Vô Tận Thần Công

Chương 121: Công pháp thuần dương




- Dương công tử muốn xem ba ngàn công pháp vũ kỹ của Nam Lâm Tự chúng ta sao?

Đại sư Dũng Tín nghe được lời này của Dương Thạc, lông mày nhíu lại, nhưng nụ cười vẫn như trước.

- Nam Lâm Tự đúng là có rất nhiều công pháp vũ kỹ, nhưng nếu nói có ba ngàn công pháp vũ kỹ thì là hơi nói quá một chút. Năm đó, Đại Lâm Tự bị tiêu diệt, tổ sư của Nam Lâm Tự ta mang theo năm trămnăm trăm công pháp vũ kỹ chạy đi, sau đó, sáng lập Nam Lâm Tự trong Huyền Di sơn tại Nam Tỉnh. Vậy nên, công pháp của Nam Lâm Tự ta đều thuộc trong năm trămnăm trăm công pháp lấy từ Đại Lâm Tự này.

Đại sư Dũng Tín giải thích.

- Tính đến nay, Nam Lâm Tự đã trải qua tổng cộng năm đời. Nam Lâm Tự hiện do sư huynh Dũng Trí của bần tăng làm phương trượng. Sư tổ ở các đời đều mong muốn có thể tái tạo lại thịnh thế như thời kỳ Đại Lâm Tự với ba ngàn công pháp vũ kỹ trước đây.

- Chỉ tiếc, lúc trước, sư tổ Nam Lâm Tự của ta mang công pháp vũ kỹ từ Đại Lâm Tự ra ngoài đều là một số loại công pháp vũ kỹ bình thường, còn loại đẳng cấp cao chỉ có mười mấy bộ mà thôi.

- Lấy những công pháp vũ kỹ này làm cơ sở, Nam Lâm Tự ta đúng là đã sáng tạo ra ba ngàn công pháp, vũ kỹ. Chẳng qua, phần lớn trong số đó là các vũ kỹ cấp thấp hoặc trung giai, cũng có một ít chỉ là làm cho đủ số. Nếu tính toán kỹ càng, trong Nam Lâm Tự ta chỉ có bảy trăm sáu mươi ba bộ công pháp, một nghìn một trăm bốn mươi hai bộ vũ kỹ, tổng cộng gồm một nghìn chín trăm linh năm bộ mà thôi.

Đại sư Dũng Tín nói.

- Chỉ được truyền thừa năm trămnăm trăm bộ công pháp từ Đại Lâm Tự thôi sao?

Dương Thạc nhíu mày.

Trong ba ngàn công pháp của Đại Lâm Tự, công pháp vũ kỹ đẳng cấp cao trở lên chiếm đến hơn ba phần.

Công pháp vũ kỹ cấp độ thần công bí điển cũng có hơn một trăm bộ.

Gia tài như vậy đúng là cực kỳ phong phú, gần như khắp nơi đều có thần công bí điển. Tuy thánh địa võ đạo Kim Phật Tự cũng được coi là thánh địa, nhưng hai ba cái Kim Phật Tự cộng lại cũng không thể có gia tài phong phú như Đại Lâm Tự được.

Chỉ tiếc, Đại Lâm Tự đã bị diệt. Tổ sư Nam Lâm Tự chỉ mang ra ngoài được năm trăm bộ công pháp vũ kỹ. Trong đó, loại đẳng cấp cao trở lên chỉ có hơn mười bộ. Từ đó có thể thấy, Nam Lâm Tự không chỉ kém một hai bậc so với Đại Lâm Tự đâu. Tất nhiên, dù là như vậy, nhưng Nam Lâm Tự đã dùng năm trăm bộ công pháp vũ kỹ của Đại Lâm Tự để sáng chế ra hơn một nghìn chín trăm bộ công pháp vũ kỹ, cũng đã làm cho gia tài của Nam Lâm Tự trở nên phong phú rồi. Dù sao, như phủ Trấn Quốc Công là gia đình quan lại quyền quý, cũng có lịch sử trăm năm, nhưng công pháp vũ kỹ mới chỉ có ngàn bộ, còn kém Nam Lâm Tự xa.

- Trong Nam Lâm Trai có ba trăm hai mươi hai bộ công pháp vũ kỹ thuộc một nghìn chín trăm linh năm bộ công pháp vũ kỹ của Nam Lâm Tự là có thể mang ra mua bán.

Đại sư Dũng Tín mỉm cười, nói.

- Dương công tử muốn xem công pháp của Nam Lâm Tự thì có thể theo bần tăng đến mật thất.

Đại sư Dũng Tín nói xong liền dẫn đám người Dương Thạc, Đại Lâm Nhi đi về phía mật thất của Nam Lâm Trai.

Nam Lâm Tự không quá coi trọng việc giữ công pháp cho mỗi mình. Mà một bộ phận công pháp đều có thể lấy ra bán. Trước đây, Đại Lâm Tự cũng giống như vậy. Ngoài một số thần công bí điển trong ba ngàn công pháp, Đại Lâm Tự cũng đem số còn lại truyền lưu ra ngoài. Bởi vậy, Đại Lâm Tự mới có tiếng thơm là "thiên hạ võ học xuất Đại Lâm".

Ba trăm hai mươi hai bộ công pháp trong Nam Lâm Trai được cất trong một gian mật thất. Chỉ có đại sư Dũng Tín mới có chìa khóa mật thất.

Còn một số công pháp vũ kỹ bên ngoài đại sảnh chỉ có một phần của bản gốc hoặc thật giả lẫn lộn, không được tính là chân truyền của Nam Lâm Tự.

Sau khi đến trước mật thất, đại sư Dũng Tín lấy ra chìa khoá, mở ra mật thất. Chỉ có Dương Thạc cùng Đại Lâm Nhi đi theo đại sư Dũng Tín vào trong mật thất. Thị nữ cùng tuỳ tùng của hai người đều ở bên ngoài.

Trong mật thất này có ba giá sách. Mỗi giá sách lại được chia thành ba tầng. Trên mỗi tầng đều đặt mấy chục quyển sách nhỏ mang phong cách cổ xưa.

- Đây chính là ba trăm hai mươi hai bộ công pháp của Nam Lâm Tự ta.

Đại sư Dũng Tín nói.

- Dương công tử có thể thoải mái đọc qua những công pháp này. Bình thường, nếu ai thích bộ công pháp nào thì có thể bỏ tiền ra để được sao chép một phần mang đi. Nếu Dương công tử có khả năng nhìn một lần là không thể quên thì có thể đọc hết những công pháp này một lần, nhớ hết toàn bộ, rồi về viết lại thì không cần phải bỏ nhiều tiền ra nữa.

Đại sư Dũng Tín cười ha hả nói.

- Có thể nhìn qua là không thể quên, nhớ hết toàn bộ được sao?

Dương Thạc cười cười:

- Đại sư nói đùa rồi. Dù có người có khả năng đã gặp là không thể quên nhưng cũng không thể nhớ hết được nhiều công pháp như vậy chứ?

- Đúng là không có ai ghi nhớ hết được toàn bộ ba trăm hai mươi hai bộ công pháp.

Đại sư Dũng Tín nói xong, liền thay đổi giọng điệu.

- Chẳng qua, mười tám năm trước, có một nha đầu họ Tô, thông minh tuyệt đỉnh, có khả năng đã gặp là không thể quên, đến trong mật thất này của bần tăng, đọc sách ở đây một ngày một đêm, cho đến khi đầu choáng, mắt hoa mới dừng lại. Nàng ta đã ghi nhớ được tổng cộng một trăm ba mươi mốt bộ công pháp vũ kỹ. Lần đó đã khiến Nam Lâm Trai của ta tổn thất nghiêm trọng.

Đại sư Dũng Tín nói.

- Ghi nhớ được một trăm ba mươi mốt bộ công pháp vũ kỹ sao?

Dương Thạc nghe được lời nói của đại sư Dũng Tín liền kinh ngạc há to miệng.

- Cái nha đầu họ Tô đó đúng là thông minh tuyệt đỉnh. A, mười tám năm trước, nàng là một tiểu nha đầu, vậy hiện tại, chắc nàng đã thành thiếu nữ hơn hai mươi tuổi rồi.

Dương Thạc nghĩ thầm.

Dương Thạc muốn hâm mộ thiên phú như vậy cũng không được.

Dương Thạc không cần tới một trăm ba mươi mốt bộ công pháp như vậy, mà chỉ cần tìm được một bộ công pháp phù hợp cho mình tu luyện là đủ rồi.

Dương Thạc đi đến trước một giá sách, tuỳ ý cầm một bộ công pháp lên xem.

- Độ phù hợp: ba phần, không thích hợp tu luyện.

Dương Thạc mới chỉ xem vài trang mà không cần xem hết toàn bộ đã bỏ qua bộ công pháp kia rồi. truyện được lấy tại Đọc Truyện

- Bộ công pháp này có độ phù hợp với mình là một phần, càng không thích hợp tu luyện…

Dương Thạc xem mấy bộ liền mà vẫn chưa tìm được bộ thích hợp. Tuy Dương Thạc có kiên nhẫn để xem tiếp nhưng muốn Đại Lâm Nhi cùng đại sư Dũng Tín đợi mình ở đây thì không được tốt cho lắm.

Dương Thạc suy nghĩ một chút, liền dứt khoát hỏi với đại sư Dũng Tín:

- Đại sư, ta tu luyện hai bộ công pháp là Lục Dương Quyết và Huyền Ưng Kình. Hai bộ công pháp này có độ phù hợp rất cao với ta. Cho nên, ta muốn tìm một số công pháp vũ kỹ có thuộc tính dương và có quan hệ với Huyền Ưng. Không biết đại sư có thể giới thiệu cho ta mấy bộ không?

Dương Thạc nghĩ, mình có độ phù hợp rất cao với Lục Dương Quyết nên theo lẽ thường thì những công pháp có thuộc tính dương khác cũng sẽ có độ phù hợp không quá thấp với mình. Dương Thạc nhớ, khi mình còn ở phủ Trấn Quốc Công, hầu như những công pháp trong Tàng Thư các có độ phù hợp tương đối cao với mình đều thiên hướng thuộc tính dương, chỉ là không cao như Lục Dương Quyết mà thôi.

- Cậu tu luyện Lục Dương Quyết à?

Đại sư Dũng Tín nghe được lời này của Dương Thạc, liền suy nghĩ một chút.

- Trong công pháp của Nam Lâm Tự chúng ta có một bộ là Thuần Dương Đồng Tử Công, cũng coi như cùng một nguồn gốc với Lục Dương Quyết. Bộ công pháp kia có thể đả thông tới một nghìn năm trăm sáu mươi hai khiếu huyệt, giúp võ giả đi vào cấp độ Võ Sư. Nhưng, bình thường bộ công pháp kia không được bán mà chỉ có đệ tử của Nam Lâm Tự mới được phép tu luyện thôi.

Đại sư Dũng Tín suy nghĩ một lát rồi nói.

- Tuy Thuần Dương Đồng Tử Công không được coi là công pháp đẳng cấp cao, nhưng trong Đại Lâm Tự trước đây thì nó là bí mật không được truyền ra ngoài.

- Chẳng qua, nếu Dương công tử muốn tu luyện bộ công pháp Thuần Dương Đồng Tử Công này thì có thể gia nhập vào Nam Lâm Tự chúng ta. Chỉ cần công tử làm đệ tử ký danh là được, không biết Dương công tử nghĩ như thế nào?

Đại sư Dũng Tín nói.

Tác giả: Linh Ẩn Hồ