Chương 15 : Sinh Nhật lần thứ 7
Mới đấy thì Tạ Vân đã tới 7 tuổi dù không có quá nhiều bạn nhưng có rất nhiều các thế lực và tông môn tới chúc mừng.
-Cậu mong đợi ngày này rất nhiều vì chỉ có ngày hôm nay cha mẹ cậu mới có thể chơi cùng cậu nhiều hơn.
-Sáng hôm đó, Tạ Gia sôi nổi cả lên , các trưởng lão tập trung lại bàn tính xem nên tặng Tạ Vân món quà gì .Cả nhà bếp ai cũng bận rộn để chuẩn bị cho bữa tiệc tối này ,Tạ Vân cũng muốn nhân cơ hội này thông báo với tát cả mọi người ngày khai trương của Hoàng Tôn Các thống nhất.
-Ngày hôm đó Tạ Sơn và Sở Đào đi khắp Kinh thành để kiếm được món quà tốt dành cho Tạ Vân .Tạ Sơn không kiếm được món quà phù hợp nên đã đi tới Dược Cốc , nơi chuyên phân phát các loại dược cho khắp Đường Quốc.
-Dược Cốc là 1 trong 5 môn phái nổi danh nhất tại Đường Quốc , được các môn phái tôn sùng vì tài luyện dược của mình.
-Tạ Sơn tới sơn môn của Dược Cóc mong muốn kiếm 1 lọ đan dược phù hợp cho con trai, Cốc chủ Dược Cốc-Dược Vân Sư biệt danh Dược lão ra tiếp đón.
-”Ai đây hóa ra là Tạ huynh”.
-”Chào Dược lão tại hạ muốn đến nay để kiếm loại đan dược thất phẩm cho con trai”.
-”Tạ huynh muốn lấy loại đan nào ?”.
-”Ta muốn lấy Ngũ Khứu đan để cho con trai mong Dược lão thành toàn”.
-”Hơi khó đó Ngũ Khứu đan rất hiếm có mỗi năm chúng ta có thể luyện ra 100 viên”.
-”Liệu Dược lão có thể cho ta 2 viên được không ?”.
-”Một viên ta còn có thể giúp nhưng 2 viên thì rất khó”.
-Ngũ Khiếu đan là thất phẩm đan dược có thể đả thông các khiếu mạch dành cho những người tuổi mới lớn để giúp các loại giác quan trở nenenhayj bén hơn.
-”Ta muốn đưa cho con trai liệu Dược lão có thể trâm chước cho không ?”.
-”Con trai ngươi tuy thiên phú dị bẩm nhưng làm sao có thể dùng 2 viên cùng lúc được”.
-”Con trau ta có thể chất khá đặc biệt nên 2 viên có thể giúp nó mạnh hơn với lại nó đã đạt tới Kết đan cảnh”.
-”Cái gì con trai ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi ?”.
-”Năm nay con trai ta đã 7 tuổi hôm nay là sinh nhật nó ta đi kiếm viên đan này cho nó”.
-”Bảy tuổi Kết đan cảnh ngươi lừa ta hả dù có thiên phú dị bẩm nhưng sao có thể mạnh như vậy được”.
-”Nếu Dược lão không tin tối nay có thể đích thân tới nhà ta”.
-”Dược Cốc của tôi cũng đã nhận được thiệp mời rồi tối nay ta sẽ đích thân tới, ta cũng sẽ giúp cho ngươi luyện 2 viên đan này nếu con ngươi không đạt tới Kết đan cảnh thì ta sẽ cắt đứt quan hệ với Tạ Gia ”.
-”Được thôi Dược lão”.
– Nói xong Dược lão liền quay người đi tới phòng luyện đan, Tạ Sơn ngồi đợi chờ đan ra lò. Mấy canh giờ sau Dược Lão lấy đan dược ra đưa cho Tạ Sơn và hứa sẽ tới đúng giờ.
-Còn về Sở Đảo cô cũng đã đi tìm 1 món quà tốt cho con trai mình.Cô muốn lấy một quyển công pháp mạnh từ gia tộc để cho Tạ Vân tu luyện.
-Cô đi tới 1 ngọn núi hoang vu liền dùng truyền tống phù có trong người truyền tống về Sở Gia tại Thánh Vực.
-Khi ra khỏi truyền tống trận thì có rất nhiều người chào hỏi.
-”Chào mừng tiểu thư đã quay về gia tộc”-Các thị vệ của Sở gia nói.
-”Cha ta đâu ?”.
-”Thưa tiểu thư gia chủ đang ở thư phòng của mình uống trà cùng bạn ạ”.
-”Được rồi”.
-Sở Đào liền đi tới thư phòng, cha của Sở Đào thấy con gái sau nhiều ngày mới về liền vui không kể xiết.
-”Con sao bây giờ mới chịu về gặp cha”-Sở Hành-Gia chủ Sở Gia Thánh Vực.
-”Con ở nhà chồng mình nên ít khi có thể về đây ạ”.
-”Mấy năm nay cha và mẹ luôn nhớ mong về con về thăm”.
-”Con cũng rất nhớ cha”.
-”Sở Đào về rồi đấy ư ?”- Các chủ Tinh Thần Các-Công Tôn Dật
-”Sở Đào tham kiếm Công Tôn Thúc”.
-”Miễn lễ đi”.
-”Hôm nay con có chuyện gì mà về thăm cha mẹ vậy ?”-Sở Hành nói.
-”Hôm nay là sinh nhật con của con lên bảy tuôi nên con muốn mời cha mẹ tới ạ”.
-”Cũng đúng nhỉ thấm thoát đã 7 năm rồi”.
-Cùng lúc đó bên ngoài biệt viện Sở Gia có 1 người phụ nữ tóc bạc phơ phi kiếm bay tới.
-”Con gái ta đâu rồi đâu rồi ?”-Mẹ Sở Đào-Mộ Dung Nguyệt.
-”Mẹ ! Con nhớ mẹ lắm”.
-”Mẹ cũng rất nhớ con , con gái ngoan ở nhà bên đó có ai ức hiếp con không ?”.
-”Không mẹ ạ , con đường đường là cường giả I có thể ức hiếp con”.
-”Sao lâu vậy mới về thăm mẹ có biết mẹ nhớ con nhiều lắm không”.
-”Hôm nay con tới thăm cha mẹ và muốn cùng cha mẹ đi tới Đường Quốc thăm cháu ngoại ạ”.
-”Được thôi mẹ sẽ đi chuẩn bị ngay”.
-”Bà mau chuẩn bị quà đi hôm nay là sinh nhật cháu chúng ta đấy”.
-”Vậy sao , để tôi đi chuẩn bị quà còn ông mau khởi động truyền tống trận lớn đi”.
-”Bà muốn khỏi động trận lớn làm gì vậy chúng ta đi có mấy người mà khỏi động trận hàng trăm người như vậy ?”
-”Tôi không biết nên chọn quà gì nên muốn mang cả tới cho cháu ngoại ”.
-”Vậy sao bà không sử dụng nhẫn trữ vật”.
-”À đúng tôi quên mất vậy tôi đi đây”.
-Cả 2 người vội vã đi chuẩn bị quà còn Sở Đào chưa kịp nói xong.”