Tuyết Nữ chậm rãi lắc đầu, dù lấy thực lực linh giai của nàng, cũng không phát hiện chút sơ hở nào. - Vậy thì đi. Thang Phi Tiếu vẫn đang gõ nhịp, liền nghiêm túc nhìn qua Đường Phong - Phong thiếu, xác minh năng lực này của người không phải là để thỏa mãn lòng hiếu kì của chúng ta, mà là hiện tại chúng ta muốn ủy thác ngươi đi làm một chuyện, chuyện này chỉ sợ chỉ có ngươi sau khi đã cải biến dung mạo mới làm được thôi. - Chuyện gì? Sắc mặt Đường Phong liền trở nên nghiêm túc. - Lẻn vào Đại Tuyết Cung Thang Phi Tiếu trầm giọng nói Đường Phong mắt hơi híp lại, tuy hắn biết rõ hai đại Sát Thần muốn mình hỗ trợ nhất định không phải chuyện nhỏ, nhưng không nghĩ được rằng lại là chuyện này. - Cái này không được. Đường Phong còn chưa đáp ứng, Tuyết Nữ đã đứng lên, ngữ khí như chém đinh chặt sắt, không chút nghi ngờ - Đại Tuyết Cung tốt xấu cũng là thế lực lớn thứ hai ở Lý Đường, dù là ta năm đó lẻn vào cũng cửu tử nhất sinh, bị hai nhà các ngươi liên hợp truy đuổi một ngày một đêm, Phong nhi tuy rằng có thể cải biến dung mạo của mình, nhưng vạn nhất xảy ra sơ suất gì, hắn làm sao có thể tự bảo vệ mình đây? - Những chuyện này chúng ta đều đã nghĩ qua, cho nên mới muốn xác nhận Phong thiếu cải biến dung mạo của mình như thế nào. Thang Phi Tiếu gật gật đầu - Chúng ta tất nhiên không hi vọng Phong thiếu mạo hiểm, lần này mời toàn bộ các ngươi đến, chính là muốn ra mặt nói cho các ngươi chuyện này, về phần kết quả ra sao, còn do Phong thiếu tự mình làm chủ. - Vốn không cần phiền toái như vậy, tứ đại sát thủ đỉnh phong của Đại Tuyết lâu đã vẫn lạc tại Ô Long Bảo, Tạ Tuyết Thần lại bị Phong thiếu phế mất một cánh tay, có thể nói Đại Tuyết Cung hiện tại Thiên giai thượng phẩm cao thủ đã thiệt hại hơn một nửa, nếu không có Âu Dương tiên sinh, mấy người chúng ta cũng có thể đem Tạ Tuyết Thần giết cho vãi đái ra quần. Thang Phi Tiếu cười khổ một tiếng - Nhưng có một số nguyên nhân, khiến chúng ta không thế mạo hiểm như thế được. - Nguyên nhân gì? Đường Phong vừa hỏi vừa ngồi xuống, ngón tay khẽ gõ thành ghế, nội tâm tính toán nếu mình mượn năng lực Dĩ Giả Loạn Chân lẻn vào Đại Tuyết Cung hơn nữa còn không bị ai phát hiện thì khả năng lớn bao nhiêu. - Lão cung chủ có khả năng còn chưa chết, mà bị Tạ Tuyết Thần giam cầm. Thang Phi Tiếu đáp - Tạ Tuyết Thần có tấm át chủ bài này, chúng ta cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Đánh chết Tạ Tuyết Thần tuy dễ, nhưng nếu Tạ Tuyết Thần chết, vậy mạng của lão cung chủ chả lẽ còn? Đây cũng nguyên nhân ta lén lút gạt tiểu Nhã, bởi vì tin tức này là Vô Thiên lúc sau khi rời khỏi cho ta biết, tính chuẩn xác còn cần phải đợi điều tra, tạm thời không tiện cho nàng biết. - Mặc kệ có phải là thật hay không, khi chúng ta lắm rõ mọi chuyện mới thể động thủ. Đoạn Thất Xích ở một bên nói tiếp. - Nói cách khác, các ngươi muốn ta lẻn vào Đại Tuyết Cung, hỏi thăm sinh tử của lão Cung Chủ? Đường Phong đã hiểu cách nghĩ của bọn Tiếu thúc. Thang Phi Tiếu gật gật đầu - Chẳng những muốn do thám xem lão cung chủ còn sống hay chết, nếu thật sự còn sống, thì nhất định phải điều tra xem Tạ Tuyết Thần nhốt ngài ở chỗ nào, chỉ cần biết rõ chuyện này, chúng ta có thể xông vào cứu lão Cung Chủ ra được rồi. Lão Cung Chủ một khi thoát khỏi nguy hiểm, bọn người Tiếu thúc tất nhiên không còn gì vướng bận, đến lúc đó có thể buông tay buông chân làm lớn một trận rồi. - Phong nhi, không được đi. Diệp Dĩ Khô nhìn Đường Phong chậm rãi lắc đầu - Chỗ đó quá nguy hiểm, không phải mình ngươi có thể đối phó. Đường Phong cười hắc hắc một tiếng, chuyện lớn như lẻn vào Đại Tuyết Cung Đường Phong tự nhiên biết rõ tính nguy hiểm của nó, có thể nói một khi lộ ra chút dấu vết nào, cho dù Đường Phong có xuất ra tất cả các đòn sát thủ, phỏng chừng cũng khó mà đào thoát, nếu vậy thì đúng là chết không có chỗ chôn! - Phong thiếu, việc này chúng ta không bức ngươi, ngươi tự suy nghĩ cho kĩ đi, cho chúng ta một câu trả lời thuyết phục là được. Quả thật như Tuyết Nữ nói, chỗ đó xác thực quá nguy hiểm, nói thực ra, nếu không phải tận mắt thấy ngươi có thể thay đổi dung mạo của mình, chúng ta sẽ không dám để ngươi đi mạo hiểm đâu. Thang Phi Tiếu mở miệng nói. Đường Phong ngẩng đầu nhìn mọi người, Diệp cô cô ánh mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn, trong lòng nàng không hề hi vọng Đường Phong sẽ đáp ứng thỉnh cầu của bọn người Thang Phi Tiếu. Nhưng nàng sẽ không ép buộc Đường Phong làm chuyện gì, vì nàng biết rõ, nếu mình thực muốn ép buộc Đường Phong phải lựa chọn, hắn nhất định sẽ không thoải mái. Đồng dạng, Tuyết Nữ cũng rõ, lấy tính cách của Đường Phong, đại khái sẽ không cách nào cự tuyệt chuyện này. Quả nhiên, sau một lát, Đường Phong mới thở nhẹ một hơi, nhìn Tuyết Nữ nói: - Diệp cô cô, ta muốn đi. Diệp Dĩ Khô cười khổ một tiếng, mặc dù biết Đường Phong sẽ lựa chọn như vậy, nhưng nghe hắn tự mình nói ra, trong lòng Diệp Dĩ Khô vừa lo lắng vừa vui mừng. Thần sắc bọn người Tiếu thúc cũng không có chút nào vui mừng, tuy rằng Đường Phong xem như đáp ứng, nhưng an nguy của hắn lại khiến mọi người lo lắng. - Yên tâm đi, ta đã đáp ứng lẻn vào Đại Tuyết Cung, nhất định có điểm nắm chắc. Đường Phong an ủi mọi người một chút. Sở dĩ muốn làm loại chuyện nguy hiểm này, cũng không phải là do tâm huyết dâng trào, càng không phải bị chủ nghĩa anh hùng nhất thời. Thứ nhất, đây là ủy thác của Tiếu thúc cùng Đoạn thúc, Đường Phong không có lý do nào để cự tuyệt. Thứ hai, Tạ Tuyết Thần là cừu nhân của Phi Tiểu Nhã, lão Cung Chủ lại là thân nhân của nàng, nữ nhân này ban đầu ở Băng Hỏa đảo vì cứu mình đến tính mạng cũng không cần, trong lòng Đường Phong thật sự vừa cảm động lại vừa áy náy, phần nhân tình to lớn này cùng với cảm tình của Phi Tiểu Nhã một mực ép tới khiến Đường Phong lòng nặng trĩu. Thứ ba, Đường Phong mình cũng không thể đợi được mà muốn đánh chết Tạ Tuyết Thần, muốn từ chỗ hắn tra xét sự huyền bí của thiên binh Chiết Phiến. Đã có nhiều nguyên nhân như thế, Đường Phong sao có thể cự tuyệt lẻn vào Đại Tuyết Cung được? Trước kia không nghĩ đến chuyện này vì làm vậy tính nguy hiểm rất lớn, nhưng hiện tại, dù nguy hiểm Đường Phong cũng phải thử một lần. - Cảm ơn ngươi, Phong thiếu. Tiếu thúc rất ít khi đứng đắn như vậy, khiến cho Đường Phong có chút trở tay không kịp. Bàng Dược Vương vẫn một mực im lặng bên cạnh thấy vậy liền chen miệng nói: - Nếu ngươi đáp ứng, ta đây cũng có thể yên lòng đem những vật này giao cho ngươi. Vừa nói, Bàng Dược Vương vừa đem hai cái lọ đưa cho Đường Phong, Đường Phong tiếp nhận, cẩn thận quan sát, lúc này trong lọ đang có một loại chất màu đỏ đậm lưu động, nồng đậm giống như máu tươi, không những như thế, chất lỏng trong lọ rõ ràng còn tản ra từng trận cảm giác ấm áp. - Đây là cái gì? Đường Phong hỏi, chung quy có chút cảm giác quen thuộc, cẩn thận suy nghĩ, đây không phải là lọ thuốc Bàng Dược Vương muốn mình thu lại trong lúc chiến đấu vài ngày trước đây sao? Bất quá khi đó những vật kia vẫn chỉ là bán thành phẩm, nhưng bây giờ rõ ràng đã được luyện chế hoàn toàn. - Giải dược, giải dược để giải trừ Tuyết Tủy Hàn Băng độc. Bàng Dược Vương giải thích nói: - Chỉ dùng Liệt Diễm Cô ngươi mang về từ Băng Hỏa đảo luyện chế mà thành. Tiếu thúc lại nói: - Phong thiếu, nhiệm vụ của ngươi lần này có chút gian khổ, chẳng những phải do thám xem lão sinh tử cùng hạ lạc của lão Cung Chủ, còn phải tìm cơ hội cho những người bị trúng Tuyết Tủy Hàn Băng độc phục dụng giải dược. Cả Đại Tuyết Cung, thế lực của tam tông nhị lâu có hơn phân nữa người đều bị trúng độc, nếu có thể giúp bọn hắn hoàn toàn giải độc, Phong thiếu ngươi chính là ân nhân của Đại Tuyết Cung, đến lúc đó, những người này sẽ là trợ lực cho chúng ta, trở thành địch nhân của Tạ Tuyết Thần. - Rõ rồi. Đường Phong đem hai bình giải dược màu đỏ sẫm giả vờ nhét vào ngực, ném đến Mị Ảnh không gian, lại mở miệng hỏi: - Bất quá ta làm sao biết được người nào trúng Tuyết Tủy Hàn Băng độc đây, bệnh trạng phải chăng giống như của Tiếu tiền bối? - Không không không. Tiếu Nhất Diệp chậm rãi lắc đầu - Ta xem như ngoại lệ. Người bị trúng độc nhìn từ bề ngoài sẽ không phát hiện ra bất cứ dấu vết gì. - Cái này khó, chẳng lẻ muốn thiếu gia ta đi hỏi? Đường Phong bất đắc dĩ nói, nếu thật là như vậy, Đường Phong khẳng định mình sẽ sống không quá một ngày liền bị Tạ Tuyết Thần bắt tới dùng nghiêm hình tra tấn. - Cho nên ta cần ngươi đi tìm hai người. Tiếu Nhất Diệp cười quái dị một tiếng. - Ai? - Phi Tuyết Lâu lâu chủ Hoa Bất Ngữ cùng Phong Phiêu Nhứ. Sau khi Tiếu Nhất Diệp nhắc đến hai cái tên này thần sắc liền có chút khác lạ, Tiếu thúc cùng Đoạn thúc thì lại dùng một loại ánh mắt quỷ dị liếc hắn một cái. - Hai người này là nữ nhân a? Đường Phong hỏi. - Đúng vậy, Phi Tuyết lâu là một trong tam tông nhị lâu của Đại Tuyết Cung, tam tông nhị lâu, tạo thành cả Đại Tuyết Cung, năm tổ chức này không hề quấy nhiễu lẫn nhau, tất cả đều có nhiệm vụ của riêng mình, tam tông theo thứ tự là Tứ Phương tông, phụ trách thu thập tình báo cho cả Đại Tuyết Cung, cũng là nơi cung ứng tiền tài vật tư cho Đại Tuyết Cung, tổ chức này không có mấy cao thủ, nhiệm vụ chủ yếu nhất của bọn hắn không phải chém chém giết giết, cho nên ngươi có thể không cần để ý tới bọn hắn, bất quá cũng nên coi chừng một chút, người của Tứ Phương tông giỏi nhất chính là thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt, nếu bị bọn hắn hiện một chút sơ hở, ngươi có khả năng sẽ thất bại trong gang tấc. - Thiên Cơ tông, phụ trách quản lý tất cả các loại thế lực lớn nhỏ của Đại Tuyết Cung tông, bất quá người của tổ chức này hơn phân nửa đều đóng tại bên ngoài, phụ trách liên lạc giữa tổ chức và Đại Tuyết Cung, cho nên cũng không cần quan tâm quá làm gì. Ngươi cần phải chú ý chính là Thiên Khiển tông, đây mới chính là lực lượng phòng vệ chính thức của Đại Tuyết Cung, tuy không nhiều cao thủ đính tiêm, nhưng lại không thể khinh thường. Đại Tuyết Cung không phải là địa phương như Thiên Tú có thể so sánh, cả an toàn của Đại Tuyết Cung, đều do người của Thiên Khiển tông phòng hộ. Ngươi nếu như muốn lẻn vào, khả năng rất lớn sẽ gặp phải bọn hắn. Lí giải của Đường Phong đối với Đại Tuyết Cung trước kia chỉ giới hạn ở việc nó là thế lực lớn thứ hai của Lý Đường, nhưng từ sau khi cô đọng âm hồn của bốn cao thủ Đại Tuyết lâu, hắn mới phát hiện, cấu tạo của cả Đại Tuyết Cung so với mình tưởng tượng phức tạp hơn rất nhiều. Tam tông nhị lâu, năm tổ chức tạo thành cả Đại Tuyết Cung, mặc dù Tiếu Nhất Diệp không nói, nhưng Đường Phong từ trong trí nhớ của bốn cao thủ kia biết được, tam tông là Tứ Phương tông, Thiên Cơ tông cùng Thiên Khiển tông, mà lưỡng lâu, tất nhiên là Đại Tuyết lâu cùng Phi Tuyết lâu. Đại Tuyết lâu thập nhị sát thủ có thể nói chính là cả linh hồn của Đại Tuyết Cung, ở đây có sáu Thiên giai thượng phẩm, còn lại sáu người cũng đều là Thiên giai cả. Mà Phi Tuyết lâu lại là tổ chức gần với Đại Tuyết lâu. Nhưng cùng Đại Tuyết lâu bất đồng chính là người của tổ chức này tất cả đều là nữ nhân, nữ sát thủ! Nữ nhân ở một số phương diện so với nam nhân càng có chút ưu thế, tổ chức này lúc mới sáng tạo mục đích chính là để cho những nữ nhân kia lợi dụng ưu thế bản thân làm được một ít chuyện nam nhân làm không được. Cho nên bất kể là Đại Tuyết lâu hay là Phi Tuyết lâu, hai đại tổ chức đều là căn cứ của sát thủ Đại Tuyết Cung. Nếu so sánh, sát thủ của Đại Tuyết lâu hung tàn thô bạo, còn nhóm nữ sát thủ của Phi Tuyết lâu lại vũ mị xinh đẹp, hành động nhất lưu, các nàng có thể vì ám sát mục tiêu mà bán đứng thân thể của mình, cái này chính là ưu thế của các nàng. Về phần Phong Phiêu Nhứ cùng Hoa Bất Ngữ kia, Đường Phong tranh thủ lúc rảnh rỗi lại nhìn trí nhớ của bốn người kia một chút, hiện hai nữ nhân này chẳng những là Phi Tuyết lâu lưỡng đại lâu chủ, cùng Tiếu Nhất Diệp rõ ràng lại có một chút quan hệ mập mờ, khó trách vừa rồi sau khi hắn nhắc tới tên hai người này sắc mặt có chút khác lạ. Rõ ràng còn có nữ nhân thích nam nhân như Tiếu Nhất Diệp, hơn nữa còn là hai tỷ muội đồng thời thích một nam nhân? Đường Phong không khỏi cảm khái một tiếng, thật sự là trong rừng lớn, giống chim gì cũng có a! Thiếu gia ta cũng không thấy Tiếu Nhất Diệp có mị lực chỗ nào. Đường Phong nhìn trái xem phải, vẫn cảm thấy bản thân đẹp trai hơn rất nhiều. Tiếu Nhất Diệp đem tất cả các thế lực của Đại Tuyết Cung giảng thoáng qua một lượt, Đường Phong giả bộ cẩn thận lắng nghe, đợi sau khi nói xong, Tiếu Nhất Diệp mới mở miệng - Hai nữ nhân này cũng không phải cam tâm làm nữ nhân bên người Tạ Tuyết Thần, các nàng sớm đã có tâm làm phản, chỉ là thân trúng kịch độc, không cách nào thoát ly sự khống chế của Tạ Tuyết Thần, ngươi nếu có thể thành công lẻn vào Đại Tuyết Cung, hãy đi tìm các nàng, các nàng có lẽ sẽ giúp ngươi. - Có lẽ? Lông mày Đường Phong nhíu lại, hắn cũng không muốn đem tánh mạng của mình ra để đùa giỡn. - Nhất định sẽ giúp ngươi. Tiếu Nhất Diệp bất đắc dĩ nói: - Chỉ cần nói cho các nàng biết là ta phái ngươi đến là được. ..., nói suông vậy sao, ngươi tốt xấu cũng phải đưa cho ta tín vật chứ. Đường Phong trong lòng không yên nói, cứ như vậy lại để cho mình đi nói cho nhị nữ, trừ phi đối phương ngu ngốc mới có thể tin tưởng Đường Phong không chút nghi ngờ. Tiếu Nhất Diệp mặt mang sầu não, nhưng vẫn giật từ bên hông xuống một món đồ chơi nhỏ, duỗi tay bắn ra, Đường Phong tiếp nhận lấy, quan sát cẩn thận thì thấy đây là một khối ngọc bội màu xanh sẫm, được tạo hình thành một con độc xà quấn quanh, răng nanh lộ cả ra ngoài, bộ dáng đầy vẻ hung ác. Đây chính là tiêu chí của Xà Hạt Tiếu Nhất Diệp, có cái này, tin tưởng hai vị Phi Tuyết lâu lâu chủ kia sẽ không hoài nghi thân phận mình nữa. - Đường Phong ngươi lại đây Tiếu Nhất Diệp đột nhiên hướng Đường Phong vẫy vẫy tay. Đường Phong tuy rằng nghi hoặc, nhưng vẫn đi qua. - Vươn tay ra đây Tiếu Nhất Diệp tiếp tục nói. - Chẳng lẻ muốn cho thiếu gia ta chỗ tốt gì?