Muốn đi gặp sư phụ của Hứa Hinh Thiến, khẳng định phải đứng thành hàng, vẫn hỏi trước tinh tường lại nói, bằng không thì, không biết gì đắc tội người, sẽ trở nên cực kỳ phiền toái.
- Ân, ngươi rất thông minh, thoáng một phát liền nhìn ra vấn đề!
Không nghĩ tới hắn sẽ trực tiếp hỏi như vậy, Hứa Hinh Thiến lộ ra biểu lộ kinh ngạc, bất quá cái biểu lộ này lập tức bị áp chế xuống, nói tiếp:
- Tân Quận thành Khu Tu tháp cho tới nay đều là sư phụ ta Tiếu Đằng đạo nhân chưởng quản! Ai biết mười năm trước Khu Tu tháp đột nhiên ban bố mệnh lệnh, đưa một Khu Tu sư tới, cũng là Lục phẩm, cùng sư phụ ta cộng đồng chưởng quản, nếu người này dễ ở chung thì thôi, vừa đến liền muốn khống chế quyền hành của Khu Tu tháp, một mình hưởng vật tư, sư phụ ta tự nhiên sẽ không đồng ý...
- Hai phe tranh chấp, cuối cùng được ra quyết định, cái kia chính là hai năm một lần tỷ thí, môn hạ đệ tử của ai lấy được thắng lợi tỷ thí, thì có quyền khống chế hai năm, một phương khác vô điều kiện thuận theo! Đến bây giờ đã tỷ thí năm lần rồi, đối phương bởi vì sử lừa quỷ kế, liên tục thắng bốn lần, sư phụ ta chỉ thắng một lần, cho nên... ta nghe được ngươi là Tứ phẩm Ngân Vân Khu Tu sư, sợ bọn họ lôi kéo ngươi, trước để cho ngươi gia nhập chúng ta, bằng không thì, chúng ta sẽ biến thành địch nhân!
Hứa Hinh Thiến giải thích nói.
- Quyền khống chế? Khống chế Tân Quận thành Khu Tu tháp chẳng lẽ có chỗ tốt gì?
Nhiếp Vân có chút kỳ quái.
Một ít quyền lợi mà thôi, khống chế hay không khống chế nên không có gì a, cần tranh đoạt như vậy sao?
- Ngươi là thật không biết, hay giả không biết?
Hứa Hinh Thiến như xem quái vật nhìn qua, vẻ mặt cổ quái.
- Ta là thật không biết, chẳng lẽ có thuyết pháp gì sao?
Nhiếp Vân vò đầu.
- Thực bội phục ngươi, ngay cả chỗ tốt của Khu Tu tháp cũng không biết, nếu ngươi không phải trang, ta thực hoài nghi ngươi đến cùng có sư phụ hay không...
Hứa Hinh Thiến lắc đầu.
- Khu Tu tháp là địa phương thần thánh nhất của cả Linh giới, bất kể là phân bộ hay tổng bộ, đều có siêu cấp cường giả của Linh giới bố trí xuống trận pháp cùng lực lượng! Có được bảo vật liên tục không ngừng...
Hứa Hinh Thiến kỹ càng giới thiệu Khu Tu tháp một lần, Nhiếp Vân giờ mới hiểu được.
Khu Tu tháp cũng không phải cơ cấu chỉ phụ trách khảo hạch, mà là một thế lực cực kỳ khổng lồ, khống chế một phân bộ Khu Tu tháp, liền tương đương với khống chế tất cả tài nguyên ở chỗ này.
Tu luyện giả cái gì trọng yếu nhất? Đương nhiên là tài nguyên!
Tài nguyên càng nhiều, tu vi tấn cấp lại càng nhanh.
Làm tu luyện giả ai không muốn tài nguyên để cho tốc độ tu luyện của mình gia tốc? Cho nên, phân bộ chi chủ trở thành mục tiêu cho hai đại Lục phẩm Khu Tu sư tranh đoạt.
- Chỉ là tài nguyên mà nói, còn không thể để cho Khu Tu sư mê muội như thế, dù sao Khu Tu sư bằng vào thân phận, dạng bảo vật gì không chiếm được?
Giải thích đến cái này, Hứa Hinh Thiến nói tiếp:
- Điểm trọng yếu nhất là ai đạt được quyền khống chế, người đó có tư cách vào tầng cao nhất của Khu Tu tháp tu luyện! Linh giới mỗi một tòa Khu Tu tháp đều là tổng bộ phái ra siêu cấp cường giả thành lập, tầng cao nhất có được đại trận cực kỳ lợi hại, trong đó linh khí cực kỳ đầy đủ, không có tạp chất, thích hợp tu luyện, còn có trợ giúp cảm ngộ thiên phú, để cho thiên phú càng dễ dung hợp! Loại nơi tốt này, ngươi nói có nên cướp đoạt hay không?
- Lại để cho thiên phú dễ dung hợp?
Nhiếp Vân líu lưỡi.
Nếu như nàng nói là thật, đừng nói sư phụ nàng, ngay cả hắn cũng có chút động tâm.
Đi vào Linh giới, Nhiếp Vân khắc sâu cảm nhận được, thiên phú dung hợp càng nhiều, càng chiếm ưu thế, nếu như có thể dung hợp càng nhiều thiên phú, vô luận thực lực hay địa vị, khẳng định còn có thể bạo tăng, đạt được chỗ tốt càng lớn.
- Lần khảo hạch này qua đi liền là tỷ thí, lần này sư môn chúng ta không có mấy người có thể xuất thủ, ngươi nhất định phải giúp ta!
Giới thiệu xong, Hứa Hinh Thiến vừa cười vừa nói, đôi mắt sáng nhìn về phía Nhiếp Vân, ánh mắt lộ ra khao khát.
- Hỗ trợ ngược lại có thể, chỉ là thực lực của ta bình thường, chỉ sợ không có năng lực này!
Đổi lại những người khác, mỹ nữ nhuyễn ngọc muốn nhờ, vẻ mặt chờ mong, có lẽ sớm đã đáp ứng, Nhiếp Vân bất đồng, tâm trí kiên định như sắt, phải cẩn thận cân nhắc lợi và hại mới có thể đáp ứng.
Dù sao nếu như thế lực của đối phương quá mạnh mẽ, vô duyên vô cớ đắc tội, về sau khẳng định có rất nhiều phiền toái.
Hứa Hinh Thiến cũng là người thông minh, nhìn dáng vẻ của hắn liền hiểu được, trên mặt dáng tươi cười chồng chất.
- Tham gia tỷ thí này, chỉ cần có thể đạt được vinh dự cao nhất, ban thưởng là cực kỳ phong phú, nhất là quán quân, nói thiệt cho ngươi biết, so với những năm qua càng phong phú, là tu luyện ba ngày ở Tiểu Thánh Vực, tăng thêm một viên đan dược nửa bước La Tiên, còn có một thanh Tiên Khí thượng phẩm!
Nói đến đây, ánh mắt Hứa Hinh Thiến lộ ra vẻ hưng phấn, hào quang lập loè, tựa hồ ba dạng đồ vật này đối với nàng có lực hấp dẫn lớn lao.
Nghe được nàng nói, trong nội tâm Nhiếp Vân cũng suy tư.
Tiên Khí thượng phẩm, hắn không cần, thu phục chiếm được Nam Cung Khiếu, chuôi Hỗn Loạn Chân Long kiếm thượng phẩm đỉnh phong sắp đạt tới tuyệt phẩm kia đã rơi vào tay, Tiên Khí thượng phẩm bình thường thật đúng là không để vào mắt.
Về phần nửa bước La Tiên đan, ngược lại là đồ tốt, nếu như có thể đạt được, để cho tu vi của hắn lần nữa tấn cấp, tuy không thể đạt tới nửa bước La Tiên, nhưng đạt tới Thiên Tiên trung kỳ, thậm chí hậu kỳ, ngược lại là có khả năng.
- Tiểu Thánh Vực là cái gì? Tu luyện ba ngày có chỗ tốt gì?
Nhiếp Vân hỏi lên nghi hoặc trong lòng.
- Ngươi ngay cả Tiểu Thánh Vực cũng không biết...
Hứa Hinh Thiến tựa hồ có chút im lặng, bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Tiểu Thánh Vực là không gian tầng cao nhất của Khu Tu tháp, nếu như chưa bao giờ tới, lần thứ nhất đi vào, nhất định có thể để cho người dung hợp thiên phú thành công, là thánh địa tu luyện mà Khu Tu sư muốn đi nhất!
- Là ở đó? Chỉ có ba ngày... không khỏi có chút quá ít a!
Nhiếp Vân nói.
- Ba ngày đã không ít rồi, dung hợp thiên phú chú ý linh quang thoáng hiện, tu luyện ở chỗ này, trong ba ngày nhất định sẽ cho ngươi linh quang thiểm thước, vượt qua lúc này, ngược lại hiệu quả không lớn!
Hứa Hinh Thiến nhẫn nại giải thích.
- Ah!
Nhiếp Vân gật gật đầu, rốt cục lộ ra vẻ hưng phấn.