. Có khí thế như vậy, trừ thành chủ Bạch Đế thành Bạch Nguyệt Dung ra, còn là thế là ai chứ? Đường Phong âm thầm kinh hãi, nghĩ thầm thực lực nữ nhân này, chỉ sợ không thua kém Tiếu thúc cùng Đoạn Thất Xích bao nhiêu, hơn nữa nhìn niên kỷ của nàng, cũng chỉ khoảng ba bốn mươi tuổi, thật sự trẻ hơn bọn họ rất nhiều. Thời điểm Bạch Nguyệt Dung đi tới, Bạch Tiểu Lại kéo tay Đường Phong một cái, biết ý Đường Phong bước ra, giống như nàng có chút e ngại tỷ tỷ của mình, không khỏi nhẹ nhành vỗ vỗ tay nàng, ý bảo an tâm, hết thảy do ta xử lý. - Bái kiến thành chủ. Âm thanh cung kính từ bốn phía vang lên, trưởng lão tứ đại gia tộc trăm miệng một lời, cúi đầu cung kính thi lễ. Bạch Nguyệt Dung nhẹ nhàng gật đầu, thần sắc trên mặt có chút khó coi. Vừa rồi nàng nghe được tin tức Đường Phong xâm nhập Bạch Đế thành, có chút không dám tin, bời vì ngay tại đêm qua, nàng đã đánh cuộc với muội muội của mình, lúc ấy nàng vạn phần khẳng định Đường Phong không dám đến Bạch Đế thành, về phần ước hẹn hai năm trước chỉ là cuồng ngôn mà thôi. Không nghĩ tới, mới qua một đêm, thiếu niên trong lòng muội muội mình, đã xuất hiện, hơn nữa không biết dùng biện pháp gì xuất hiện ở chỗ ở của Bạch Tiểu Lại. Trong nội tâm Bạch Nguyệt Dung khiếp sợ, cùng không khỏi bội phục tên tiểu tử này. Bản thân nàng luôn miệng nói muội muội mình cùng Đường Phong không môn đăng hộ đối, nhưng căn bản trong lòng nàng không nghĩ vậy, chỉ là bản năng, nàng thống hận tất cả nam nhân mang họ Đường mà thôi. Huống chi, Đường Phong hiện tại chỉ đạt tới Địa giai mà thôi, mà Bạch Tiểu Lại đã đạt tới Thiên giai thượng phẩm, thực lực hai người không tương xứng, ở cùng một chỗ, cũng chỉ có Bạch Tiểu Lại bảo hộ hắn mà thôi. Một nam nhân, nếu không thể bảo hộ nữ nhân của mình, có thể làm được gì? Cho nên Bạch Nguyệt Dung mới không muốn muội muội mình ở cùng một chỗ với Đường Phong. Nhưng hiện tại xem ra, người trẻ tuổi kia xác thực có bản lĩnh. Hai năm qua Bạch Nguyệt Dung thu thập không ít thông tin về Đường Phong, biết rõ thiên tư hắn xuất chúng, thực lực bản thân phát triển thần tốc, đợi một thời gian nữa, thành tựu của hắn chưa hẳn kém hơn Tiểu Lại, thậm chí còn có thể vượt nàng. Về phần danh xưng Huyết Ma, Bạch Nguyệt Dung cũng không phải người ngu, cái tên này do cừu nhân của hắn cưỡng ép thêm vào, Đường Phong giết nhiều người như vậy, hoàn toàn là vì người ta trêu chọc hắn. Một mình xâm nhập được vào Bạch Đế thành, có dũng. Vô thanh vô tức xuất hiện ở chỗ ở của Bạch Tiểu Lại, có mưu. Hết lòng tuân thủ ước hẹn hai năm trước, mặc dù phải đối mặt với thế lực mạnh nhất Lý Đường cũng vui vẻ đến phó ước, có tình. Sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Lại không mang nàng lập tức ly khai, nếu không sẽ mang tiếng phản bội Bạch Đế thành, có nghĩa. Còn trẻ tuổi mà xuất sắc như thế không nhiều, tuổi trẻ tuấn kiệt phần lớn đều là công tử bột, ngoài miệng nói nghe rất hay, nhưng thực tế khi làm việc thủ đoạn rất ti tiện. Dù gì Bạch Tiểu Lại cũng là thân muội muội của nàng, làm sao mà nàng lại không muốn muội muội của mình tìm được hạnh phúc kia chứ? Tuy trên mặt hiện tại của Bạch Nguyệt Dung vẫn lạnh như băng, nhưng trong lòng đã thừa nhận quan hệ của hai người. Nếu như năm đó nam nhân kia cũng làm thế với nàng, Bạch Nguyệt Dung sẽ theo hắn rời đi, chức thành chủ Bạch Đế thành, nhìn có vẻ phong quang vô hạn, nhưng có thể so sánh với hạnh phúc cả đời mình sao. Chậm rãi đi đến trước mặt Bạch Tiểu Lại, thậm chí Bạch Nguyệt Dung không nhìn tới Đường Phong, chỉ lẳng lặng nhìn muội muội của mình. Hàn Đông đột nhiên mở miệng nói: - Thành chủ, ma đầu như hắn hiện thân ở Bạch Đế thành, kính xin hạ lệnh giết chết, nếu không tin tức lan truyền ra, rất bất lợi với Bạch Đế thành chúng ta. - Ta tự có chừng mực. Bạch Nguyệt Dung nhướng mày, trên mặt lộ ra một tia không thích, lạnh nhạt đáp lời. Hàn Đông đang muốn nói cái gì nữa, một trưởng lão phía sau hắn nhẹ nhàng éo áo hắn một cái, ý bảo hắn đừng nên nói gì cả. Hai tỷ muội Bạch gia nhìn nhau, đột nhiên Bạch Tiểu Lại mỉm cười hạnh phúc đi ra, ôn nhu nói: - Tỷ tỷ, đổ ước hôm qua, ta thắng. Bạch Nguyệt Dung hừ nhẹ một tiếng, tuy trên mặt lạnh như băng, nhưng lại nói ra một câu làm cho Bạch Tiểu Lại rất cảm động: - Ngươi đã thắng, vậy thực hiện theo ước định của chúng ta hôm qua, ngươi cùng hắn ly khai Bạch Đế thành, ngày sau vĩnh viễn không được quay trở lại. - Tỷ tỷ. Thân thể mềm mại Bạch Tiểu Lại run lên, dùng ánh mắt không thể tin được nhìn Bạch Nguyệt Dung. Đối thoại hôm qua của hai tỷ muội vẫn như rõ mồn một trước mắt, căn bản không định ra cái gì, mà bây giờ Bạch Nguyệt Dung lại nói như thế, rõ ràng là tìm lối thoát cho nàng và Đường Phong. Nhìn con mắt của tỷ tỷ, Bạch Tiểu Lại nhìn ra trong thần sắc có một tia cưng chiều và áy náy, còn có một chút hâm mộ. Nước mắt Bạch Tiểu Lại tràn mi, Đường Phong cũng sững sờ một chút, căn bản hắn nghĩ thành chủ Bạch Đế thành không phải dễ nói chuyện như vậy. Một trưởng lão sau lưng Hàn Đông khẩn trương, tranh thủ nói: - Thành chủ, việc này không được, Đường Phong chính là ma đầu, nếu để thiếu thành chủ đi cùng hắn, làm sao Bạch Đế thành chúng ta nhìn mặt thế nhân được đây? - Rốt cuột trong Bạch Đế thành này ai là thành chủ? Bạch Nguyệt Dung liếc mắt nhìn về phía tên trưởng lão đang mở miệng nói chuyện, khí thể toàn thân bộc phát ra. - Chuyện của Bạch gia chúng ta, ta không làm chủ được sao? Huống chi ta là thành chủ Bạch Đế thành, đã có ước hen trước đó với Bạch Tiểu Lại, hiện tại ta đang thực hiện ước định a. Hàn trưởng lão, ngươi muốn xen vào chuyện Bạch gia ta sao?