- Ngươi...
Sắc mặt hai người Chí Liễu, Tiếu Đằng biến thành khó coi, bởi vì hắn nói là sự thật.
Tiến vào này di tích phải ôm quyết tâm sẽ chết, chết mấy người thật sự không ai đi điều tra, hơn nữa, mặc dù đi thăm dò cũng khẳng định không tìm ra cái gì.
Bởi vì từ số lượng Kim Tiên tử vong trên đường là có thể nhìn ra.
- Độc Cô Tiếu, ngươi thân là đệ tử Độc Cô gia, lần này chúng ta nghe theo lời của ngươi, chẳng lẽ ngươi cũng trơ mắt nhìn Hiên Viên Triêu Tinh động thủ với chúng ta?
Đột nhiên Mị Hân Nhi như tìm được cọng cỏ cứu mạng nên vội vàng hô lớn.
Nghe được nàng gọi mình, Độc Cô Tiếu chậm rãi xoay người lại, ánh mắt lạnh như băng, quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Triêu Tinh
- Động thủ nhanh lên, một cũng không lưu!
Ngữ khí lạnh nhạt giống như cũng hạ quyết tâm phải đánh chết mọi người.
Lựa chọn vạch mặt với Nhạc Tân Vô Thường, Thạch Trung Huyền hay đánh chết đám đồng bạn này, Độc Cô Tiếu và Hiên Viên Triêu Tinh đồng thời lựa chọn thứ hai.
- Ha ha, thật tốt cho câu một cũng không lưu.
Nghe được Độc Cô Tiếu nói thế, đám người Mị Hân Nhi biết rõ không còn hi vọng, trong đám người lúc này có một tiếng cười to, một bóng người đi tới.
Chính là Mị Hân Nhi dẫn theo Nhai Phong Kim Tiên Kim Nhai vương tử từ Hắc Uyên giới tới đây.
Lúc nhìn thấy đối phương muốn động thủ đánh giết bọn họ, hắn cũng không che dấu, trực tiếp thi triển toàn bộ thực lực của mình.
Hắn là thân thể thành thánh, thời điểm che giấu không ai nhìn ra, lúc này lực lượng bộc phát dữ dội như sóng to gió lớn làm cho mọi người hiểu rõ hắn là ai.
Cường giả thân thể Thánh Tiên cảnh!
- Cường giả thân thể Thánh Tiên cảnh... Có lẽ ngươi không phải Nhai Phong mà là Kim Nhai vương ử.
Hắn bộc lột thực lực cho nên Độc Cô Tiếu lập tức nhận ra.
- Không sai, là ta, thế nào, với thực lực của ta có tư cách cạnh tranh công bằng với các ngươi hay không?
Kim Nhai vương tử hất tay lên.
- Kim Nhai vương tử thân thể thành thánh, lực lượng mạnh mẽ, cho dù ta muốn ngăn cản cũng khó thành công, đương nhiên là có tư cách!
Độc Cô Tiếu cũng không nói chuyện, lúc này Nhạc Tân Vô Thường cười nói.
Kim Nhai vương tử của Hắc Uyên giới, siêu cấp cường giả thân thể thành thánh, hắn rất có uy danh trong thiên địa lục đạo.
- Kim Nhai vương tử đúng là có tư cách cùng chúng ta phá vỡ phong ấn, có tư cách luyện hóa Hắc Long lệnh, ngươi muốn bảo hộ đám con sâu cái kiến này sao? Nếu như ngươi thật muốn bảo vệ bọn chúng, chúng ta không ngại liên thủ chém giết ngươi trước.
Thạch Trung Huyền nói.
- Hắc Long Thánh Tôn lưu lại phong ấn rất khó phá, muốn bài trừ không biết phải trả cái giá thế nào, mặc dù chúng ta liên thủ thành công cũng hao tổn thực lực, chẳng lẽ ngươi muốn làm mai mối cho kẻ khác, lưu lại đám con sâu cái kiến này chiếm tiện nghi?
Hiên Viên Triêu Tinh cũng cười nói.
- Đương nhiên sẽ không, những người này chết thì chết, không có quan hệ gì với ta.
Kim Nhai vương tử lạnh nhạt lên tiếng.
- Kim Nhai vương tử, ngươi không thể như vậy, ta là vương phi của ngươi...
Nghe nói như thế, sắc mặt Mị Hân Nhi biến hóa.
- Vương phi gì chứ, chết đi!
Kim Nhai vương tử chẳng muốn nói nhảm, đột nhiên hắn hét lớn và đánh một quyền vào người nàng.
Ầm ầm!
Lực lượng thân thể đơn thuần bộc phát rất mạnh, mang theo đại thế không thẻ ngăn cản nổi, hắn đánh một quyền vào ngực của Mị Hân Nhi.
Ầm!
Mị Hân Nhi phun máu tươi, nàng không ngừng run rẩy và mất mạng tại chỗ.
Nữ nhân này không lợi không dậy sớm, vốn tưởng rằng liên hợp Kim Nhai vương tử tìm được chỗ dựa, không nghĩ tới lại chết trong tay của hắn.
Tống Ngọc, Mị Hân Nhi vừa chết, cho nên “Con sâu cái kiến” chỉ còn lại Tiếu Đằng, Chí Liễu và Tiểu Long ngụy trang thành Nhiếp Vân.
- Độc Cô công tử, chúng ta đều động thủ tiêu diệt ba con sâu cái kiến này đi.
Hiên Viên Triêu Tinh giết chết Tống Ngọc, Kim Nhai vương tử giết chết Mị Hân Nhi, tương đương đồng thời quăng đầu danh trạng, hai người đồng loạt nhìn về phía Độc Cô Tiếu.
Hai người bọn họ cũng là người thông minh, ba khu tu sư này đều là người của Khu Tu Tháp, ai giết ai phiền toái.
Tuy thập đại gia tộc không sợ Khu Tu Tháp nhưng bọn họ cũng chỉ là công tử mà thôi, chính thức đắc tội Khu Tu Tháp, gia tộc vẫn sẽ bỏ qua bọn họ.
- Ba? Ha ha, nhìn thời gian dài như vậy, ngươi không định xuất hiện hay sao?
Độc Cô Tiếu cũng không để ý tới hai người nói gì, cũng không có sốt ruột động thủ đánh chết đám người Chí Liễu, lúc này hắn ngẩng đầu lên, trong mắt đầy lãnh ý.
- Còn có người?
Hắn nói một câu kia Kim Nhai vương tử, Hiên Viên Triêu Tinh đều sững sờ.
- Không sai, vừa rồi chúng ta chiến đấu với nhau, kẻ này thực lực không kém, có lẽ có thiên phú ẩn nấp sư cho nên ngụy trang tới nơi này, tất cả mọi người là người biết chuyện, ẩn giấu cũng không có ý nghĩa, xuất hiện đi.
Nhạc Tân Vô Thường cũng cười nói, hắn quay đầu lại nhìn về phía Nhiếp Vân, hắn vươn bàn tay xiết chặc hư không..
Ầm ầm!
Dưới một trảo của hắn không gian sụp đổ, lực lượng cuồng bạo như mũi tên bắn thẳng về phía trước, bay thẳng tấn công Nhiếp Vân.
- Lợi hại!
Nhiếp Vân biết rõ đối phương dã nhận ra bản thân, hắn cũng không che giấu và ngụy trang nữa, thân thể khẽ động và tiến lên, tránh thoát công kích đi tới trước mặt đám người Tiếu Đằng.
Cũng không phải hiệu quả ẩn nấp sư của hắn không tốt, nguy nhân là do tu vi tiên lực của hắn quá thấp, chỉ có La Tiên Cảnh đỉnh phong, khoảng cách Kim Tiên cảnh còn kém hai cấp bậc, huống chi còn có Nhạc Tân Vô Thường mạnh hơn cả Kim Tiên.
Cho dù hắn tận lực đè thấp khí lực nhưng đối phương vẫn có thể nhận ra hắn.
Đương nhiên, nếu như Nhiếp Vân hiện tại gia tăng tu vi tiên lực lên Kim Tiên cảnh, đối phương muốn phát hiện hắn là chuyện không có khả năng.
- Nhiếp Vân? Ngươi...
Nhìn rõ bộ dạng người tới, Tiếu Đằng, Chí Liễu đồng thời giật mình, vẻ mặt mê hoặc.
Trong mắt bọn họ, Nhiếp Vân vẫn theo chân bọn họ đi tới nơi này, chưa bao giờ rời đi, tại sao lại xuất hiện một người?
Chẳng những hai người ngạc nhiên, đám người Kim Nhai vương tử, Hiên Viên Triêu Tinh cũng đồng thời sững sờ, tiểu Long ngụy trang Nhiếp Vân nhưng bọn họ lại cho rằng là thật, lại không nghĩ tới thì ra chính chủ đã rời đi.
- Thú vị, xem ra trong đội ngũ của chúng ta ngọa hổ tàng long, vốn cho rằng là gia hỏa yếu nhất ngược lại là kẻ che dấu sâu nhất!
Độc Cô Tiếu cau mày.
Chuyện này ngoài ý muốn nhưng hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn và sợ hãi, đó là vì tự tin tới từ gia tộc, tự tin cho dù xảy ra chuyện gì cũng nằm trong khống chế của hắn.