Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)

Chương 340 : Lưu manh




Khi Phi Tiểu Nhã với đôi con mắt mông lung nước, xấu hổ đi về phía Đường Phong, Đường Phong lập tức cảm thấy nhiệt độ bên người đột nhiên tăng vọt. Trên tay của nàng có một một bộ y phục đã giặt qua, không chỉ có áo khoác, còn có một chiếc áo lót nhỏ bé xinh xắn. - Nàng sao lại mặc thành như vậy? Đường Phong vô cùng buồn bực, hắn cũng là nam nhân a, không những vậy còn là tiểu tử khí huyết phương cương. - Y phục bẩn rồi! Phi Tiểu Nhã đương nhiên đáp, nhẹ cắn môi. - Dù sao đi nữa không phải là ngươi chưa từng nhìn thấy qua. Đường Phong thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, nữ nhân này là ngu ngốc hay là không ngu ngốc a. Hắn đột nhiên nghĩ tới thời điểm ở cùng một chỗ với nữ nhân này, chính mình luôn luôn bị vây trong thế hạ phong về mặt đạo nghĩa, ngẫm lại đại khái là nguyên nhân trong lòng chính mình có lỗi với nàng. - Thương lượng với ngươi một chuyện! Phi Tiểu Nhã bước tới trước mặt Đường Phong, khuôn mặt nhăn nhó nói. - Chuyện gì? Đường Phong đưa tay gãi gãi cái cằm đã có chút râu ria, hai mắt mất tự nhiên chuyển đi nơi khác. - Ta muốn tới chỗ con suối kia tắm lại… Phi Tiểu Nhã lập tức nói. Đường Phong sửng sốt, rất nhanh liền suy nghĩ cẩn thận, tuy rằng nước biển có thể tạm thời tắm rửa, thế nhưng nước biển có muối, sau khi tắm xong thân thể tự nhiên không quá thoải mái, cần phải thanh lý một lượt, mà phụ cận nơi này chỉ có một con suối nước ngọt duy nhất. - Ta có thể để con suối kia chia thành vài đoạn, ta đảm bảo chỉ dùng đến một bộ phận nhỏ trong đó, sẽ không để địa phương khác bị dơ! Nhìn Đường Phong đang trầm tư, Phi Tiểu Nhã nhanh chóng mở miệng nói. - Uh, đi thôi! Đường Phong gật đầu, dù sao đi nữa chính mình đã tích trữ đủ nước ngọt trong không gian mị ảnh, hiện tại con suối kia biến thành bộ dạng gì đi nữa cũng không thành vấn đề. Phi Tiểu Nhã cũng không ngờ tới lần này Đường Phong đáp ứng nàng sảng khoái như vậy, nàng còn tưởng rằng bộ dáng của chính mình hiện tại để Đường Phong không yên lòng, cúi đầu xem xét đôi đùi đẹp đang bại lộ bên ngoài của chính mình, Phi Tiểu Nhã âm thầm đắc ý, cô nãi nãi quả nhiên có một chút tư bản ngạo nhân. Như rất sợ Đường Phong đổi ý, nàng nhanh chóng chạy về một vị trí tương đối khuất dọc dòng suối chảy. Bất quá nàng hơi có chút nghi hoặc chính là, nước trong con suối này hình như thiếu thiếu cái gì đó, bất quá không quan hệ, dù sao đi nữa chính mình không phải thường xuyên ở chỗ này, chỉ cần dừng lại một đoạn thời gian là được, thiếu thì cứ thiếu. Đi tới cạnh dòng suối, Phi Tiểu Nhã nhẹ nhàng đặt y phục đang ôm xuống dưới mặt đất, chọn địa phương tương đối sạch sẽ, sau đó len lén nhìn bốn phía, xác định Đường Phong không ở trong phạm vi đường nhìn, lúc này mới vận chuyển cương khí trong cơ thể, để bàn tay nhỏ nhẹ thả vào trong dòng nước. Nàng đã lừa dối Đường Phong, nói chính mình thụ thương rất nghiêm trọng, cần phải nghỉ ngơi nhiều một đoạn thời gian, tự nhiên không hi vọng bị Đường Phong thấy hình cảnh chính mình rất không nhẹ nhàng thi triển cương khí. Khí tức màu hồng nhanh chóng lan tràn, ngưng tụ thành một đường thẳng tắp, khí tức màu hồng trong nháy mắt xuất hiện trạng thái vật chất kết tinh, trực tiếp cắt dòng suối thành hai nửa. Phi Tiểu Nhã suy nghĩ một chút, lại vận dụng cương khí một lần nữa, tiếp tục chia đôi dòng suối đã bị cắt thành hai nửa. Lần này, dòng suối đã bị cương khí kết tinh màu hồng chia thành ba khối, tuy rằng cả ba khối nối thông với nhau nhưng không có ảnh hưởng. Một khối dùng để tắm, một khối dùng để giặt quần áo, một khối còn lại dùng để lấy nước uống, Phi Tiểu Nhã tính toán tốt lắm. Nhìn vào kiệt tác của chính mình, Phi Tiểu Nhã cười khẽ một tiếng, lúc này mới chậm rãi cởi bỏ y phục, để lộ vóc người hoàn mỹ ngạo nhân, nhẹ nắm lấy bàn chân ngọc, cuối cùng chậm rãi đi vào trong dòng suối. Nước trong suối rất trong, từ bên trên chảy xuống, hầu như có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ bên dưới đáy, nước suối cũng chỉ có thể bao trùm tới ngực của Phi Tiểu Nhã. Phía dưới gợn chiết xạ mỹ nhân, cảnh đẹp không bút mực nào tả xiết. Bảo chủ đại nhân an vị trong dòng suối, tỉ mỉ tẩy rửa thân thể của chính mình, mỗi một địa phương nhỏ nhất đều không buông tha, thế nhưng nàng vừa mới có chút động tác, cách đó không xa đã truyền tới tiếng bước chân cấp tốc. Không đợi nàng có phản ứng gì, một đạo thân ảnh đã xuất hiện trước mặt nàng chừng vài chục trượng, nhanh như thiểm điện đột nhiên tập kích. Vẻ mặt Đường Phong khẩn trương, lo lắng hỏi thăm: - Làm sao vậy? Lời vừa mới ra khỏi miệng, hắn lập tức sững sờ tại chỗ, tràng cảnh nhìn thấy trước mắt so với suy nghĩ của hắn hoàn toàn không giống. Hắn tự nhiên biết Phi Tiểu Nhã tắm bên cạnh, vốn định tìm chút gì đó nấu ăn, thế nhưng đột nhiên cảm thụ được bên phía Phi Tiểu Nhã có ba động cương khí truyền tới, trước sau tổng cộng hai lần làm hắn không dám phớt lờ, còn tưởng rằng Phi Tiểu Nhã gặp phải công kích nào đó, vì vậy bật người chạy tới nhìn một chút, sau đó lập tức nhìn thấy một mỹ nhân đang đứng trong đáy dòng suối chảy, thẳng tắp nhìn chằm chằm chính mình. Sắc mặt của nàng trong nháy mắt chính mình xuất hiện trở nên vui mừng, lại hỗn loạn khẩn trương, rất nhanh gương mặt cười trầm xuống, da mặt kéo dài. Đây không phải ba điểm, đây không phải ba điểm! Rất không lý do, trong đầu Đường Phong liền hiện ra ý niệm này. Sau một khắc Phi Tiểu Nhã đưa tay rút lên một hòn đá chỉ lớn chừng ngón tay cái, vung bàn tay nhỏ bé, hung hăng ném mạnh về phía Đường Phong, hàm răng cắn chặt, âm thanh vô cùng thanh thúy vang lên: - Lưu manh! Cao thủ Thiên giai không phải bình thường, sử dụng ám khí rất không tệ, tuy rằng chỉ là hòn đá nhỏ tùy ý có thể nhìn thấy, tuy rằng chỉ là công kích thẳng tắp đơn thuần, thế nhưng Đường Phong đứng cách đó không xa muốn tránh cũng không thể tránh, phạm vi công kích của hòn đá nhỏ này đã hoàn toàn phong kín đường lui trên dưới, để hắn kìm lòng không được sinh ra một loại cảm giác bị tách rời khỏi thiên địa hiện tại, hòn đá nhỏ kia phảng phất giống như biến thành một đại thế giới ập về phía hắn. Càng thêm ẩn chứa lực đạo của cao thủ Thiên giai, trước mắt Đường Phong hoàn toàn xoay chuyển. Đương nhiên, tất cả đều là lời thừa, chỉ là ý niệm cấp tốc vận chuyển qua trong đầu Đường Phong, cho chính mình một lý do mà thôi. Phi Tiểu Nhã căn bản không hề có bất cứ ý tứ tổn thưởng hắn, nếu như hắn thực sự muốn tránh né, hoàn toàn có thể tránh né được, thế nhưng Đường Phong căn bản không dám tránh. Hòn đá nhỏ mang theo tiếng xé gió trực tiếp đánh vào trán Đường Phong, chàng thiếu niên này trong nháy mắt hét lên một tiếng thảm thiết. - A! Phi Tiểu Nhã vừa xuất thủ đã hối hận rồi chỉ bất quá là phản ứng xuất phát từ bản năng của nữ nhân mà thôi, là rụt rè đang quấy phá, thử nghĩ một chút, một nữ hài tử đang trong lúc tắm rửa đột nhiên nhìn thấy một nam nhân, chỉ cần có một điểm tâm tình thẹn thùng khẳng định sẽ xuất hiện loại phản ứng như thế này. Phi Tiểu Nhã cũng không phải là nữ nhân phong tao, tuy rằng nàng muốn đánh chủ ý trộm đi trái tim của tiểu tặc kia, thế nhưng dù sao quan hệ giữa hai người còn chưa tiến triển tới mức độ xích lõa đối diện với nhau.