Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Võ Thánh Diệp Hi Hòa

Chương 111




"Diệp thiếu, đúng là ngài rồi! Trời xanh có mắt, huyết mạch nhà họ Diệp không đứt..."

Người đàn ông này nhìn kỹ Diệp Hi Hòa một lát, bỗng nhiên trong một mắt kia chảy ra giọt nước mắt đục ngầu, đau đớn khóc thành tiếng.

"Ông biết tôi sao?" Diệp Hi Hòa đi tới trước mặt người đàn ông.

"Diệp thiếu, ngài không nhớ tôi à? Tôi là Liễu Thành Chí."

Liễu Thành Chí?

Diệp Hi Hòa nghe tên này có hơi quen tai, nhưng tạm thời không nhớ ra được.

"Diệp thiếu, trước kia tôi là giám đốc điều hành của Tập đoàn Diệp Thị, doanh nghiệp chính của gia đình ngài, phụ tá đắc lực đáng tin cậy nhất của cha ngài, Diệp Thiên Hồng."

"Giao thừa hàng năm cha cậu còn mang tôi tới nhà họ Diệp ăn chung, chúng ta đã gặp mặt nhau." Liễu Thành Chí khóc lóc nói.

Diệp Hi Hòa lập tức nhớ ra, thật sự có ấn tượng như thế, có điều lúc đó Liễu Thành Chí tràn đầy khí thế, đi theo cha tung hoành thương trường, sao bây giờ lại trở thành dáng vẻ này?

"Chú Liễu, chú sao vậy? Ai làm chú bị thương thành  như vầy?" Diệp Hi Hòa lập tức hỏi. "Một lời khó nói hết."

Liễu Thành Chí cắn răng thật mạnh nói: "Diệp thiếu, ba năm trước nhà họ Diệp ngài bị diệt, đối với tôi mà nói cũng giống như một cơn ác mộng vậy. Lúc đó tổng giám đốc Diệp có ơn nặng như núi với tôi, có ơn tri ngộ, nhưng ông ấy và gia tộc ngài lại bị người ta tàn sát..."

"Tôi tức giận không thôi, cũng muốn điều tra chân tướng đêm đó, giúp nhà họ Diệp giải oan, nhưng sức mạnh một mình là có hạn, bị cản trở mọi bề, hơn nữa còn bị người nặc danh uy hiếp."

"Tôi không cam lòng, thứ duy nhất có thể làm chính là giúp nhà họ Diệp ngài giữ lại những sản nghiệp kia. Thật không ngờ lúc này người Nhật nhảy ra, ngang nhiên cướp đi hết, còn sử dụng đủ loại thủ đoạn hèn hạ, muốn chiếm lấy toàn bộ tập đoàn mà cha ngài và nhóm chúng tôi trước đây dày công xây dựng."

"Một cây như tôi làm chẳng nên non, chỉ có thể liều mạng với bọn họ, nhưng không ngờ bị bọn họ đánh cho. tàn phế hai chân và một tay, sau đó lại mù một mắt, chúng là muốn để cho con mắt còn lại của tôi nhìn thấy bọn họ nuốt chửng Tập đoàn Diệp Thị như thế nào."

"Lần nào tôi cũng đều sẽ trở về nơi này, xem thử tập đoàn ngày xưa, ba năm trước nó còn gọi là Tập đoàn Diệp Thị, nhưng bây giờ đã đổi thành Tập đoàn Anh Hoa." 

Âm!

Diệp Hi Hòa nghe Liễu Thành Chí nói xong thì siết chặt nắm đấm, hắn vô cùng phẫn nộ.

Điều khiến hắn tức giận chính là cho tới giờ phút này, hắn mới biết trước đây người Nhật hung ác bao nhiêu.

Liễu Thành Chí có tình có nghĩa với nhà họ Diệp mình vậy mà bị người Nhật ra tay độc ác, bây giờ biến thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ như vậy, sống tạm bợ suốt ba năm.

"Chú Liễu, ba năm nay chú chịu khổ rồi! Chú yên tâm, chắc chắn. cháu sẽ đòi lại công bằng cho chú, cháu sẽ khiến đám người Nhật này phải trả giá thê thảm." Diệp Hi Hòa âm u nói.

Liễu Thành Chí thấy Diệp Hi Hòa đầy thù hận như thế thì không khỏi cảm thấy được an ủi, không hổ là dòng giống của nhà họ Diệp, Diệp Thiên Hồng trên trời linh thiêng có thể nhắm mắt rồi.

Nhưng ông ta lại rất lo lắng nói với Diệp Hi Hòa: "Diệp thiếu, tôi biết ngài cũng hận người Nhật, nhưng chúng ta vẫn nên bàn bạc kỹ chuyện này, người Nhật trong Tập đoàn Anh Đào này không hề đơn giản, tôi nghe nói bọn họ còn có võ giả gì đó, tôi đã nhìn thấy một số người thường lui tới không bình thường bên trong, cho. dù nhìn từ xa thì những người trong đám đông đó đều giống như những con mãnh hổ và sư tử vậy."

"Ồ”" Diệp Hi Hòa cười khinh thường: "Cho dù gã ta là mãnh hổ hay sư tử gì thì trước mặt Chân Long đều là cặn bã, đã định sẵn sẽ biến thành tro bụi."

"Chú Liễu, chú không cần lo lắng. Chú đi theo cháu, hôm nay Diệp Hi Hòa cháu sẽ ra mặt giúp chú, không gi ết chết người Nhật thì quyết không bỏ qua."

Liễu Thành Chí mông lung nhìn Diệp Hi Hòa, không hiểu Diệp Hi Hòa muốn làm gì, bỗng nhiên ông ta có hơi hối hận vì vừa nãy kích động quá nên đã nói hết những chuyện đó cho Diệp Hi Hòa.

Diệp thiếu này vất vả lắm mới sống sót sau đại nạn, không nên đâm đầu vào mấy chuyện nguy hiểm nữa.

Nhưng dưới cái nhìn chăm chú của ông ta, Diệp Hi Hòa đã nhanh chân đi về phía Tập đoàn Anh Hoa, Liễu Thành Chí không biết làm sao cho phải nên chỉ đành liều mạng đẩy chiếc xe của mình đi theo.