- Tiêu gia...
Nội tâm Nhiếp Vân rung động giống như có máu tươi đang chảy.
Rốt cuộc hắn cũng biết vì sao Đạm Thai Lăng Nguyệt tình nguyện giả chết, tình nguyện một mình thừa nhận thống khổ, ruột gan đứt từng khúc cũng phải rời khỏi mình.
Đây là sứ mạng, đây là trách nhiệm của mỗi phần tử trong Linh giới đều không thể trốn tránh.
Ầm ầm!
Nương theo vị cường giả trẻ tuổi như Tiêu Huyền tiến lên hùng hồn chịu chết, linh hồn hiến tế, bóng dáng Hắc Long Thánh Tôn hư ảo dần dần ngưng thực.
Lúc này có một đạo uy áp thông thiên triệt địa bộc phát, một linh hồn lớn hơn mười trượng trống rỗng xuất hiện.
- Tu La Vương phục sinh?
Linh hồn Hắc Long Thánh Tôn vừa xuất hiện đã phát ra âm thanh vang vọng linh hồn, đầu rồng cực lớn mở to ra, dường như đã biết rõ mọi chuyện từ đầu tới cuối.
- Vâng, Tu La Vương phục sinh, Linh giới lại lâm vào nguy cơ lần nữa, ta là gia chủ Tiêu gia Tiêu Đông, ở chỗ này thỉnh cầu Hắc Long tiền bối phục sinh, tất cả vì Linh giới!
Tiêu gia chủ Tiêu Đông quỳ một chân trên đất, trong mắt mang theo thành kính.
- Tất cả vì Linh giới!
Hắc Long Thánh Tôn thì thào nói ra lời này lần nữa, hồn phách ngưng thực hóa thành một đạo hào quang chui vào trong thân thể.
Ầm ầm!
Linh hồn dung hợp thân thể, long thân cực lớn dần dần ngưng tụ tạo thành một lão giả.
- Vì Linh giới, ta chết trăm lần cũng không chối từ, mặc dù vẫn lạc lần nữa cũng không vấn đề gì.
Hắc Long biến hóa lão giả lăng không đi tới, trong mắt mang theo kiên định.
Biết rõ đối phương phục sinh hắn là vì đối phó Tu La, kết quả cuối cùng sẽ là vẫn lạc thì hắn vẫn không oán hận câu nào.
Chúng sinh cả Linh giới đều quyết tâm đối kháng Tu La!
Ầm ầm ầm...
Hắc Long Thánh Tổ triệt để phục sinh, tế tự dừng lại, dị tượng trên bầu trời biến thành bài ca phúng điếu và chậm rãi tán đi, Tiêu gia chủ Tiêu Đông và mấy trưởng lão đồng thời ngồi xuống.
Xem ra tế tự vừa rồi với bọn họ mà nói là gánh nặng to lớn.
- Phụ thân!
Tiêu Nhiên vội vàng đi qua.
- Ta đi xem!
Đối với những người Tiêu gia này, nội tâm Nhiếp Vân vẫn còn bội phục.
Biết rõ Nhiếp Vân có đủ loại thần kỳ, Tiêu Nhiên lui về phía sau một bước để hắn đi qua.
- Mộc sinh chi khí!
Cảm ứng một chút và biết rõ Tiêu gia chủ Tiêu Đông chỉ bị suy yếu, hao tổn bổn nguyên, cũng không bị thương, lúc này hắn thở ra một hơi, mộc sinh chi khí nhanh chóng chui vào trong cơ thể bọn họ.
Hắn chỉ có cấp bậc Kim Tiên, mộc sinh chi khí của hắn có hiệu quả thấp với đám người Tiêu Đông, hiệu quả không quá rõ ràng nhưng góp gió thành bão, nhất định có hiệu quả.
- Lão đại, để ta đi, hiệu quả mộc sinh chi khí của ngươi quá thấp, cho dù chữa cho tốt cungc cần thời gian nửa ngày.
Nhìn động tác của hắn tiểu Long lắc đầu đi tới, bàn tay hơi gầy yếu đưa về phía trước, bầu trời lập tức xuất hiện một đạo khí lưu kim sắc.
Khí lưu kim sắc này chui vào trong người Tiêu Đông và những người, sau đó trải rộng khắp thân thể của bọn họ.
Vù vù vù!
Mấy người đứng lên, tinh khí thần no đủ, thậm chí còn gia tăng không ít.
Tiểu Long có được xếp hạng thứ năm bất tử bất diệt sư, bản thân bất tử bất diệt, phương pháp trị liệu của hắn vô cùng hiệu quả vượt xa mộc sinh chi khí.
- Đa tạ hai vị cứu chữa.
Đám người Tiêu Đông vô cùng ngạc nhiên.
Trải qua loại tế tự này, bọn họ biết rõ tiêu hao cũng không phải lực lượng, mà là sinh mệnh lực, muốn triệt để khôi phục, không có đủ các loại đan dược, ân cần săn sóc mấy năm là không có khả năng hoàn thành, hiện tại đối phương chỉ dùng một đạo khí lưu là hoàn thành.
- Có thể làm linh hồn tiêu hao của chúng ta lập tức triệt để khôi phục, chỉ có hai khả năng, một là mộc sinh sư, hai là... Ngươi chẳng lẽ là...
Đột nhiên Tiêu Đông nghĩ tới cái gì đó và ngạc nhiên, toàn thân của hắn run rẩy nhè nhẹ.
Hắn còn chưa dứt lời, lúc này bóng người cao lớn xuất hiện bên cạnh tiểu Long.
- Thuộc hạ Hắc Long bái kiến Long Hoàng đại nhân!
Hắc Long Thánh Tôn quỳ một chân trên đất, vẻ mặt thành kính.
Ngay cả Tiêu Đông đều đoán được, hắn làm sao không đoán ra được chứ.
- Đứng lên đi!
Tiểu Long khoát khoát tay
- Không nên bái ta, đây là lão đại cảu ta, về sau hắn nói gì ngươi cũng phỉa nghiêm khắc nghe theo.
- Lão đại?
Hắc Long Thánh Tôn sững sờ, không dám cải lời, hắn đi tới trước mặt Nhiếp Vân và quỳ xuống lần nữa.
- Bái kiến Long Hoàng... Lão đại đại nhân!
- Ách...
Nhiếp Vân đã giật mình.
Hắc Long Thánh Tôn chính là đệ nhất nhân dưới Tiên Quân, cường giả mạnh như thế quỳ xuống làm hắn không chịu nổi.
- Mau mời lên, bảo ta Nhiếp Vân là tốt rồi, ngàn vạn đừng gọi cái gì đại nhân!
Liền vội vươn tay.
- Nhiếp Vân đại nhân!
Hắc Long Thánh Tôn không dám đáp ứng, hắn đứng lên sau đó lui về phía sau.
- Ngũ Trảo Long Hoàng... Hắn lại là Ngũ Trảo Long Hoàng...
- Lão đại của Long Hoàng?
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Cảnh tượng trơớc mặt lọt vào trong mắt đám người Tiêu Đông.
Rốt cuộc xảy ra tình huống gì...
- Nếu các ngươi nhận ra hắn là Ngũ Trảo Long Hoàng, chắc hẳn cũng nhìn ra hắn trước mắt còn chưa khôi phục đỉnh phong, hi vọng chư vị tiền bối có thể che lấp tránh tiết lộ tin tức ra ngoài, miễn cho Tu La đến đây!
Tâấy không cách nào giấu diếm, thần thái Nhiếp Vân cung kính tiến lên một bước sau đó ôm quyền nói.
Trải qua tế tự, hắn cũng mang theo kính ý với những người Tiêu gia nơi đây, thái độ kính cẩn hơn nhiều.
- Nhiếp... Nhiếp Vân hiền chất, ngươi yên tâm đi, chuyện này chúng ta sẽ dùng tổ tiên thề, tuyệt đối sẽ không nói ra!
Tiêu Đông liền vội vàng khom người.
- Long Hoàng trở lại là tốt rồi, xem ra Linh giới chúng ta được cứu rồi...
- Năm đó chính hắn cưỡi chiến xa mang theo Thông Thiên Cửu Long, đại chiến Tu La Vương, lúc này mới bảo vệ Linh giới bình an nhiều năm như thế.
- Long Hoàng phục sinh, phần thắng của chúng ta cũng lớn hơn vài phần.
Mọi người mừng rỡ.
Thời kỳ thượng cổ, nếu như không có Long Hoàng đại chiến với Tu La Vương, chư thiên vạn giới đã sớm tuyệt diệt, cũng không có thời gian hôm nay.
Long Hoàng trong mắt những lão giả thập đại gia tộc chẳng khác gì chúa cứu thế, mang theo uy nghiêm rất mạnh
- Nhiên nhi, ta còn tưởng rằng ngươi quen bằng hữu chỉ là thanh niên tuấn tài, không nghĩ tới là đại nhân vật như thế.
- Mời ba vị vào trong Chân Linh điện của Tiêu gia một chút...
Tiêu Đông tươi cười, thịnh tình mời bọn họ.
Chân Linh điện là cung điện nguy nga nhất của Tiêu tộc, chỉ dùng chiêu đãi khách quý nhất.
- Cung kính không bằng tuân mệnh, cảm tạ Tiêu gia chủ thịnh tình!
Nhiếp Vân vội đáp lời.